Thân là thành viên của Đằng gia nên lực ảnh hưởng của Đằng Dã ở trong giới xã hội thượng lưu của NB cũng không nhỏ.
Nhưng mà.
So với tên gọi thiên tài võ học NB thì hắn lại thích cái tên gọi này hơn,
có lẽ ở giới thượng lưu của NB có thể có người không biết hắn nhưng mà ở trong giới võ học của NB thì không người nào là không biết hắn.
Rốt cuộc Đằng Dã là người của môn phái nào của NB?
Tất giới nhân sĩ của NB đều tò mò điểm này.
Điều nghi ngờ này cuối cùng cũng được mở ra.
Trong trận thi đấu võ học Trung- Nhật thì Đằng Dã chính là đệ tử chân truyền
của Y Hạ Nhẫn, hơn nữa Y Hạ Nhẫn còn hướng Vũ Thần TQ là Bùi Vũ Phu
khiêu chiến.
Khi tin này được truyền ra ngoài thì mọi người liền kinh động.
Đối với giới võ học NB mà nói thì tuy rằng Y Hạ Nhẫn đã biến mất mấy chục
năm nhưng mà hắn lại là sư phụ của thiên tài võ học Đằng Dã, hắn là
người thừa kế của gia tộc Y Hạ, trong tay có một thanh sát thần chi đao
Bố Đô Ngự Hồn.
Tất cả những chuyện này đã làm cho Y Hạ Nhẫn trở
thành đầu tàu của giới võ học NB, đồng thời mọi người cũng hiểu được một trận chiến này Y Hạ Nhẫn muốn rửa nhục cho giới võ học NB.
Cho nên, ở trong 2 ngày qua, phàm là người có uy danh ở trong giới võ học NB đều sôi nổi đến Nam Châu.
So với Y Hạ Nhẫn mà nói thì tuy rằng địa vị của Bùi Vũ Phu ở giới võ học
TQ không thể lay động, từ 20 năm trước thì hắn chỉ dùng một chiêu đã
đánh bại chưởng môn Vô Sinh Kiếm Đạo là Nguyên Mộc thì liền trở thành
đầu tàu của giới võ học TQ, hơn nữa còn chiếm lấy bài danh thứ nhất trên Long Bảng.
Vì thế, khi tin tức Y Hạ Nhẫn khiêu chiến với Bùi Vũ
Phu được truyền ra thì những võ giả của cả nước liền tề tụ về Nam Châu,
thanh thế so với 20 năm trước thì chỉ có hơn chứ không kém.
Không riêng gì giơi võ học của TQ và NB mà ngay cả các võ giả của các nước khác cũng sôi nổi bước về Nam Châu.
Trong lúc nhất thời thì Nam Châu đã trở thành nơi tụ tập của các võ giả khắp thế giới.
…
Đêm trước trận chiến.
Tây Nam, Xuân Thành, biệt thự Hạ gia.
- Cha, hôm nay lên mạng con thấy được Bùi thúc cùng với Đông Lai muốn
nghênh chiến với vua Ninja NB và độ đệ của hắn, có việc này sao?
Hạ Y Na thân mặc một chiếc áo ngủ màu hồng, đẩy cửa thư phòng ra, vẻ mặt
kinh hoàng chạy về phía bàn đọc sách, hướng về phía Hạ Hà đang hút thuốc hỏi.
Nghe được con gái mình nói như thế thì Hạ Hà cười khổ không thôi.
Từ sau khi Bùi Đông Lai giúp hắn tiêu diệt Từ gia thì hắn đã trở thành
vương giả của hắc đạo ở Tây Nam, đối với trận chiến này thì hắn tự nhiên là rõ như lòng bàn tay.
Nhưng mà.
Làm cho hắn kinh ngạc chính là chuyện này lại có thể truyền lên đến cả in tờ nét.
- Ừh.
Hạ Hà khẽ bóp tàn thuốc rồi gật đầu.
Tuy rằng trên mạng không đăng lên ảnh chụp của cha con Bùi gia nhưng mà
theo bản năng thì Hạ Y Na cho rằng đó là Bùi Vũ Phu và Bùi Đông Lai.
Lúc này thấy Hạ Hà gật đầu thì Hạ Y Na cũng không cảm thấy khiếp sợ mà cảm thấy lo lắng, hỏi:
- Cha, vậy 2 tên người NB kia có mạnh không?
- Một người được gọi là vua Ninja NB, một người là đồ đệ của vua Ninja, con nói có mạnh không?
Hạ Hà cười khổ:
- Năng lực cha con cũng không kém nhưng mà nếu gặp bọn hắn thì 1 chiêu thôi là banh chè.
- A…
Hạ Y Na nghe vậy sợ tới mức hoa dung thất sắc, trực tiếp sững sờ ngay tại
chỗ, theo sau bắt lấy cánh tay Hạ Hà, thần tình kinh hoảng nói:
- Cha, Bùi thúc được xưng là Vũ Thần TQ, nói vậy là có thể chống đỡ được
với tên vua Ninja kia rồi nhưng mà thời gian luyện võ của Đông Lai cũng
không dài, vì sao phải xuất chiến nghênh chiến đây? Đổi thành những
người khác không được sao?
