Siêu Cấp Binh Vương

Chương 642: Chương 642: Tập Đoàn Lính Đánh Thuê Nam Phi Tới Nhật Bản (1)




Tổng tuyển cử của bất kỳ quốc gia nào, đều dẫn tới sự chú ý của quốc tế, cũng là lúc nhân viên tình báo các quốc gia hoạt động với tầng suất lớn nhất. Những chuyện này cũng không có gì đáng trách, bởi vì, ai cũng muốn biết trước người trúng tuyển sẽ là ai, sẽ áp dụng chính sách cùng thái độ dạng gì.

Oán hận giữa Nhật Bản cùng Hoa Hạ chất chứa đã sâu, loại thụ hận nhiều năm tích lũy như thế này không phải cầm quyền người nói vài câu gắn bó mối quan hệ quốc tế là có thể giải quyết. Trọng yếu hơn là, Nhật Bản vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Hoa Hạ, nên bên phía Hoa Hạ không thể không chú ý tới quá trình cùng kết quả của tổng tuyển cử sắp diễn ra tại Nhật Bản.

Ví dụ như tổng tuyển cử tại Hoa Hạ năm đó, vị vĩ đại kia dựa vào thủ đoạn cùng phách lực của mình nên đã trúng tuyển, đưa tới sự chú ý của quốc tế. Năm đó, vị vĩ đại kia mang theo quan tài nhậm chức, nói thẳng ông ấy đã sớm chuẩn bị chết bất cứ lúc nào rồi. Sự thật cũng đúng là như thế, sau khi ông ấy nhậm chức, áp dụng biện pháp hoàn toàn chính xác khiến cho địa vị của Hoa Hạ trên chính đàn quốc tế đã được nâng cao lên rất nhiều. Hơn nữa, ông ấy còn ban hành đủ loại chính sách ảnh hưởng tới rất nhiều người, thủ đoạn cường ngạnh của ông ấy mang đến cho dân chúng bình thường rất nhiều lợi ích.

Bởi vậy, tổng tuyển cử sắp diễn ra tại Nhật Bản cũng giống như tổng tuyển cử ở Hoa Hạ vậy, có ảnh hưởng rất sâu xa. Mà Hắc Long hội với tư cách là một tổ chức ủng hộ chủ nghĩa quân phiệt, hướng đi của bọn họ không thể không bị chính phủ Hoa Hạ chú ý, nếu để cho Hắc Long hội trúng tuyển, để cho những phần tử theo chủ nghĩa quân phiệt cầm quyền, đối với Hoa Hạ sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Cục Quốc An với tư cách là ngành tình báo ưu tú nhất Hoa Hạ, bọn họ phái đặc công tiến vào Nhật Bản thu thập hết thảy tư liệu hữu dụng cũng là chuyện bình thường không có gì quá đáng a.

Phương thức liên lạc của những đặc công này, Diệp Khiêm tự nhiên không biết, Diệp Khiêm cũng tuyệt đối tin tưởng cho dù Nghiêm Hàm không thể rời khỏi Nhật Bản, thì hắn cũng có năng lực đem tin tình báo chuyển tới trong tay người Cục Quốc An. Chỉ là, nếu như hắn lưu lại thì hắn cũng chỉ có một con đường có thể đi, chính là chết a. Hắn chết cũng không sao, quan trọng là cái chết của hắn có thể sẽ liên quan đến tranh chấp quốc tế, thậm chí là ảnh hưởng tới hành động của tất cả đặc công Hoa Hạ đang ở tại Nhật Bản. Cho nên, sau khi nghe Diệp Khiêm nói như vậy, Nghiêm Hàm cũng không có do dự, liền đồng ý.

Hắn và Diệp Khiêm không có quan hệ gì, hắn chỉ nghe Hoàng Phủ Kình Thiên nhắc tới Diệp Khiêm mà thôi, ở bên trong kho hồ sơ của Cục Quốc An, hắn đã từng nhìn thấy hồ sơ của Diệp Khiêm chất chồng như núi. Hắn đâu có biết rõ tính tình của Diệp Khiêm, ai biết Diệp Khiêm có làm ra chuyện gì quá khích hay không.

