Siêu Cấp Binh Vương

Chương 298: Chương 298: Sức mạnh của thù hận




Hoàn toàn chính xác, Chu Chí mặc dù có ý mưu phản, nhưng cho đến bây giờ vẫn không có bất kỳ hành động thực tế nào. Mặc dù hắn tự đại diện Nanh Sói tham gia hội nghị tổ chức lính đánh thuê thế giới lần này, Diệp Khiêm cũng không thể chỉ vì vậy liền gán cho hắn tội danh mưu phản. Diệp Khiêm không có ở tổng bộ, Chu Chí với tư cách người lãnh đạo Tử Lang, hoàn toàn có tư cách tham gia hội nghị tổ chức lính đánh thuê thế giới. Hơn nữa, hắn còn có thể công khai nói, chuyện này là vì lợi ích của Nanh Sói.

Bất quá, sự thật cũng đúng là như thế, Chu Chí có tham dự lần hội nghị này là vì lợi ích của Nanh Sói, điểm này Diệp Khiêm cũng không có hoài nghi qua.

“Chu Chí, ngươi đứng lại!” Trong lúc hai người đang nói chuyện, Y Tác Nhĩ Đức mang theo người của mình đuổi theo, từ rất xa liền lên tiếng quát.

Chu Chí dừng bước lại, chậm rãi xoay người, có chút nở nụ cười, nói: “Y Tác Nhĩ Đức tiên sinh, có chuyện gì muốn tìm ta sao?” Tu La ở một bên chăm chú nhìn chằm chằm đối phương, tràn đầy cảnh giác.

“Hừ, ngươi biết rõ còn cố hỏi, ta hỏi ngươi, Diệp Khiêm đi nơi nào?” Y Tác Nhĩ Đức hừ lạnh một tiếng, hỏi.

“Y Tác Nhĩ Đức tiên sinh tựa hồ đối với chuyện của Nanh Sói chúng ta rất có hứng thú a? Ngươi muốn nhúng tay vào chuyện bên trong Nanh Sói chúng ta sao?” Chu Chí vẫn biểu hiện lạnh nhạt như cũ, tựa hồ căn bản không đem Y Tác Nhĩ Đức cùng hai gã thủ hạ của hắn để vào mắt.

“Ta không có hứng thú nhúng tay vào chuyện bên trong Nanh Sói các ngươi, nhưng Diệp Khiêm là bằng hữu của ta, ta tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào tổn thương hắn.” Y Tác Nhĩ Đức kiên định nói, “Ngươi trung thực trả lời ta, Diệp Khiêm đã chết hay là còn sống?”

Chu Chí khinh thường nở nụ cười, nói: “Ta không cần phải trả lời ngươi vấn đề này, ngươi nếu như muốn biết mọi chuyện, thì ngươi tự đi tìm Diệp Khiêm hỏi là được a. Thực xin lỗi, Y Tác Nhĩ Đức tiên sinh, ta không có thời gian cùng ngươi nói nhảm, ta đi trước.” Nói xong, Chu Chí quay người liền muốn rời đi.

“Đứng lại!” Y Tác Nhĩ Đức quát, hai gã thủ hạ của hắn lập tức rút súng nhắm ngay Chu Chí cùng Tu La. Tu La cũng không cam chịu yếu thế, cũng rút súng ra nhắm ngay Y Tác Nhĩ Đức. Ở loại khoảng cách gần này, không có bên nào dám nổ súng trước, vì nếu như nổ súng, nhất định kết quả sẽ là lưỡng bại câu thương.

Chu Chí chậm rãi xoay người, nói: “Như thế nào? Muốn giết ta sao? Vậy thì phải xem ngươi có năng lực như thế hay không.” Chu Chí vừa mới nói xong, ánh mắt đột nhiên bắn ra một đạo sát ý, cả người giống như mũi tên, liền trùng trùng điệp điệp đâm vào trên người Y Tác Nhĩ Đức. Dù cho Y Tác Nhĩ Đức đã có đề phòng, giơ tay ngăn cản, nhưng vẫn bị tông lui về phía sau vài bước.

Nhưng mà, song phương vẫn không có người nào dám nổ súng, một khi nổ súng, thì tính chất sẽ thay đổi, tràng diện chỉ sợ ai cũng khống chế không nổi, kết cục cũng không cách nào đoán trước được.

Y Tác Nhĩ Đức không khỏi lắp bắp kinh hãi, hoàn toàn không ngờ thân thủ của Chu Chí lại tốt như vậy, không khỏi kinh ngạc nhìn đối phương, âm thầm thầm nghĩ, xem ra thành viên Nanh Sói đúng là không phải người bình thường a. “Ta chỉ muốn ngươi nói cho ta biết, Diệp Khiêm còn sống hay đã chết?” Y Tác Nhĩ Đức đi đến trước mặt Chu Chí, kiên quyết nói.

