- Bùi gia quyền có 3 loại vũ kỹ, loại thứ nhất chính là “ Thất Thương”
một quyền đánh ra ẩn chứa 7 tầng kình lực, tầng thứ nhất kình lực là lực đạo của một người luyện võ bình thường, tầng sau so với tầng trước thì
càng mãnh liệt hơn, tầng chồng tầng khiến cho đối thủ khó lòng phòng bị.
Bùi Vũ Phu trầm giọng nói.
"Ách..."
Nghe Bùi Vũ Phu nói như thế thì Bùi Đông Lai cả kinh há to mồm.
Bởi vì dựa theo lời nói của Bùi Vũ Phu thì nếu như xuất “ Thất Thương” mà
nói thì chẳng khác gì là quyền đánh ra vượt qua gấp 7 lần lực lượng của
người xuất quyền.
- Ra bên ngoài ta sẽ biểu diễn cho con xem.
Bùi Vũ Phu thấy vẻ mặt kinh ngạc của Bùi Đông Lai thì cười cười, ý bảo Bùi Đông Lai cùng hắn đi ra bên ngoài.
- Xem đây.
Ra biệt thự thì Bùi Vũ Phu đứng trước một cây đại thụ.
Nói xong, tay phải của Bùi Vũ Phu vung lên đánh phía về đại thụ.
“Rầm”
Ngay khi tay phải của Bùi Vũ Phu sắp đụng vào cây thì đột nhiên tay phải của Bùi Vũ Phu nắm chặt lại, nắm tay đập thẳng vào cây đại thụ, phát ra
những tiếng muộn hưởng.
“Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!”
Lần lượt 6 tiếng vang vang lên, tiếng sau so với tiếng trước thì càng lớn hơn.
“Rắc”
Sau đó, nương theo một tiếng vang giòn thì cây đại thụ đã sụp đổ.
“Ầm”
Cây đại thụ liền nện xuống đất làm bụi đất bay lên.
"Ách..."
Thấy được một quyền của Bùi Vũ Phu đã làm gãy cả cây đại thụ thì Bùi Đông Lai liền cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
- Cái gọi là vũ kỹ cơ bản là phương thức thay đổi cách phát kình, công
kích và lực đạo khác nhau khiến cho đối phương không ngờ được. “ Thất
Thương” chính là một quyền phát ra 7 tầng kình lực khác nhau, điểm quan
trọng nhất chính là chỗ phát kình…
Thấy Bùi Đông Lai lấy lại tinh thần thì Bùi Vũ Phu nói điểm quan trọng nhất của “ Thất Thương” cho Bùi Đông Lai, sau đó lại bổ sung thêm:
- Thất Thương không phải là
dùng quyền là có thể xuất ra được, sau khi nắm vững được thì có thể dùng chưởng, cước, thậm chí là trong nháy mắt thì có thể sử dụng cả.
Bùi Đông Lai ngưng thần, âm thầm nghĩ lại.
Mấy phút sau, Bùi Đông Lai lấy lại tinh thần, dưới cái nhìn chăm chú của
Bùi Vũ Phu thì hắn đến trước một cây đại thụ khác, ngưng thần hít một
hơi rồi đột nhiên đánh ra một quyền về phía thân cây.
“Bịch”
Tiếng trầm đục vang lên, nắm đấm của Bùi Đông Lai đã đánh vào trên thân cây
làm cho thân cây rung lên, những chiếc lá trên cây rơi xuống.
- Không đúng.
Mắt thấy một quyền đánh ra chỉ chứa có 1 tầng kình lực thì Bùi Đông Lai âm thầm lắc đầu, lại trầm tư.
“Bịch”
Lại là một quyền.
Lúc này đây. Bùi Đông Lai vẫn không có thành công.
Liên tục hai lần thất bại, cũng không có khiến Bùi Đông Lai cảm thấy nhụt chí, hắn tiếp tục tụ lực rồi lại luyện tập.