- Điều này chỉ sợ là ý kiến của Bùi Vũ Phu.
Hạ Hà thở dài, nói :
- Cả đời Bùi Vũ Phu quang minh lỗi lạc, là anh hùng đương đại khó gặp.
Cha của tên được gọi là vua Ninja NB kia từng chết ở trong tay của cha
Bùi Vũ Phu, lần này hắn đến đây hơn phân nửa là muốn báo thù, mà em trai tên đồ đệ của hắn 2 ngày trước đã đến Nam Cảng, nói như vậy cũng chính
là vì báo thù mà đến, dưới tình hình như thế lấy tính tình của Bùi Vũ
Phu thì sẽ không để người khác xuất chiến.
- Nhưng…nhưng mà lỡ Đông Lai xảy ra chuyện gì không hay thì sao?
Đối với Bùi Đông Lai mà nói thì nàng không quan tâm cái gọi là vinh dự của
giới võ học TQ, nàng chỉ chú an nguy của Bùi Đông Lai mà thôi.
Hạ Hà trầm mặc sau một lúc lâu, nghĩ nghĩ, nói:
- Bùi Vũ Phu thúc buông vinh hoa phú quý, danh lợi uy vọng quy ẩn mười
tám năm. Vì Đông Lai mà rời núi đủ để thấy được hắn rất quan tâm đến
Đông Lai, nếu hắn đã lựa chọn để Đông Lai xuất chiến thì tất nhiên là
tin tưởng Đông Lai có thể thắng trận chiến này.
- Thật sao?
Hạ Y Na vẫn còn lo lắng.
Hạ Hà lại gật đầu, hắn không tin Bùi Vũ Phu sẽ để Bùi Đông Lai chịu chết.
- Cha, con muốn xem trận đấu của Đông Lai.
Hạ Y Na nghiêm mặt nói.
Thấy được vẻ kiên định trong ánh mắt của Hạ Y Na thì Hạ Hà biết rõ mình
không thể ngăn cản mà ngay cả bản thân hắn cũng muốn xem trận chiến này
cho nên liền gật đầu đáp ứng, chuẩn bị cùng Hạ Y Na đi đến Nam Châu.
Cùng lúc đó, trong một biệt thự của Vịnh Xuân.
Bùi Đông Lai thân mang một bộ võ phục đứng trước một tảng đá to mà vẫn không nhúc nhích, giống như một pho tượng.
- Vũ Phu, xem ra Đông Lai đã bước vào trạng thái “ Nhập Thần” rồi?
Cô Độc Phong Ảnh đi bên cạnh Bùi Vũ Phu, vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
Kinh ngạc là bởi vì hắn biết trong vòng 2 ngày nay bởi vì Bùi Đông Lai luyện tập “ Thất Thương: cho nên mỗi ngày đếu phải tiến vào trạng thái “ Nhập Thần”
- Ừh.
Cho dù là Bùi Vũ Phu đã đạt đến cảnh giới
mừng vui cũng không lộ ra trên mặt nhưng mà mắt thấy trong vòng 2 ngày,
liên tục tiến vào cảnh giới “ Nhập Thần” thì trên mặt tràn đầy ý cười.
- Hôm trước, nó tiến vào trạng thái “ Nhập Thần” có thể xuất ra được tầng kình lực thứ 2 trong “ Thất Thương” ngày hôm qua thì nó có thể xuất ra
tầng thứ 3, chẳng lẽ hôm nay có thể đánh ra tầng kình lực thứ 4 sao?
Cô Độc Phong Ảnh cười khổ:
- Đây cũng là quá yêu nghiệt đi?
Bùi Vũ Phu cười mà không nói, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
- Đúng rồi Vũ Phu, dựa vào tin tức truyền đến thì trong 2 ngày nay trừ
những võ giả của NB ra thì toàn bộ những võ giả của khắp thế giới đều
đến Nam Châu.
Cô Độc Phong Ảnh nói sang chuyện khác, nói rõ mục đích đến tìm Bùi Vũ Phu:
- Ngoài ra còn có Thần Võng của châu Âu, liên minh Mafia Bắc mỹ, bộ lạc
Cuồng Nhân ở Nam Mỹ, tổ chức Ma Bồ ở Trung Đông, Cự Phủ của Nga cùng với hội Tam Hợp ở NB, ngoài ra còn có một ít tổ chức Ngưu, Quỷ, Xà thần đều đến cả.
Nói xong, trong mắt của Cô Độc Phong Ảnh hiện ra vẻ lo lắng.
Trước kia hắn một lòng một dạ hướng về võ học, đối với chuyện hắc đạo thì hắn hoàn toàn không biết nhưng mà từ sau khi đi theo Bùi Vũ Phu thì chẳng
những hắn biết được những tổ chức này mà hắn lại biết toàn bộ những
cường giả có tên trên Long Bảng dường như là xuất thân từ những tổ chức
này.
