Đột nhiên nhe được 3 chữ Bùi Đông Lai thì cả Mộ Khuynh Nhan và Trang
Hiểu Vân liền ngẩn ra, sau đó cả 2 người liền không cùng hẹn mà khuôn
mặt liền tràn ra vẻ kích động.
Chiều nay thì Bùi Đông Lai cùng
với Uông Chu đi kiểm tra những công ty con của tập đoàn Đông Hải ở Nam
Cảng này, hơn nữa hắn còn cùng với Uông Chu còn tổ chức một cuộc gặp mặt hội nghị cao cấp.
Cuộc họp kéo dài nhiều giờ hơn nữa lúc hắn đến đây thì có bị kẹt xe nên đến muộn.
Sau khi bước vào khách sạn thì hắn đã thấy 2 người Trang Hiểu Vân và Mộ Khuynh Nhan đã xảy ra xung đột với Đằng Tỉnh.
Phát hiện được điểm này đã khiến cho Bùi Đông Lai hơi chau mày nên hắn đã
bước nhanh đến bên cạnh Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân, sau đó liền
liếc mắt nhìn thoáng qua Đằng Tỉnh ở bên cạnh một cái rồi hỏi Mộ Khuynh
Nhan và Trang Hiểu Vân:
- Có chuyện gì thế?
Mặc dù Đằng
Tỉnh là thành viên trực hệ Đằng gia hơn nữa còn là đảm nhiệm chức vụ phó tổng cùng với đổng sự trưởng của công ty giải trí Đông Hoàng nhưng mà
hắn cũng không phải là thành viên trung tâm của hội Tam Hợp cho nên hắn
cũng chỉ là một tên hữu danh vô thực, ngoài việc ăn chơi, đàn điếm ra
thì hắn chỉ là một tên cùi bắp.
Lần này hắn được Đằng Xuyên
Nguyên cho đến Nam Cảng để xử lý công việc hoàn toàn là bơi vì cha của
hắn có thân phận hiển hách trong hội Tam Hợp, thêm vào đó thì anh trai
của hắn là Đằng Dã có thiên phú về võ học nên hắn mới được thơm lây.
Lần này Đằng Tỉnh đến Nam Cảng tuy rằng bên cạnh hắn có không ít tài liệu
nhưng mà hắn là một tên lười biếng, dốt nát cho nên hắn đã không có để
thời gian phân tích những tư liệu kia, hắn chỉ biết được hiện giờ hắc
đạo của Nam Cảng cũng không còn phải là của Hồng Tinh hay Đông Tinh nữa
mà là do một người trẻ tuổi tên là Bùi Đông Lai đứng đầu, hơn nữa hắn
còn biết Bùi Đông Lai là đối tượng để anh trai hắn chém đầu cho nên từ
đầu đến cuối hắn cũng không biết Bùi Đông Lai trông như thế nào.
Bởi vì ở hắn xem ra Bùi Đông Lai đã bị tuyên án tội chết rồi.
Hắn có cần phải tốn thời gian để coi một tên chết không?
- Thế giới này có một số việc không phải loại người như mày có thể quản được, biết điều thì câm miệng rồi cút ra xa một chút.
Lúc này thấy Bùi Đông Lai xuất hiện thì theo bản năng Đằng Tỉnh cho rằng
Bùi Đông Lai là bảo vệ của cửa hàng đến để giải quyết vấn đề cho nên vẻ
mặt hắn đã khinh thường nhìn vào Bùi Đông Lai giống như nhìn một con chó TQ.
Tuy rằng quản lý của nhà hàng này không biết Bùi Đông Lai là thành thánh hơn nào hơn nữa vì sao phải can dự vào việc này, lúc này
nghe được những lời nói cuồng vọng như thế của Đằng Tỉnh thì sắc mặt của nàng không khỏi biến đổi.
- Mộ tiểu thư, Trang tiểu thư, tiên sinh, xin hỏi mọi người có phải là có hiểu lầm gì không?
Quản lý của nhà hàng cũng là một nữ nhân thành thục, vì không muốn để phát
sinh xung đột nên nàng đã cố gắng ra mặt để làm người hòa giải.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Bùi Đông Lai cũng không để ý đến Đằng Tỉnh cũng không có nhìn vào quản lý
nhà hàng, ánh mắt của hắn hơi nheo lại rồi nhìn về phía Trang Hiểu Vân
và Mộ Khuynh Nhan hỏi.
