Siêu Cấp Cường Giả

Chương 746: Q.5 - Chương 746: Quyết một trận tử chiến (6)




Đối với Dixi mà nói.

Lúc Bùi Đông Lai liên hợp mọi thế lực tiêu diệt tổng bộ Thần Võng thì đột nhiên tối đó Odin mất tích k hiến cho hắn như chó nhà có tang mà chạy.

Nhưng mà.

Hắn cho rằng Odin không có chết.

Đúng vậy.

Hắn tin chắc điểm này!

Bởi vì. . .

Ở hắn xem ra, trừ phi Bùi Vũ Phu sống lại, nếu không trên thế giới này không ai có thể giết được Odin!

Cho dù là 3 người Diệp Cô Thành, Giáo Hoàng Mario cùng Long Bồ Tổ Đề liên thủ cũng không được.

Cho nên sau khi chạy trốn khỏi đêm đó, trước tiên hắn liền liên hệ với Odin.

Để cho hắn nằm mơ chính là hắn không liên hệ được với Odin.

Thậm chí hắn cũng không liên hệ được thủ lĩnh Thần Vệ của Thần Võng.

Điều này làm cho lòng tin trong lòng của hắn dao động.

Nhưng hắn không cam lòng.

1 ngày, 2 ngày, 3 ngày…

Ngày nào hắn cũng thử gọi cho Odin.

Cuối cùng hắn mang theo thống khổ mà tiếp nhận sự thật Odin đã chết, hơn nữa hắn còn cho rằng là do chính tay Bùi Vũ Phu giết.

Lúc này, nghe được Bùi Đông Lai nói rằng Odin tu luyện tẩu hỏa nhập mà mà chết đi thì Dixi liền nở nụ cười lạnh.

- Tên chó chết kia, tao không muốn nói nhiều với mày nữa, tao cho mày 30’, nếu trong vòng 30’ mà mày không có mặt thì M và Tung cẩu của mày cứ ở đó mà chuẩn bị hậu sự đi.

Dixi cũng không có giải thích gì thêm, nói :

- Còn nữa, nói cho thằng cha đê tiện của mày rằng hắn không nên chơi với lửa, chỉ cần tao cảm nhận được hắn tiến vào căn cứ thì tao liền nhấn nút.

“Bụp”

Nói xong, không đợi Bùi Đông Lai đáp lời thì hình ảnh đã biến mất.

- Cậu, a di, các người thấy thế nào?

Vẻ chờ mong trên mặt Bùi Đông Lai biến mất, thay vào đó chính là vẻ thất vọng, hắn không nhịn được mà hỏi 2 người Diệp Cô Thành và Long Bồ Tổ Đề.

Giờ khắc này hắn không biết trong hồ lô Dixi bán thuốc gì.

- Đông Lai, giống như lời của ta, nếu Vũ Phu không chết thì hắn sẽ không để những chuyện như thế này xảy ra.

Ánh mắt Diệp Cô Thành lóe lên:

- Nhưng mà dựa theo lời cùng biểu hiện vừa rồi của Dixi thì nếu như Odin đúng là tẩu hỏa nhập ma mà chết thì Dixi không có lý nào không biết, nhưng mà những câu nói vừa rồi của hắn cũng không mang bất cứ ý nghĩa gì, nói thật điều này quá mâu thuẫn.

- Đúng là mâu thuẫn.

Long Bồ Tổ Đề gật đầu, sau đó trong lòng nàng vừa động, hỏi:

- Các người nói có khi nào là Vua sát thủ Salem ra tay ám sát Odin không?

Hả?

Lời này của Long Bồ Tổ Đề vừa thốt ra thì 2 mắt mọi người tỏa sáng.

- Khả năng này rất lớn, bởi vì năm đó sau khi ám sát Vũ Phu thất bại thì Salem đã biến mất mấy năm, thẳng cho đến khi cuộc chiến trên Thần bảng xảy ra thì hắn mới ra tay ám sát Vũ Phu, đây cũng chính là nói lần ám sát thất bại năm đó đã trở thành khúc mắc đối với Salem.

Diệp Cô Thành như có suy nghĩ gì nói:

- Năm trước, khi cuộc chiến Thần bảng kết thúc, Vũ Phu mất đi, khúc mắc của Salem đã được tiêu trừ, đồng thời trên thế giới này người có thể làm đối thủ của Salem chỉ còn lại một mình Odin, vô luận là vi ngội vị ngai vàng Thân bảng hay là đều võ lực, Salem cũng có thể ra tay với Odin.

- Chư vị, chúng ta chỉ còn lại chưa tới 30’, cá nhân tôi cho rằng chúng ta trước tiên nghĩ biện pháp xử lý cục diện trước mắt đi đã, các vị nghĩ sao?

Nghe được Diệp Cô Thành phân tích, thì vị trưởng của cục GFB vội vàng lên tiếng nói.

- Ngài ấy nói đúng, trước mắt chúng ta cần phải ngăn cản hành động điên cuồng của Dixi.

Giáo Hoàng Mario gật đầu tán thành.

