Ngày 15Tết làngày Tết Nguyên Tiêu, khimàn đêm buông xuống, phố lớn ngõ
nhỏ giăng đèn kết hoa, mọi người cùng nhau đithả hoađăng, ngắm đèn.
Lúc này đây, trong tứ hợp viện của Tần giathì mọi người vẫn tề tụ một chỗ.
Sovới hôm 30 cómột điểm khác nhau chính làhôm naychỉ thiếu đi 1người đó làBùi VũPhu.
- Đông Lai a,nếu chacủa cháu dám xuất ngoại nghênh chiến thì tự nhiên lànắm chắc phần thắng.
Trên bàn, Tần Hồng Sơn thấy Bùi Đông Lai cóchút không anlòng thì mở miệng anủi:
- Thời gian của chúng ta sovới bên Châu Phithì sớm hơn 6tiếng, hiện giờ bên đó mới khoảng 3hchiều chonên cháu không cần phải lolắng, uống rượu
thôi.
- Vâng.
Bùi Đông Laicười gượng, hắn biết sở
dĩTần Hồng Sơn lại mời mình đến ănbữa cơm giađình tối nay làmột mặt Tần
Hồng Sơn không thể không cóBùi Vũ Phu màbỏ rơi mình, càng quan trọng hơn làTần Hồng Sơn biết được kết quả của cuộc chiến này sẽ được thông báo
đến chobản thân Bùi Đông Laihắn nên Tần Hồng Sơn cũng muốn biết tintức.
Lúc này đây, trong lòng Bùi Đông Lailuôn cómột loại cảm giác bất an.
Sau khibữa cơm tối kết thúc thì condâu của Tần gialiền bưng bánh trôi
hấp lên, Bùi Đông Lailại không cócảm giác đoàn viên một chút nào, ngược
lại sự lolắng trong lòng hắn ngày càng đậm.
Không riêng gìBùi Đông Lai màngay cả Tần Hồng Sơn, Tần Tranh 2người cũng trầm mặc lại.
Trầm mặc làbởi vìbọn hắn cũng cócảm giác không ổn. Hiện giờ Tần giađã
đem toàn bộ đặt cược trên người cha conBùi gia. Nếu như Bùi Vũ Phuxảy
rachuyện gìthì tương laicủa Tần giacũng sẽ thay đổi, đến lúc đó cho
dùTần gia códựa vào năng lực trong mấy chục năm qua cóthể bảo vệ vững
căn cơnhưng mànếu muốn tiến thêm một bước nữa trên chính trường thì đó
làviệc không thể.
Thấy được Bùi Đông Laicàng nhíu chặt mày thì
bàn taycủa Tần Đông Tuyết nắm lấy taycủa Bùi Đông Lai, nàng muốn dùng
phương thức này để anủi Bùi Đông Lai.
Cảm nhận được hơi ấm từ
lòng bàn taycủa Tần Đông Tuyết, không đợi Bùi Đông Lainói gìcũng không
đợi Tần Hồng Sơn tuyên bố ănbánh trôi hấp thì một namnhân trung niên
đivào.
Nam nhân trung niên này làcận vệ của Tần Hồng Sơn, được xưng làđại nội thị vệ.
"Bá!"
Thấy được namnhân trung niên kiaxuất hiện thì mọi người liền nhìn về phía trước cửa.
Trong đó, toàn bộ thành viên Tần giađều ýthức được cái gì, chân mày bọn họ nhíu lại, tinh quang trong mắt lóe ra.
Sosánh với đám người Tần gia mànói thì Bùi Đông Laicàng nhíu chặt mày hơn.
“Bộp! Bộp! Bộp!”
Tiếng bước chân của namnhân trung niên kialiền vang lên trong đại sảnh.
Rất nhanh, namnhân trung niên tên làTrung NamHải kialiền bước đến bên cạnh Tần Hồng Sơn, cúi người, nói nhỏ:
- Thủ trưởng, Long Nhabên kiatruyền đến tintức, Bùi Vũ Phuchết trận ởquốc ngoại.
Khi nghe được tintức này thì đồng tử của Tần Hồng Sơn liền tròn xoe,
một loại cảm giác kinh ngạc liền đọng lại trên mặt của hắn.
“Bá”
Bởi vìthính lực biến thái của mình nên Bùi Đông Laiđã nghe được câu nói của Trung NamHải, lúc này sắc mặt hắn liền biến đổi, rồi đứng lên, mang theo vẻ không thể tinhỏi:
- Ông…Ông nói cái gì?
Đối
mặt với lời chất vấn của Bùi Đông Laithì Trung NamHải không có hérăng,
màTần Hồng Sơn thì hít sâu một hơi, điều chỉnh lại cảm giác, giọng nói
phức tạp:
- Vừa mới nhận tintức, chacủa cậu đã chết ởquốc ngoại.
“Rầm”
Lời nói của Tần Hồng Sơn giống như làmột quả bomném thẳng vào đây, làm chocả đại sảnh đang imlặng bỗng trở nên hỗn loạn.
Tất cả mọi người mở to 2mắt nhìn nhau: “Bùi Vũ Phuđã chết rồi sao?”
- Không thể.
Bùi Đông Laikhông một chút suynghĩ, hét lên một tiếng.
“Reng…Reng”
Nói xong thì điện thoại của hắn vang lên.
- Qua tử không thể xảy rachuyện gì.
Thấy được điện thoại rung lên thì Bùi Đông Lai vôcùng kích động rồi lấy điện thoại ra.