- Tên gia hỏa này chiều nay ở công ty đã
cố tình ăn đậu hủ của chị Hiểu Vân hơn nữa còn muốn bọn tớ cùng đi ăn
tối với hắn, bọn tớ đã từ chối, không nghĩ rằng đến nơi này lại gặp hắn, kết quả là hắn chủ động đến gây chuyện với bọn tớ.
- Hắn là phó tổng của công ty giải trí Đông Hoàng, đến nơi này để nói chuyện hợp tác làm ăn.
Trang Hiểu Vân liền nói thêm thân phận của Đằng Tỉnh.
“Ách?”
Nghe được Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân nói như thế thì nữ quản lý nhà
hàng không biết thân phận của Bùi Đông Lai thì liền mang theo vài phần
khinh thường nhìn vào Bùi Đông Lai, cười lạnh nói:
- Đây là
chuyện của công ty giải trí Đông Hoàng cùng với công ty Hồng Tinh, cũng
không phải là chuyện của cậu nên tôi khuyên cậu đừng nên xen vào việc
của người khác.
- Thật có lỗi quá, để bày tỏ lòng xin lỗi của nhà hàng đối với mọi người, đêm nay nhà hàng sẽ miễn phí toàn bộ hóa đơn
của các vị.
Nữ quản lý nhà hàng liền quay về phía mọi người đang nhìn sang bên này nói.
Nghe được Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân giải thích thì Bùi Đông Lai đã
hiểu được mọi chuyện, lúc này hắn cũng không nhìn vào Đằng Tỉnh mà nhìn
thằng và nữ quản lý kia, híp mắt, nói:
- Cô thích nghỉ làm à?
"Ách..."
Nghe được Bùi Đông Lai nói như thế thì nữ quản lý liền đơ ra.
- Tao nhớ được lúc này có người nói muốn tao phải cút ra xa, có đúng không?
Mắt thấy nữ quản lý kia không mở miệng nói thì Bùi Đông Lai lại nhìn vào Đằng Tỉnh.
Tâm tình của Đằng Tỉnh vốn đã không tốt, lúc này nghe được Bùi Đông Lai nói như thế thì hừ lạnh:
- Đúng như thế đó, thì sao?
- Tao cho mày 2 lựa chọn, 1 là cút ra khỏi đây còn 2 là tao ném mày ra khỏi.
Bùi Đông Lai nói, sắc mặt chuyển lạnh.
“Bá!"
Nghe được giọng nói lạnh như băng của Bùi Đông Lai thì sắc mặt của nữ quản
lý liền biến đổi, bất quá nàng biết bây giờ nàng cũng không có tư cách
mở miệng nữa.
"Ba! Ba! Ba!"
Cùng lúc đó, 3 tên thành viên
bảo vệ ở phía sau của Đằng Tỉnh liền bước lên, giống như là một ngọn núi che trước người Đằng Tỉnh, sắc mặt bọn hắn lạnh lùng nhìn vào Bùi Đông
Lai, chỉ cần Đằng Tỉnh ra lệnh một tiếng thì bọn hắn liền bước lên làm
thịt Bùi Đông Lai liền.
"Ha ha... Ha ha..."
Nghe Bùi Đông
Lai nói như thế thì Đằng Tỉnh giống như là đang nghe một câu chuyện
cười, hắn cười một cách khinh thường, sau đó nhìn sang Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân, nói:
- Mộ tiểu thư, Trang tiểu thư, tôi cam đoan rằng sẽ còn tìm 2 cô nữa.
- Chúng ta đi.
Nói xong, ánh mắt của Đằng Tỉnh liền chuyển từ trên người Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân qua Bùi Đông Lai, ý bảo hắn hoàn toàn không đem những
lời của Bùi Đông Lai để vào trong lòng.
- Tao nói cho mày đi rồi sao?
Mắt thấy Đằng Tỉnh ngưu bức như thế thì Bùi Đông Lai liền bước lên, quát một tiếng.
- Tiểu tử, tuy rằng nơi này là Nam Cảng, tuy rằng tao không biết mày là
ai nhưng mà sự kiên nhẫn của tao cũng có hạn, đừng chọc tao nổi giận.
Sắc mặt Đằng Tỉnh trở nên âm trầm, quay lại nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai.