Chu Chí lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Y Tác Nhĩ Đức toàn thân chấn động, sững sờ nhìn Chu Chí, hắn nói như vậy là có ý gì? Ám chỉ Diệp Khiêm đã bị chết sao?

Đúng lúc này, bỗng nhiên một bóng người bôn tập mà đến, từ rất xa, phi tiêu sáng loáng từ trong tay bắn ra, trực tiếp đâm xuyên cổ tay của Tu La. Bóng người đến trước mặt Chu Chí thì ngừng lại, đúng là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.

“Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe?” Y Tác Nhĩ Đức không khỏi lắp bắp kinh hãi, hai gã thủ hạ cũng nhanh chóng đứng trước mặt Y Tác Nhĩ Đức để bảo vệ hắn, cảnh giác nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.

Chu Chí vẻ mặt lạnh nhạt, tựa hồ đã sớm dự liệu được Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe sẽ đuổi theo hắn. Tu La bụm lấy cổ tay của mình, cảnh giác nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe. Bản thân là thành viên Tử Lang, Tu La tự nhiên biết rõ đại danh của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nhưng do thân phận, nên vẫn chưa cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe luận bàn qua lần nào, trước kia hắn vẫn luôn nghĩ, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe được gọi là đệ nhất nhân của Nanh Sói bất quá chỉ là lời đồn bậy mà thôi. Hôm nay, thấy tận mắt Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, đáy lòng Tu La không hiểu sao lại thấy lạnh cả người, giống như có cơn gió lạnh từ trong địa ngục thổi tới.

“Y Tác Nhĩ Đức ngươi không cần lo lắng, Diệp Khiêm không có chết, ta vừa mới gặp hắn. Bất quá, đây cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhìn thoáng qua Y Tác Nhĩ Đức nói.

Y Tác Nhĩ Đức có chút nhẹ thở ra, tuy biết Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là đối thủ của mình, nhưng hắn cũng không cần phải lấy này để lừa gạt mình. Huống hồ, trong nội tâm của Y Tác Nhĩ Đức cũng tin tưởng, Diệp Khiêm không thể nào đơn giản bị Chu Chí hại chết?

“Vậy Diệp Khiêm bây giờ đang ở đâu?” Y Tác Nhĩ Đức hỏi.

“Nếu như ta không có đoán sai có lẽ hắn đang trên đường chạy đến đây.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, “Y Tác Nhĩ Đức ngươi nếu như muốn ở lại nơi này, thì hãy đứng ở một bên, ta cùng Chu Chí còn có chuyện phải giải quyết.”

Y Tác Nhĩ Đức có chút sửng sốt một chút, nhìn ánh mắt của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, ánh mắt của hắn tràn đầy sát ý. Mặc dù vừa mới đạt thành hiệp nghị nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe liền giết ngay tại chỗ. Bất quá, Y Tác Nhĩ Đức cảm thấy Chu Chí tương lai nhất định là đối thủ của Diệp Khiêm, sao không lợi dụng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe giết chết hắn? Như vậy coi như là thay Diệp Khiêm giải quyết một cái phiền phức. Về phần hiệp nghị kia, kỳ thật mọi người tròng lòng đều hiểu rõ, cũng không có bao nhiêu thành tâm, nói không chừng tương lai nếu có người bắt được Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, chỉ sợ cũng sẽ lặng lẽ xử tử hắn, đem bảo vật trong tay hắn chiếm làm của riêng.

Y Tác Nhĩ Đức rất rõ ràng, liên minh tổ chức lính đánh thuê thế giới nhìn thì thấy đoàn kết, kỳ thật đều âm thầm phân cao thấp, thậm chí còn có suy nghĩ chiếm lấy địa bàn của đối phương, vì chính mình thậm chí là quốc gia của mình mang đến lợi ích nhiều hơn. Y Tác Nhĩ Đức âm thầm thầm nghĩ, chính mình sao không để cho Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe giải quyết Chu Chí trước, sau đó chính mình lại nghĩ biện pháp giết Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, như vậy không phải là vẹn toàn đôi bên sao?

Nghĩ tới đây, Y Tác Nhĩ Đức nhất thời dừng lại sau đó lui ra phía sau vài bước, nhìn hai gã thủ hạ của hắn vẫy vẫy tay, bọn họ cũng theo hắn lui lại phía sau.

Chu Chí có chút cười cười, nói: “Ngươi làm nhiều chuyện như vậy, chính là muốn giết ta sao?”

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Đây chỉ là một nguyên nhân trong đó mà thôi, sau khi giết ngươi, sẽ đến phiên Nanh Sói, ta sẽ đích thân hủy diệt Nanh Sói.”

“Hừ, ngươi có năng lực như thế sao? Đại ca của ngươi so với ngươi thông minh nhiều hơn.” Chu Chí nói.