Trong lúc nhất thời thì những tiếng “ Bịch, Bịch, Bịch…” không ngừng vang lên.
“ Bịch”
“ Rầm”
Không biết qua bao lâu, ngay sau khi Bùi Đông Lai đánh ra một quyền thì phát ra 2 tiếng trầm đục.
“Rắc”
Tầng kình lực thứ 3 bùng nổ, vết nứt trên thân cây càng trở nên rõ ràng hơn, tiếng vang thanh thúy hơn.
Cách đó không xa, Bùi Vũ Phu thấy được trong thời gian ngắn như thế mà Bùi
Đông Lai có thể đánh ra được đạo kình lực thứ 2 thì lập tức nở ra nụ
cười vui mừng.
Bùi Đông Lai cũng không vì vậy mà đắc chí, mà là cẩn thận nhớ lại phương thức phát lực là lực đạo của một quyền mới vừa rồi.
- Vũ Phu.
Sau đó, không đợi Bùi Đông Lai lấy lại tinh thần thì một giọng nói truyền đến.
Bùi Đông Lai ngẩng đầu vừa nhìn, rõ ràng phát hiện Cô Độc Phong Ảnh một thân trường bào màu trắng hướng bên này đi tới
- Gì thế?
Bùi Vũ Phu nhận thấy được giọng nói của Cô Độc Phong Ảnh có chút khác lạ thì lập tức hỏi.
Cô Độc Phong Ảnh nhíu mày , nói:
- Tên tiểu tử NB kia đã đến đây.
Hả?
Nghe được Cô Độc Phong Ảnh nói như thế thì Bùi Vũ Phu ngẩn ra, dựa theo lời
của Thái Kinh thì Đằng Dã hạ chiến thư vào ngày mai, nói cách khác thì
ngày mai Đằng Dã mới đến đây để thích quán.
- Chẳng lẽ hắn muốn bây giờ thích quán sao?
Bùi Vũ Phu nhíu mày.
- Đúng, một mình hắn tới, đứng ở bên ngoài cửa.
Cô Độc Phong Ảnh gật gật đầu sau đó nhìn về phía Bùi Vũ Phu và Bùi Đông Lai, mang theo vài phần lo lắng, nói:
- Ông mới dạy cho Đông Lai Thất Thương trong Bùi gia quyền, chỉ sợ là
Đông Lai còn chưa học được cách phát lực, nếu tên tiểu tử kia muốn khiêu chiến thì hãy để cho Dương Thiện xuất chiến đi.
- Đến rồi tính sau.
Bùi Vũ Phu trầm ngân một chút rồi làm ra quyết định:
- Đông Lai, tên tiểu tử kia đã đến, con hãy cùng ta và Cô Độc thúc thúc đi gặp hắn.
- Được.
Nghe được cuộc nói chuyện của Bùi Vũ Phu và Cô Độc Phong Ảnh, thì mặc dù Bùi Đông Lai biết được bản thân mình mới bước đến cánh của của “ Thất
Thương” mà thôi nhưng mà nghe được Bùi Vũ Phu nói như thế thì hắn vẫn
gật đầu đáp ứng, cảm giác kia giống như Bùi Vũ Phu muốn hắn lên nghênh
chiến thì hắn cũng không nhíu mày.
Rất nhanh, Bùi Đông Lai đi theo Bùi Vũ Phu, Cô Độc Phong Ảnh vào tầng cao nhất của võ quán.
Tầng cao nhất của võ quán Vịnh Xuân có diện tích gần 1000 mét vuông, mặt đất là làm từ bê tông, đây là loại bê tông đặc biệt để làm cho lôi đài
giành cho những cuộc khiêu chiến.
Trong đại sảnh, Thái Kinh và
tất cả mọi người của các thế gia võ học đã ngồi đợi ở đây, thấy 3 người
Bùi Đông Lai đi vào thì liền đứng dậy.
