Sau khi tập đoàn Hồng Hải, tập đoàn Thiên Tường, tập đoàn Vân Đạt hợp
lại tạo thành tập đoàn Đông Hải thì tập đoàn Đông Hải đã trở thành một
tập đoàn lớn và nổi tiếng trong nước. Yên Kinh thân là một phân bộ của
tập đoàn Đông Hải, nên có hơn 10 công ty con. Trong đó bao gồm bệnh viện tư nhân, các ty phần mềm máy tính…..
Bởi vì Bùi Đông Lai chỉ có
thể ở ngoại viện mà Diệp Thiên lại hưởng thụ được các vị đại lão cho ở
trong nội viện. Điều này đã khiến Quý Hồng vô cùng khó chịu cho nên Quý
Hồng đã đề nghị Bùi Đông Lai chuyển đến bệnh viện Đông Tường.
Bởi vì thương thế của Bùi Đông Lai cũng không nghiêm trọng lắm nhưng mà hắn vẫn cần được nghỉ ngơi cho nên sau khi chuyển viện thì Bùi Đông Lai đã
đề nghị không cần Quý Hồng phải chăm sóc cho hắn nữa nhưng mà kết quả đã bị Quý Hồng bác bỏ bởi vì nàng đã nói là do nàng nhận được sự ủy thác
của Bùi Vũ Phu.
- Cô có nhiều việc thì cứ đi làm đi, không cần chăm sóc cho tôi.
Trong một gian phòng bệnh cấp cao trong bệnh viện Đông Tường, Bùi Đông Lai
thân mang một bộ y phục bệnh nhân, người cột băng, ngửa đầu trên giường
bệnh, vẻ mặt buồn bực nhìn vào Quý Hồng ngồi ở phía đối diện.
"Khanh khách..."
Thấy được vẻ buồn bực trên mặt Bùi Đông Lai, Quý Hồng cười:
- Lão bản thân ái, tỷ đây được Đại lão bản nói tới chiếu cố cậu, nếu
không có Đại lão bản phê chuẩn thì tỷ phải túc trực 24/24 bên cạnh cậu.
“ Ách?”
Mắt thấy Quý Hồng lấy Bùi Vũ Phu ra thì Bùi Đông Lai cảm thấy đau đầu:
- Vậy cô có thể đúng đắn một chút được không?
- Chẳng lẽ tỷ đây không đúng đắn sao?
Quý Hồng cúi đầu bộ đồ y tá mình đang mặc trên người.
- Cô biết cô làm như thế thì sẽ khiến cho người ta muốn phạm tội không?
Bùi Đông Lai nhìn Quý Hồng, khóc không ra nước mắt.
Từ ánh mắt của Bùi Đông Lai thì có thể thấy được bộ y phục trên ngươi Quý
Hồng không phải là y phục y tá của bệnh viện. Cổ áo mở rộng ra có thể
thấy được chiến hào ở bên trong thậm chí còn có thể thấy được chiếc Lace và 2 cái bánh bao ở bên trong.
Ngoài ra, bởi vì bộ trang phục y tá quá ngắn cho nên có thể thấy được vòng eo bằng phẳng của Quý Hồng.
So với bên trên mà nói thì nửa thân dưới của Quý Hồng càng hấp dẫn ánh mắt của nam nhân hơn. Bên dưới nàng mặc chiếc váy màu trắng cực ngắn, 2 cái đùi đẹp được 2 chiếc tất chân màu trắng bao lấy, dưới chân là một đôi
giày đỏ cao gót.
Đôi môi đỏ mọng, chiếc mũ y tá trên đầu nàng cũng màu đỏ.
Hơn nữa, nàng giống như một con mèo nhỏ nằm ở trên giường bệnh, 2 chân giang ra làm cho cảnh xuân hiện ra ngoài.
- Tỷ còn chưa thấy tội phạm a.
Quý Hồng bĩu môi sau đó bắt chéo 2 chân lại, chỉ vào một nữ y tá, nói
- Lão bản thân ái, cậu thấy nàng ta gợi cảm hay là tỷ đây gợi cảm?
Cặp mắt Bùi Đông Lai trắng dã.
- Xem ra là cậu cảm thấy nàng ta gợi cảm hơn tỷ a?
Quý Hồng thấy thế thì sắc mặt liền biến đổi so với cởi quần thì nhanh hơn:
- Một khi đã như vậy thì ngày mai tỷ sẽ mặc giống nàng ta, để cho cậu trợn mắt hảo hảo mà nhìn.
- Bà cô, tôi sai rồi, tôi thề sẽ không chọc cô nữa.