Không trả lời
Ngay sau đó.
3 tên bảo tiêu của Đằng Tỉnh chỉ cảm thấy có một trận gió thổi qua, sau
đó vẻ mặt bọn hắn không thể tin tưởng được thì Bùi Đông Lai đã giống như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt Đằng Tỉnh. Sau đó liền nắm lấy người của
Đằng Tỉnh rồi giơ lên giống như là đang xách một con gà vậy, trực tiếp
xách Đằng Tỉnh đi tới cửa của nhà hàng.
- Thằng…thằng khốn…
Bất ngờ xảy ra một màn như vậy khiến cho Đằng Tỉnh sợ tới mức mặt không còn chút máu, sau đó theo bản năng thì hắn liền giãy dụa nhưng lại cảm thấy bản thân giống như một cái kìm sắt kẹp lấy người làm cho hắn không thể
động đậy được, hắn liền gầm lên nhìn về phía 3 tên bảo tiêu:
- Con mja nó, còn đứng thất thần đó làm gì? Mau phế hắn cho tao.
Bởi vì lần này Đằng Tỉnh theo lệnh của Đằng Xuyên Nguyên đến Nam Cảng cho
nên bảo tiêu của hắn toàn là người Hạ Nhẫn của Nhẫn đường.
Ninja
được chia thành Nhẫn, Trung Nhẫn cùng Hạ Nhẫn, mặc dù thực lực của Hạ
Nhẫn là thấp nhất nhưng mà những người khác không thể so sánh được với
bọn hắn.
“Vù”
“Vù”
“Vù”
Nghe được Đằng Tỉnh
nói như thế thì tuy rằng 3 tên bảo tiêu của ddt kinh sợ về tốc độ của
Bùi Đông Lai nhưng mà bọn hắn liền nhanh chóng bình tĩnh trở lại, sau đó cả 3 liền bắn ran gay tại chỗ, theo 3 hướng khác nhau đánh về phía Bùi
Đông Lai.
- Con kiến mà cũng dám làm càn sao?
Khí huyết
cảm ứng được đòn công kích của 3 tên ở phía sau lưng thì Bùi Đông Lai
quát lên một tiếng rồi đột nhiên xoay người lại, tay phải phát lực đem
Đằng Tỉnh đánh về phía 3 tên kia.
Hoành Tảo Thiên Quân.
Tốc độ của Bùi Đông Lai rất nhanh, khiến cho 3 tên bảo tiêu khó lòng phòng bị.
“Bốp”
“Bốp”
“Bốp”
“Rắc”
Lực đạo khủng bố đánh thẳng vào 3 tên bảo tiêu kia, mà cả người Đằng Tỉnh
thì giống như bị nứt hết cả xương làm cho thân thể hắn vặn vẹo lại, cả
người hắn đau đớn đến thiếu chút nữa mà phải hôn mê.
“ Bịch, Bịch, Bịch…”
Sau đó 3 tên bảo tiêu của Đằng Tỉnh liền hung hăng đập vào bàn ăn ở xung quanh.
“A..”
Đột nhiên xảy ra một màn như vậy khiến cho toàn bộ mọi người trong nhà hàng liền dừng ăn nhìn lại phía bên này, thấy được một màn như vậy thì một
số người nhát gan liền hét lên những tiếng thét chói tai rồi né ra.
Bùi Đông Lai cũng không có dừng tay lại mà tiếp tục nắm lấy Đằng Tỉnh kéo ra tới cửa của nhà hàng.
- Tao là phó tổng của công ty giải trí Đông Hoàng của NB, là khách quý
của Uông Chu tiên sinh, nếu mày không muốn đắc tội với Uông tiêu sinh
thì lập tức thả tao ra.
Thấy thủ đoạn của Bùi Đông Lai thì Đằng
Tỉnh liền nói ra thân phận của mình, muốn dùng thân phận của mình để uy
hiếp Bùi Đông Lai.
“Két”
Trả lời Đằng Tỉnh chính là tiếng mở cửa.
“Vèo:
Sau đó, dưới vẻ mặt không thể tin của mọi người trong nhà hàng, dưới vẻ mặt sợ tới mức hồn phi phách tán của Đằng Tỉnh thì Bùi Đông Lai ném Đằng
Tỉnh ra ngoài giống như là quăng 1 bịch rác vậy.
- A…Không nên…