- Một đàm cá nhỏ, tôm nhỏ mà thôi, chịu không nổi sóng to đâu.
Bùi Vũ Phu cười nhẹ, không thèm để ý đến. Ánh mắt vẫn nhìn về phía Bùi Đông Lai cũng không biết là trong lòng đang nghĩ đến cái gì, tinh quang
trong mắt lóe ra.
Nghe được Bùi Vũ Phu nói như thế, thấy được vẻ
khác thường trong mắt của Bùi Vũ Phu, nghĩ đến chuyện mà trước đây Bùi
Vũ Phu nói cho mình thì trong lòng Cô Độc Phong Ảnh vừa động, hắn cũng
không nói gì nữa mà cũng đem ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai.
“Bá”
Không biết qua bao lâu, đột nhiên Bùi Đông Lai tỉnh lại giống như là một con
sư tử bừng tỉnh, lông tơ cả người dựng lên, chiến ý lẫm liệt.
Bùi Đông Lai có thể đánh ra mấy tầng lực đạo đây?
Thấy được Bùi Đông Lai tỉnh lại thì ánh mắt của Bùi Vũ Phu và Cô Độc Phong Ảnh đều toát ra vẻ chờ mong.
- Bùi đại sư.
Sau đó, không đợi Bùi Đông Lai vung quyền thì giọng nói của Thái Kinh đã vang lên, hắn bước nhanh lại chỗ này.
- Thái sư phụ, có chuyện gì thế?
Bùi Vũ Phu hỏi.
- Bùi đại sư, ngài cũng đừng có nói móc tôi, tôi làm sao xứng với cái danh sư phụ được chứ.
Thái Kinh cười khổ một tiếng, sau đó nói rõ ý đồ của mình đến đây:
- Trước cửa võ quán có một cô gái muốn tìm Đông Lai, cô ta nói mình là vị hôn thê của Đông Lai, gọi là Tần Đông Tuyết.
“Ách?”
Nghe Thái Kinh nói như thế thì 2 người Bùi Vũ Phu và Cô Độc Phong Ảnh ngẩn ra.
- Thái thúc, nàng ta ở đâu?
Sau đó, không đợi hai người Bùi Vũ Phu, Cô Độc Phong Ảnh mở miệng, Bùi Đông Lai xoay người hỏi.
- Thúc không xác nhận được thân phận của cô ấy cho nên không để cô ta vào đây, bây giờ cô ta vẫn còn đứng ở trước võ quán.
- Cha, Cô Độc thúc, Thái sư phụ, con ra ngoài một chuyến.
Bùi Đông Lai nghe vậy thì liền chào hỏi 3 người Bùi Vũ Phu một tiếng, sau
đó không đợi 3 người lên tiếng thì liền giống như quỷ mị, trực tiếp biến mất trong đêm tối.
2’ sau.
Bùi Đông Lai đã thấy được Tần Đông Tuyết đứng ở trước cửa võ quán.
Trong màn đêm, Tần Đông Tuyết mặc một chiếc áo màu trắng, ở dưới là một chiếc quần bò màu lam nhạt, phối hợp một đôi giày nhỏ màu trắng, bên ngoài có khoác một chiếc ao lông, trên đâu có đội một chiếc mũ màu trắng cùng
quấn ở trên cổ là một chiếc khăn choàng màu trắng làm cho cả người nàng
giống như làm một nàng công chúa Bạch Tuyết, vô cùng chói mắt.
Thấy một màn như vậy thì Bùi Đông Lai biết rõ Tần Đông Tuyết vừa mới xuống
máy bay thì liền tới đây cho nê quần áo cũng chưa kịp thay.
- Sao cậu lại tới đây?
Bùi Đông Lai bước nhanh đến gần, dừng lại ở khuôn mặt hơi lộ ra vẻ mệt mỏi của Tần Đông Tuyết, ôn nhu hỏi nói.
Tần Đông Tuyết hành văn gãy gọn, tuyệt không giấu diếm:
- Tới xem trận đấu của cậu.
- Tớ sợ cậu lo lắng nên không dám nói cho cậu.
Giọng nói của Bùi Đông Lai mang theo vài phần xấu hổ sau đó vì để cho Tần Đông Tuyết yên tâm nên hắn cười nói:
- Cậu yên tâm đi, không sao đâu.
- Tớ biết.
Câu trả lời của Tần Đông Tuyết hoàn toàn vượt ra suy nghĩ của Bùi Đông Lai, trong mắt của nàng không có sự lo lắng mà thay vào đó là sự tín nhiệm:
- Vô luận cậu tham gia trận đấu gì thì tớ cũng là người trung thành nhất
của cậu, trước đây cũng thế, bây giờ cũng thế mà sau này cũng thế.
“Lộp bộp!”
Nghe Tần Đông Tuyết nói như thế thì Bùi Đông Lai mỉm cười, trong lòng nhớ lại những chuyện trước kia ở Trầm Thành Nhất Trung.
Ngày đó.
Hắn là vương giả trở về.
Ngày mai thì sẽ như thế nào?