Khi Bùi Đông Lai tiến vào bên trong thì ở bên ngoài, quân đội M đã bao vây toàn bộ căn cứ lại.
Còn 3 người Giáo Hoàng, Diệp Cô Thành cùng Long Bồ Tổ Đề thì trước tiên chạy về phía phòng vũ khí hạt nhân trong căn cứ.
Bọn hắn tin rằng Bùi Đông Lai có thể giết chết Dixi nhưng phòng ngừa vạn nhất, bọn hắn vẫn là lựa chọn vào đó để bảo vệ Bùi Đông Lai.
Bên trong căn cứ.
Lúc này Bùi Đông Lai đang đứng sừng sững giữa cửa, cả người cố gắng thông qua khí tức của Dixi để coi thử thực lực của hắn.
- Tạp chủng, tao biết mày đang ở đây, đồng thời cha của mày cũng tiến
vào, mày cô gắng kiềm chế tao, đợi đám người cứu viện tới để xử lý tao.
Thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, vẻ mặt Dixi tỏ ra tự tin:
- Thật đáng tiếc, bọn hắn đã không có cơ hội, tạm không nói tới việc
mày có thể kiềm chế được tao không, sau khi mày tiến vào thì tao liền
khóa tất cả những lối ra, vào trong căn cứ rồi, chỉ có người bên trong
mới mở được, người bên ngoài không có cách nào mở được cửa, thậm chí là
có dùng thuốc nổ hay hỏa tiễn cũng không được.
- Nếu tao nói vừa rồi tao có thể thoải mái ngăn cản mày không cho mày làm hành động đó thì mày có tin không?
Mặc dù cảm thấy được thực lực của Dixi cũng không có gì tăng tiến nhưng
mà vì cẩn thận nên Bùi Đông Lai cũng chưa động thủ mà là khích tướng
Dixi, cố gắng chọc giận Dixi, để hắn bộc lộ toàn bộ thực lực của mình.
Tin sao?
"Ha ha. . . Ha ha ha. . ."
Dixi nghe vậy thì cười to :
- Tạp chủng, đến lúc này rồi mà mày còn muốn làm tao sợ sao? Mày đừng
nghĩ rằng tao không biết, mày đang muốn cố gắng kéo dài thời gian phải
không?
Bùi Đông Lai trầm mặc
- Tạp chủng, tao nói cho mày biết, đây là vô ích, vô dụng.
Bùi Đông Lai trầm mặc khiến cho Dixi càng thêm tự tin, lập tức nở nụ cười lạnh :
- Hôm nay không ai có thể cứu mày, cũng không có ai có thể ngăn cản tao
hủy diệt cả Tung cẩu, tao muốn cho tất cả người của Tung cẩu chôn theo
tao và cha tao.
Nói xong, chiến ý của người Dixi sôi trào, thân hình bắt đầu run lên.
Phòng Ngự Tuyệt Đối.
Quyết chiến chưa bắt đầu, Dixi liền sử dụng đòn sát thủ là “ Phòng Ngự Tuyệt Đối” để lấy lợi thế cho bản thân.
- Dixi, tuy rằng mày luôn miệng nói tao là một phế vật, nói toa không có tư cách làm đối thủ của mày, nói ta cố ý ở kéo dài thời gian! Nhưng mà
mày không thể lừa gạt bản thân mình.
Mặc dù nhận thấy được khí thế trên người Dixi đã đạt tới đỉnh phong nhưng Bùi Đông Lai vẫn tiếp tục khích tướng:
- Mày sợ cho nên mày không dám đánh với tao, mày sợ tới mức phảu sử dụng “ Lĩnh Vực Tuyệt Đối”.
- Sợ mày?
Nghe Bùi Đông Lai nói bản thân Dixi sợ hắn thì Dixi liền tức giận đến cả người run lên, sát khí trong mắt càng đậm:
- Tao có thể đập chết mày bằng 1 cái tát.
- Một tát chụp chết tao ?
Bùi Đông Lai cười cười, giọng nói tràn ngập châm chọc :
- Dixi, đừng nói tao không cho mày cơ hội, tao có thể cho mày ra tay
trước, 10 chiêu, trong vòng 10 chiêu tao sẽ không hoàn thủ.
- Mày…
Đối vơi Dixi mà nói, hôm nay hắn bức bách Bùi Đông Lai đến đây chính là
hung hăng đập nát lòng kiêu ngạo của Bùi Đông Lai, lúc này nghe Bùi Đông Lai vô cùng xạo quần như thế thì hắn liền vô cùng tức giận.
- Trong vòng 10 chiêu tao sẽ không hoàn thủ, nếu mày động vào được một
cọng lông của tao thì tao sẽ quỳ xuống lạy mày, như thế nào?
Bùi Đông Lai khích tướng tới cùng.
- Mày muốn chết.