- Vũ Phu, tên tiểu tử kia
đã nói rằng khiêu chiến vào ngày mai, đột nhiên đêm nay lại đến, thật sự là khinh người quá đáng mà, bây giờ tôi sẽ ra mặt đối phó với hắn.
Dương Thiện chủ động ứng chiến.
- Hắn chưa chắc có dũng cảm đến chiến.
Bùi Vũ Phu như có suy nghĩ gì đó:
- Trước hết cứ để hắn vào đây, nghe ý đồ của hắn cái đã.
- Để hắn vào đây.
Nghe được Bùi Vũ Phu nói như thế thì sắc mặt của Thái Kinh có chút khó coi
thông qua bộ đàm nói với mấy tên đệ tử đứng bên ngoài.
5’ sau.
Đằng Dã thân mang một bộ võ sĩ đạo màu trắng, chân đi guốc gỗ cùng 2 gã đệ tử đi vào.
“ Lộp cộp, lộp cộp..”
Liếc mắt một cái, thấy được đám người Bùi Vũ Phu thì Đằng Dã cũng không cảm
thấy sợ hãi mà bước chân vẫn trầm ổn, ánh mắt của hắn như đao lướt qua
đám người Bùi Vũ Phu, cuối cùng ánh mắt dừng trên ngườ Bùi Đông Lai,
khóe miệng của hắn nở ra một nụ cười âm trầm.
Thấy được biểu hiện của Đằng Dã thì Bùi Đông Lai biết rõ Đằng Dã thân là đệ tử của Y Hạ
Nhẫn thì tất nhiên là hắn đã trải qua cuộc huấn luyện tàn khóc, nếu
không thì ý chí và tâm lý của hắn cũng không mạnh như thế, khi gặp đám
người Bùi Vũ Phu ở trước mặt mà mặt của hắn vẫn không đổi sắc.
- Thái Kinh chưởng môn Vịnh Xuân, ta đến hạ chiến thư với ông, vào lúc 8h sáng mai thì ta sẽ khiêu chiến với ông.
Một lát sau, Đằng Dã đứng cách đám người Bùi Đông Lai khoảng 10m thì đứng lại, mở miệng cười lạnh:
- Bất quá, đột nhiên ta nghĩ lại muốn đêm nay đến đây dùng máu của ông để nhắm rượu, cho nên ta tính toán khiêu chiến trước, không biết là ông có dám cùng ta chiến một trận không?
“TÊ”
Tuy rằng cảnh giới của Thái Kinh đã đạt đến Ám Kính đỉnh phong nhưng dù sao cũng là chưởng môn của một phái, ở trong giới võ học TQ cũng có danh khí không nhỏ,
lúc này nghe được lời nói cuồng ngạo của Đằng Dã thì lập tức tức giận
hít vào một hơi, 2 mắt phún ra lửa.
Nhưng mà.
Tức giận thì tức giận, sau khi coi qua băng ghi hình trận chiến giữa Đằng Dã và
Trương Khuê thì hắn cũng biết mình không phải là đối thủ của Đằng Dã nên không có lên tiếng nghênh chiến.
- Tiểu tử kia, ta và ngươi cùng chiến một trận.
Đứng ở bên cạnh Thái Kinh là Dương Thiện đột nhiên lên tiếng, lạnh lùng nói.
- Ta khiêu chiến với chưởng môn của Vịnh Xuân chứ không phải là ngươi.
Đằng Dã không nhìn Đằng Dã mà vẻ mặt khinh miệt nhìn vào Thái Kinh:
- Theo ta được biết thì Vịnh Xuân Quyền là một trong những quyền pháp của TQ, được đứng cùng với Thái Quyền, Taekwondo, Judo, đều là công phu
cách đấu, hiện giờ xem ra thì chỉ là lũ TQ cùi chó bọn người tâng bóc
lẫn nhau thôi, căn bản không đáng giá được nhắc tới.