Đưa Nghiêm Hàm đến địa bàn Phúc Thanh Bang, giao cho Tạ Tử Y chiêu đãi, Diệp Khiêm liền rời đi. Có Phúc Thanh Bang hỗ trợ, việc Nghiêm Hàm an toàn rời khỏi Nhật Bản bất quá chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, Diệp Khiêm tự nhiên là không cần phải quan tâm quá nhiều làm gì. Chỉ là, Diệp Khiêm cũng không ngờ rằng, quyết định này của hắn, thiếu chút nữa đã khiến cho Nghiêm Hàm mất đi mạng sống. Trọng yếu hơn là, chuyện này liên quan đến đủ loại ân oán thị phi, khiến cho Diệp Khiêm cũng có chút nghẹn họng nhìn trân trối. Bất quá đáng được ăn mừng chính là, nếu như không xảy ra chuyện này, thì chỉ sợ Diệp Khiêm còn bị mơ mơ màng màng, đến lúc đó Diệp Khiêm chỉ sợ sẽ bị thất bại thảm hại. Chuyện này nói sau, tạm thời không đề cập tới.

Lúc hắn trở lại khách sạn, Lâm Phong đã trở về rồi, hơn nữa còn lấy được rất nhiều tin tức tình báo từ chỗ nhân viên tình báo Thất Sát. Hai người lại trắng đêm không ngủ đối với những tin tình báo này tiến hành sửa sang lại cùng phân tích.

Thời gian từng ngày trôi qua, đảo mắt đã qua ba ngày. Trong ba ngày này, Diệp Khiêm lại thập phần nhẹ nhõm, mỗi ngày đều là cùng những quan viên chính phủ Nhật Bản ăn cơm nói chuyện phiếm, đưa tiễn lễ vật. Đương nhiên, công tác này nhìn thì thấy rất nhẹ nhõm, kỳ thật lại phi thường mệt mỏi. Mặc kệ những quan viên chính phủ Nhật Bản này có căm thù người Hoa Hạ hay không, thì tận đáy lòng của bọn họ thủy chung đối với người Hoa Hạ có thêm một phần khúc mắc, nên Diệp Khiêm ứng phó rất mỏi mệt.

Bất quá, dù sao tập đoàn Hạo Thiên ở trên quốc tế cũng có địa vị rất cao, hơn nữa tập đoàn Hạo Thiên còn có thể mang đến cho Nhật Bản lợi ích kinh tế rất lớn, đây là chuyện quan viên chánh phủ Nhật Bản có thể thấy được rõ ràng. Cho nên, tổng thể mà nói, mọi chuyện tiến triển vẫn tương đối thuận lợi, ngoại trừ một ít phần tử ngoan cố. Đương nhiên, ở trong đó cũng cũng nhờ sự tương trợ của Tống Nhiên, nếu không cũng sẽ không dễ dàng như thế. Thứ nhất, Diệp Khiêm căn bản không hiểu tiếng Nhật, không có Tống Nhiên phiên dịch, Diệp Khiêm chỉ sợ ngay cả việc trò chuyện cũng trở thành vấn đề lớn; thứ hai, Tống Nhiên dù sao cùng từng tiếp xúc cùng rất nhiều quan viên chính phủ của các quốc gia, hơn nữa cô còn có được thủ đoạn nhất định, nên biết phải xử lý những chuyện này như thế nào.

Sở dĩ phải gặp mặt những quan viên chính phủ Nhật Bản này, là vì muốn cho tập đoàn Hạo Thiên phát triển tại Nhật Bản không bị ảnh hưởng gì, trọng yếu hơn là Diệp Khiêm cũng không rõ Hắc Long hội có thể sẽ có hành động gì đối với hắn hay không, nếu có được sự ủng hộ của những quan viên chính phủ Nhật Bản này, thì hoặc nhiều hoặc ít sẽ tạo chút áp lực cho Hắc Long hội. Dù sao, Nhật Bản cũng không phải do Hắc Long hội toàn quyền quyết định, còn có những đảng phái nữa. Tổng tuyển cử tại Nhật Bản sắp diễn ra, bọn họ không thể không coi chừng ứng phó các loại quan hệ.