Diệp Cô Thành nghe vậy, không suy nghĩ thêm nữa mà là nhìn vào Bùi Đông Lai:

- Mặc kệ tin tức chân thật là gì, chúng ta vẫn dựa vào kế hoạch cũ, Đông Lai cháu thấy thế nào?

- Cháu cho rằng kế hoạch cần nên thay đổi.

Bùi Đông Lai trả lời.

- Thay đổi thế nào?

- Các vị chỉ cần dề phòng Odin xuất hiện.

Bùi Đông Lai nắm chặt 2 đấm:

- Tính mạng Dixi cứ để đấy cho cháu.



20’ sau, đám người Bùi Đông Lai đã đến trước căn cứ quân sự đó, khi xe dừng lại đám người liền xuống xe.

Hả?

Coi như lúc đi được một đoạn thì trong long Bùi Đông Lai đột nhiên nhảy dựng lên.

Phát hiện này làm cho Bùi Đông Lai dừng chân lại, đồng tử phóng to ra.

Bởi vì hắn đã hoàn toàn lĩnh ngộ được “ Vô Thần” nên đã thu liễm được khí tức của mình, đây cũng chính là nguyên nhân mà Giáo Hoàng cùng Long Bồ Tổ Đề lúc trước không có cảm nhận được hơi thở của hắn.

Mà lúc này, trong lòng hắn kinh hoảng là bởi vì hắn phát hiện có người đang tập trung nhìn hắn.

Thấy vậy Bùi Đông Lai liền dùng khí tức để cảm ứng đối phương nhưng mà hắn không phát hiện được gì, sau đó hắn đem ánh mắt quay đầu lại nhìn nơi thì thấy phía trước chỉ có vài tên chiên sĩ quân đội M.

Chẳng…Chẳng lẽ mình cảm ứng sai rồi sao?

- Đông Lai, cháu làm sao vậy?

Diệp Cô Thành cảm thấy Bùi Đông Lai biến hóa thì vội hỏi.

- Vừa rồi cháu cảm thấy có người tập trung khí tức của cháu, nhưng mà khi cháu cố gắng tìm kiếm đối phương thì khí tức của đối phương đột nhiên biến mất.

Bùi Đông Lai nói.

"Bá!"

Nghe Bùi Đông Lai nói thế thì sắc mặt mọi người cuồng biến.

- Chẳng lẽ là Odin?

Nicola nhíu mày, hắn vốn cho rằng lực lượng của Bùi Đông Lai đã tăng lên nên lần hành động này sẽ thành công nhưng mà hiện giờ thì liền lo lắng.

- Cũng có thể là Vua sát thủ Salem.

Chân mày Long Bồ Tổ Đề nhíu lại, tỏ ra lo lắng:

- Là là một người giỏi che dấu, đúng là bằng công phu xuất thần nhập hóa mà ngay đó đã ra tay một kích trí mệnh Vũ Phu.

Lời nói Long Bồ Tổ Đề vừa rơi xuống thì mọi người đều cảm thấy áp lực.

Bởi vì vô luận đối phương là Salem hay Odin thì đây cũng chính là một mối nguy hiểm.

- Cũng có thể là cháu quá nhạy cảm, thế cho nên xuất hiện ảo giác.

Mắt thấy không khí ngưng trọng thì Bùi Đông Lai lắc đầu, giải thích.

- Thời gian không còn nhiều, dựa theo kế hoạch mà tiến hành.

Sau đó, Diệp Cô Thành giơ cổ tay lên nhìn vào đồng hồ, quyết đoán nói:

- Mọi người cẩn thận một chút, Amster thượng tướng, để người của ông mở cửa ra đi.

- Tốt.

Amster liền gật đầu, rồi hạ lệnh:

- Mở cửa ra.

“Két”

Cánh cửa được mở ra.

- Bùi tiên sinh, xin nhớ kỹ, trước khi đến phòng kia thì ngài luôn giữ tấm thẻ này, nếu không thì hệ thống phòng vệ trong đó sẽ tập kích ngài.

Mắt thấy cửa đã mở ra thì Nicola nhắc nhở nói.

- Hiểu được.

Bùi Đông Lai lên tiếng sau đó phóng ra, cả người liền biến mất.

Bùi Đông Lai đi vào trong đó liền thấy trước mặt là một cái thang máy, hắn liền bỏ tấm thẻ vào, thang máy tự động mở ra, Bùi Đông Lai bước vào thang máy.

Liên tục đi qua 4 cái thang máy, Bùi Đông Lai mới đến được hành lang, hơn 10 tia hồng ngoại liền quét về phía hắn.

Bùi Đông Lai vội đưa tấm thẻ lên, cánh cửa ngầm trước mặt hắn liền mở ra.

"Két "

Không có chút do dự, Bùi Đông Lai liền phóng vào.

Cùng lúc đó, ở trong phòng điều khiển căn cứ, Dixi

- Tạp chủng, hoan nghênh vào Địa ngục.

Cùng lúc đó, ở trong phòng điều khiển căn cứ, Dixi thấy vậy thì cười lạnh, sát ý trên người bùng nổ, ánh mắt nhìn vào Bùi Đông Lai giống như đang nhìn một kẻ chết đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.