Vô cùng tức giận, Dixi giống như là bị chọc giận, hắn hét lớn lên một tiếng rồi thân hình chợt động.
“Vù”
Dixi vừa động thì kình phong giống như dao găm sắc bén quét về phía Bùi
Đông Lai, làm cho lông tơ cả người Bùi Đông Lai dựng lên.
“Vù”
Dixi xuất hiện ở trước người Bùi Đông Lai, chân phải đá ra giống như là
một lưỡi đao sắc bén, hung hăng đá về phía mắc cá chân của Bùi Đông Lai.
Nhanh.
Tốc độ của một cước này vô cùng nhanh, dường như là không cho Bùi Đông Lai có cơ hội né tránh.
Nhưng mà.
Khi một cước Dixi đá ra thì đột nhiên Dixi phát hiện khí tức trên người Bùi Đông Lai biến mất.
Mặc dù hắn thấy được Bùi Đông Lai đang đứng trước mắt nhưng mà khí tức trên người Bùi Đông Lai lại biến mất.
Biến mất sao?
Không trả lời.
Trong nháy mắt, Bùi Đông Lai liền tiến vào trạng thái “ Vô Thần” hoàn toàn thu liễm khí tức trên người.
Ngay sau đó.
Chỉ thấy cả người Bùi Đông Lai trượt nhẹ, cả người giống như là trượt
patin, trong nháy mắt đã phóng ra bên ngoài làm cho một cước này của
Dixi đá vào khoảng không.
Hả?
Mắt thấy Bùi Đông Lai có thể né được một cước của mình thì trong lòng
Dixi cả kinh, bất quá lại là không có nghĩ nhiều, càng không có ngừng
dừng lại mà là tiếp tục truy kích, hắn bước lên một bước, Thủ đao thuận
thể chém ra, bổ thẳng xuống đầu Bùi Đông Lai.
Đối mặt với chiêu này của Dixi thì Bùi Đông Lai giống như là bị hù dọa, vẫn không có trốn tránh.
Nhưng mà.
Khiến Dixi khiếp sợ không thôi chính là khi tay của hắn sắp chém trúng
Bùi Đông Lai thì đột nhiên thân hình của Bùi Đông Lai di chuyển lướt ra
bên ngoài, thoát khỏi một kích này của hắn.
- Tại sao?
- Tại sao khi bản thân mình sắp đánh trúng hắn thì hắn lại trốn được?
Nếu như nói lần đầu tiên thì Dixi cảm thấy kinh ngạc thì lần này đây
Dixi hoàn toàn khiếp sợ, trong lòng hắn có một loại cảm giác kỳ quái, vô luận là hắn công kích mãnh liệt như thế nào đi chăng những thì hắn vẫn
không có khả năng đánh trúng Bùi Đông Lai.
- Dixi, 2 chiêu rồi, mày còn 8 chiêu, tiếp tục đi.
Mắt thấy Dixi tỏ ra kinh hãi đứng sững sờ tại chỗ thì Bùi Đông Lai từ
trong trạn thái “ Vô Thần” lấy lại tinh thần, hắn không có nóng lòng ra tay mà hài hước nhìn vào Dixi.
Lúc này đây hắn đã biết được thực lực của Dixi, một trận chiến này đã nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Kể từ đó hắn sẽ dùng phương pháp 'Gậy ông đập lưng ông' để đập nát lòng
kiêu ngạo trong lòng Dixi, sau đó đưa Dixi xuống Địa Ngục.
“Rống”
Bên tai nghe được lời coi thường của Bùi Đông Lai thì Dixi không suy
nghĩ gì thêm mà liền rống lên một tiếng rồi cả người giống như mãnh hổ
xuống núi, đánh về phía Bùi Đông Lai.
Trong lúc nhất thời, bóng người thay đổi, tiếng gió không ngừng vang lên.
Dixi sử dụng tất cả vốn liền để giết chết Bùi Đông Lai, còn Bùi Đông Lai giống như là một con khỉ, thoải mái né tránh những đòn công kích của
Dixi.
- 10 chiêu.
Ngay sau khi Dixi kết thúc chiêu thư 10 thì Bùi Đông Lai đã nhảy ra xa, mỉm cười nhắc nhở Dixi.
- Như thế nào mà hắn có thể thoải mái né tránh được công kích của ta?
- Hắn…hắn làm như thế nào?
- Tại sao thực lực của hắn lại trở nên mạnh mẽ như thế?
Dixi cũng không có tiếp tục tiến công mà đứng đó lẩm nhẩm:
- Đây…Đây rốt cuộc là vì cái gì?
Vì cái gì?
- Tới phiên tao.
Bùi Đông Lai hét to lên một tiếng rồi xuất hiện trước người Dixi, tay phải như đạn pháo đánh ra, khí thế không thể ngăn cản.
Miểu Sát.
Bùi Đông Lai liền đánh ra sát chiêu của mình.