Trong khoảng thời gian này, Tống Nhiên đã từ công ty giải trí của tập đoàn Hạo Thiên điều một chuyên gia trang điểm tới Nhật Bản. Diệp Khiêm cũng để cho hắn thử trang điểm cho mình một lần, dựa theo yêu cầu Diệp Khiêm, kết quả lại để cho Diệp Khiêm thập phần thoả mãn. Diệp Khiêm cũng không thể không bội phục thợ trang điểm này rồi, quả thật có chút hiệu quả Quỷ Phủ Thần Công a, chỉ ở trên mặt của hắn hơi chút trang điểm một chút, dán lên cho hắn chòm râu giả, sau đó lại che lấp đi vết sẹo trên khuôn mặt của hắn, liền biến hắn thành một người hoàn toàn khác.

Diệp Khiêm nhịn không được âm thầm nghĩ, khó trách những minh tinh điện ảnh kia ở trong phim ảnh đẹp động lòng người như vậy, cùng những thợ trang điểm này thật đúng là không thể thiếu liên quan a.

Soi gương hồi lâu, Diệp Khiêm đối với thợ trang điểm tán thưởng một phen. Một khắc này, Diệp Khiêm thậm chí đều không thể tin được người ở trong gương chính là hắn. Tin tưởng, nếu như không phải là người hết sức quen thuộc Diệp Khiêm, thì rất khó nhận ra hắn sau khi đã trang điểm. Diệp Khiêm an bài chỗ ở cho thợ trang điểm, lưu lại số điện thoại của hắn, để cho hắn tùy thời chờ mình đến tìm hắn.

Thợ trang điểm tự nhiên là cam tâm tình nguyện không thôi, loại chuyện tốt này cũng không phải tùy tiện có thể gặp được ah. Tuy hắn tại công ty giải trí của tập đoàn Hạo Thiên đảm nhiệm vị trí thủ tịch thợ trang điểm, nhưng lại chưa từng thấy qua tổng giám đốc của tập đoàn Hạo Thiên, hôm nay may mắn lại được ở bên cạnh Diêp Khiêm công tác, tự nhiên là có rất nhiều chỗ tốt. Hơn nữa, hắn làm thủ tịch thợ trang điểm có địa vị mặc dù không tệ, nhưng lại có áp lực rất lớn, hôm nay lại có thể ở bốn phía chơi đùa, chỉ cần phụ trách trang điểm cho Diệp Khiêm là được, chuyện này so sánh mà nói thì đơn giản hơn rất nhiều rồi.

Ba ngày sau, Y Tác Nhĩ Đức thuận lợi đáp xuống sân bay Nhật Bản, các thành viên khác của tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi cũng đều thuận lợi tiến vào Nhật Bản. Nếu như không phải vì Diệp Khiêm, thì Y Tác Nhĩ Đức cũng sẽ không tự mình đến đây a, hắn là người rất biết hưởng thụ nhân sinh, nếu như không phải vì Diệp Khiêm thì hắn thật sự không muốn đem bản thân liên lụy vào những chuyện nguy hiểm này a. Tuy đối với tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi mà nói, lính đánh thuê Bát Kỳ cũng không phải rất cường đại, thế nhưng mà nơi này dù sao cũng là Nhật Bản, hơn nữa sau lưng lính đánh thuê Bát Kỳ còn có Hắc Long hội, cho nên tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi muốn tiêu diệt Bát Kỳ, cũng là khó khăn trùng điệp a, một khi không cẩn thận rất có thể sẽ đem mạng nhỏ của mình lưu lại ở chỗ này.

Bất quá, Diệp Khiêm là người bằng hữu mà Y Tác Nhĩ Đức coi trọng nhất, hắn cảm giác cần phải tự mình tới đây tọa trấn mới có thể yên tâm. Hơn nữa, hắn đã lâu rồi không có gặp Diệp Khiêm, hắn cũng rất muốn gặp Diệp Khiêm một chút.