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thân thể không khỏi run lên một cái, sát ý trên mặt càng tăng lên rồi, âm lãnh nói: “Đại ca của ta cũng bởi vì tin tưởng ngươi, mới có kết cục như vậy, làm hại ta phải tự tay giết chết đại ca của ta. Ngươi nói cho ta biết, lúc trước có phải là ngươi phái đại ca ta nằm vùng trong tổ chức lính đánh thuê Huyết Báo không?”

“Đúng vậy, với tư cách thành viên Tử Lang, hết thảy của hắn đều là do ta cho hắn, kể cả tánh mạng của hắn.” Chu Chí nói, “Ta phái đại ca ngươi đến Huyết Báo nằm vùng, chính là vì ta muốn Nanh Sói chỉ cần một lần hành động liền có thể tiêu diệt Huyết Báo. Nhưng mà, lúc Diệp Khiêm dẫn người tấn công Huyết Báo, ta đã ra lệnh cho hắn giết chết Diệp Khiêm, hắn vậy mà dám vi phạm mệnh lệnh của ta, hơn nữa vậy mà cam tâm tình nguyện để cho ngươi giết chết, không có phản kháng.”

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe khóe miệng co quắp vài cái, lạnh lùng nói: “Là ngươi hại chết đại ca ta, là Nanh Sói hại chết đại ca ta, ta phải giết chết ngươi.” Vừa mới nói xong, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đột nhiên nhào tới.

Tu La cố nhịn đau, không chút do dự nghênh đón tiếp lấy. Thế nhưng mà, ngay cả khi thân thể của hắn khỏe mạnh hắn cũng không phải là đối thủ của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, huống chi hiện tại hắn chỉ có một tay. Sát ý do hận thù của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe phóng ra, ra tay tự nhiên không lưu tình chút nào, hắn đem sư phẫn nộ và thù hận do cái chết của đại ca hắn triệt để bạo phát ra. Nhìn thấy Tu La một quyền công tới, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng không có né tránh, một quyền nghênh đón tiếp lấy.

Đi theo Lâm Cẩm Thái học nghệ nhiều năm, hơn nữa còn được Lâm Cẩm Thái gọi là thiên tài, thì trình độ ám kình của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tất nhiên rất cao. Hai quyền đụng vào nhau, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đem ám kình nâng lên lớn nhất, chỉ nghe răng rắc một tiếng, xương tay của Tu La vậy mà trực tiếp xuyên thấu qua bã vai.

Thù hận, có thể làm cho sức mạnh của con người tăng lên gấp mấy lần. Tu La kêu thảm một tiếng, toàn bộ cánh tay đã bị gãy nát; nhưng mà Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lại không có buông tha cho hắn, thân thể đột nhiên vọt tới trước mặt Tu La, một quyền hung hăng đập vào đầu của hắn. Lập tức, máu tươi văng khắp nơi, thân thể Tu La chậm rãi té xuống.

Y Tác Nhĩ Đức cùng hai gã thủ hạ của hắn, thấy một màn như vậy, đáy lòng không khỏi phát lạnh, đây còn là người sao? Quả thực quá biến thái. Tu La được xưng đệ nhất cao thủ bên trong Tử Lang, vậy mà không chịu nổi môt chiêu của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, tuy Tu La đã bị phế một tay trước, thế nhưng mà Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có thể một chiêu đánh xương cánh tay hắn xuyên qua bã vai, phần lực lượng kia cũng đủ để để cho mọi người khiếp sợ.

Thành viên Nanh Sói, quá biến thái. Đây là suy nghĩ thật lòng của Y Tác Nhĩ Đức.

Chu Chí cũng không khỏi sửng sốt một chút, lông mày có chút nhiu lại với nhau, hắn không ngờ thân thủ của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lại lợi hại như vậy. Bất quá từ trước đến nay Chu Chí vẫn rất tự tin vào thân thủ bản thân, tự nhiên cũng sẽ không sợ hãi Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hắn đã từng là thành viên bộ đội đặc chủng Gấu Bắc Cực, có nhiều năm kinh nghiệm chém giết trên chiến trường, đã từng một mình giết chết một con Gấu Bắc Cực, thì đừng nói chi là người. Trong mắt hắn, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cho dù lợi hại, cũng không phải là đối thủ của hắn, bất quá là chỉ là tốn chút thời gian mà thôi.

Nhiều năm như vậy, với tư cách là thủ lĩnh Tử Lang, nhiệm vụ của hắn hơn phân nữa ám sát hoặc là chấp hành hình pháp, nên năng lực chém giết của Chu Chí tất nhiên là càng ngày càng tăng.

Chu Chí lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: “Y Tác Nhĩ Đức tiên sinh, ngươi hôm nay làm như vậy là công nhiên vi phạm với hiệp nghị vừa rồi của chúng ta, ngươi không sợ sẽ bị tất cả tổ chức lính đánh thuê liên hợp lại thu thập ngươi sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.