- Ngươi…
Mắt thấy Đằng Dã vũ nhục Vịnh Xuân quyền thì Thái Kinh tức giận đên cả người chấn động, tay phải chỉ vào mặt Đằng Dã.
- Không được vọng động.
Bùi Vũ Phu thấy thế, đưa tay cản lại, Thái Kinh biết rõ Bùi Vũ Phu là vì
muốn hắn tốt, tuy rằng không cam lòng nhưng hắn vẫn bước lui trở lại.
- Từ xưa đến nay, người TQ cùi chó đã sinh ra nhiều tên nhu nhược, hèn
nhát, không nghĩ đến đường đường là chưởng môn của Vịnh Xuân mà cũng là
loại người như thế, thực làm cho người ta thất vọng.
Mắt thấy
Thái Kinh không dám ứng chiến thì Đằng Dã càng kêu gào dữ tợn hơn, ánh
mắt nhìn về phía Thái Kinh giống như đang nhìn một cái kẻ đáng thương.
“Rộp”
Thái Kinh tức giận đến hai đấm nắm chặt, gân xanh nổi lên, hiển nhiên là vô cùng tức giận.
- Tiểu tử, ngươi cùng với sư phụ của ngươi đến TQ là vì ta mà đến đúng không.
Bùi Vũ Phu nhìn ra Thái Kinh không nhịn được nữa thì liền gằn từng chữ:
- Nếu ngươi muốn khiêu chiến thì con ta đánh với ngươi.
- Hắc, trước khi ta đến đây thì sư phụ của tga đã nói rằng Bùi Vũ Phu đã
đến đây tất nhiên là chưởng môn của Vịnh Xuân sẽ không dám xuất chiến,
xem ra quả thật như thế.
Nghe Bùi Vũ Phu nói như thế thì Đằng Dã cười lạnh:
- Đúng vậy, ta và sư phụ của ta đến đây đích thật là vì 2 cha con nhà ngươi.
Nói xong, Đằng Dã liền đưa tay vào ngực rồi lấy ra một phong thư, cổ tay
rung lên, chiến thư liền biến thành một đạo bạch quan bắn về phía Bùi Vũ Phu.
"Hô ~ "
Sắc mặt Bùi Vũ Phu không đổi, nhẹ nhàng thở
một hơi khiến cho chiến thư không thể bay tới được nữa, ngay khi cách
Bùi Vũ Phu còn nửa mét thì chiến thư liền rơi xuống, Bùi Vũ Phu liền đưa tay ra lấy.
Thấy được công phu xuất thần nhập hóa như vậy của
Bùi Vũ Phu thì sắc mặt của Đằng Dã khẽ biến đổi, bất quá nghĩ đến thực
lực của sư phụ hắn là Nhẫn Thuật Cửu Đoạn thì vẻ khiếp sợ trong lòng của hắn đã biến mất, lạnh lùng nói:
- Bùi Vũ Phu, 20 năm trước ngươi từng một chiêu đánh bại chưởng môn Vô Sinh Kiếm Đạo Nguyên Mộc người
được xưng là Vũ Thần NB, đã khiến cho giới võ học NB mất mặt. 3 ngày
sau, ta cùng với sư phụ của ta sẽ đợi ngươi để rửa sạch nổi nhục này.
- Vốn là dựa theo quy cũ tam cục lưỡng thắng ( Đánh 3 trân ai thắng 2 thì thắng) nhưng mà sư phụ của ta nói chỉ cần 2 trận là được.
- Trở về nói cho Y Hạ Nhẫn, 3 ngày sau, cha con Bùi gia sẽ đứng đây đợi hắn.
Khi nói xong, cổ tay của Bùi Vũ Phu run lên, chiến thư trong tay bắn về phía Đằng Dã:
- Trả lại cho ngươi.
“Ba”
Ngay sau đó.
Tiếng vang giòn vang lên, chiến thư bị Bùi Vũ Phu quăng xuống đất.
Sa trường điểm binh, cha con lên trận.