Diệp Khiêm không có trực tiếp đi ra sân bay đón tiếp, dù sao thân phận của hắn bây giờ rất dễ khiến cho người khác chú ý, hắn cũng không muốn đem Y Tác Nhĩ Đức sa vào trong địa phương nguy hiểm. Cho nên, hắn để cho Ngô Hoán Phong đi qua đón tiếp, dù sao đa số mọi người đều không biết rõ thân phận của Ngô Hoán Phong, hơn phân nửa chỉ xem hắn là cận vệ của Tống Nhiên mà thôi, như vậy sẽ chuyển dời rất nhiều tầm mắt. Hơn nữa, kỹ thuật truy tung cùng phản truy tung của Ngô Hoán Phong cũng gần bằng với Dã Lang Lý Vĩ, để cho hắn phụ trách đón tiếp cũng là chuyện thích hợp nhất.

Địa điểm gặp mặt, an bài tại một ngôi nhà rất bình thường ở phố người Hoa. Dù sao đây cũng là địa bàn của Phúc Thanh Bang, tương đối mà nói, lực chú ý của các thế lực khác tại Nhật Bản sẽ yếu hơn rất nhiều, đối với an toàn Y Tác Nhĩ Đức sẽ có bảo đảm rất tốt. Chỗ này là Diệp Khiêm cố ý hỏi mượn Tạ Đông Bách, phía trước là một nhà hàng dùng làm nơi che giấu, phi thường ẩn nấp.

Diệp Khiêm đã sớm ở nơi đó chờ, còn có Lâm Phong, Tạ Đông Bách cùng Vưu Hiên. Dù sao đây là đang ở Nhật Bản, lính đánh thuê Bát Kỳ tại Nhật Bản cũng có thể xem là rắn rít địa phương, muốn ở chỗ này đối với Bát Kỳ triển khai hành động, tự nhiên tránh không được phải có sự phối hợp của Phúc Thanh Bang. Coi như không cần bọn hắn tham gia bất luận chiến đấu gì, nhưng phương diện súng ống đạn dược cùng với lộ tuyến rút lui như thế nào thì cũng cần phải nhờ bọn họ an bài.

Không có bao lâu, dưới sự dẫn dắt của Ngô Hoán Phong, Y Tác Nhĩ Đức cùng hai người thủ hạ của hắn liền từ bên ngoài đi tới. Diệp Khiêm cuống quít đứng dậy nghênh đón. Y Tác Nhĩ Đức nhìn thấy Diệp Khiêm, lập tức trên khuôn mặt hắn nổi lên bộ dạng tươi cười, giang hai cánh tay ra ôm lấy Diệp Khiêm vào trong ngực. “Đã lâu không gặp a, anh có khỏe không?.” Y Tác Nhĩ Đức ha ha vừa cười vừa nói, “Đúng vậy, hùng phong vẫn còn ah.”

Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: “Cảm ơn anh, không nghĩ tới anh lại tự mình tới đây, thật cám ơn a.”

“Làm kiêu phải không, giữa hai chúng ta mà còn nói những lời kia sao? Nếu như anh thật sự muốn cám ơn tôi, thì nghĩ biện pháp mang đến cho tôi một ít rượu xái. Tôi rất thích rượu xái Hoa Hạ a, ha ha!” Y Tác Nhĩ Đức ha ha vừa cười vừa nói.

“Không có vấn đề, anh muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.” Diệp Khiêm vừa cười vừa nói, “Đến đến, để tôi giới thiệu cho anh mấy vị đại nhân vật.” Vừa nói, Diệp Khiêm vừa lôi kéo Y Tác Nhĩ Đức đi tới trước bàn trà. Trên đường đi, Diệp Khiêm quay đầu nhìn Ngô Hoán Phong, hắn hiểu ý, gật gật đầu sau đó liền cáo từ rời khỏi.

Mặc dù nói bên ngoài đã có người Phúc Thanh Bang phụ trách an toàn, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, Diệp Khiêm không thể không an bài thành viên Lang Thứ âm thầm giám thị hết thảy. Y Tác Nhĩ Đức là vì hắn nên mới tự mình đến Nhật Bản, Diệp Khiêm cũng không hy vọng Y Tác Nhĩ Đức xảy ra bất cứ chuyện gì, nếu không hắn sẽ phải áy náy cả đời ah.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.