Ngay sauđó.
Đồng tử của Bùi Đông Lailại phóng lớn.
Bởi vì.
Dãy số trên màn hình không phải làsố đến từ nước ngoài mà làsố của Quý Hồng.
Sau khiBùi Vũ Phurời khỏi thì Bùi Đông Lailiền phân phó Quý Hồng vàdong binh đoàn Satan chú ý, thuthập tintức của Bùi VũPhu, 2người luôn luôn
không cóbáo lại choBùi Đông Lai màhiện giờ vào lúc này Quý Hồng lại
goiđiện thoại tới đây.
"Hô... Hô..."
Bùi Đông Laithở gấp, sauđó tayphải hắn hơi run run mànghe máy.
- Đông Lai, tintức đã truyền về, Bùi…Bùi thúc đã chết ởchâu Phi.
Giọng nói của Quý Hồng trầm xuống.
“Lộp bộp”
Lại nghe được tincái chết của Bùi VũPhu, trong lòng Bùi Đông Laigiống
như bị một lưỡi daocắt vào, vôcùng đau đớn, đau đớn đến tận xương tủy.
Dưới ánh đèn, sắc mặt của hắn trắng bệch như tờ giấy trắng, thân hình cũng runlên.
Mặc dùđám người Tần Hồng Sơn không biết là aigọi điện tới, mặc dùbọn
hắn không biết được đối phương đã nói những gìnhưng màthấy được biểu
hiện của Bùi Đông Laithì mọi người cóthể xác định được đối phương bên
kiađã nói choBùi Đông Laibiết Bùi Vũ Phuđã chết.
- Cô…Cô lấy tintức này ởnơi nào? Tintức này cóchính xác không? Đã xác nhận chưa?
Sau đó, Bùi Đông Lailiền lớn tiếng chất vấn, dường như hắn không tinBùi Vũ Phucứ như thế màchết được.
- Tin tức làtừ một tổ chức tình báo nước ngoài thuđược.
Đầu bên kiađiện thoại, Quý Hồng cắn chặt môi, trả lời:
- Chỉ lonói chocậu biết, còn chưa kịp xác nhận với những tổ chức tình báo khác.
- Không xác nhận thì cônói loạn cái gì? Lập tức đixác nhận đi.
Bùi Đông Lainghe vậy, đỏ mắt, trầm giọng quát.
- Được.
Ngay sauđó.
Dưới cái nhìn của toàn bộ thành viên Tần giathì Bùi Đông Lailấy ramột
chiếc điện thoại vệ tinh rồi bấm một dãy số nhưng bởi vìquá mức kích
động nên mỗi lần bấm đều làbấm saicả.
- Đông Lai, không nên gấp gáp, Bùi thúc không cóviệc gì.
Tần Đông Tuyết vươn tay, bắt lấy taytrái của Bùi Đông Lai, muốn anủi Bùi Đông Lai.
"Hô ~"
Bùi Đông Lailiền thở ramột ngụm, để chobản thân tỉnh táo lại rồi bấm số của Jason.
- Jason giáo quan, tamới vừa nghe nói cha tachết ởChâu Phi, tintức làthật sao?
Điện thoại được chuyển thì Bùi Đông Lailiền mở miệng hỏi, mặc dùhắn đã
cố gắng khống chế tâm tình nhưng màgiọng nói của hắn vẫn tỏ ra lolắng,
cóchút runrun.
- Diêm La, tintức làthật.
Bởi vìJason
biết rõsự việc quan trong nên không cógọi Bùi Đông Lai là “Tiểu Bùi” như những lần trước mà làgọi danh hiện của Bùi Đông Laitrong dong binh đoàn Satan:
- Trước đây 5’ thì tacũng đã nhận được tintức, lúc sau
tacòn dùng conđường khác của mình để xác minh tính chân thật của tintức
này, kết quả đều lànhững câu trả lời giống như, chacủa cậu ởchâu Phiđã
bị Odin cùng với 8cường giả trên Thần bảng vây công, kết quả là chacủa
cậu chết trận còn đám người Odin toàn bộ đều bị trọng thương.
Qua tử đã chết?
Qua... Quatử... Người thật đã chết rồi? !
"Xôn xao ~"
Cả người Bùi Đông Lairung mạnh, tayphải runlên, điện thoại vệ tinh liền rơi xuống đất.
“Bịch”
Dưới ánh đèn, cả người Bùi Đông Laitrở nên cứng ngắc, sắc mặt tỏ rakinh hãi, 2mắt đỏ bừng nhìn về phía trước.
Cứ ngơ ngác như vậy mànhìn.
Giống như một photượng điêu khắc.
Cùng lúc đó.
- Sư…Sư phụ, Bùi thúc chết rồi sao?
Trong biệt thự ởĐông Hải, Quý Hồng mang theo vài phần không thể tinhỏi CôĐộc Phong Ảnh.
Không trả lời, CôĐộc Phong Ảnh khoanh tayđứng ởsát cửa sổ, sắc mặt phức tạp, bên taikhông ngừng vang lên giọng nói ngày đó của Bùi VũPhu.
- Năm đó trước lúc chết thì Vãn Tình đã nói cho taphải để Đông Lairời
xachốn phân tranh, để nó cóđược cuộc sống của một người bình thường nên
tađã maidanh ẩn tích 18năm.
- Sau đó talại phát hiện Đông
Laikhông camlòng làm người bình thường vìthế nhiều lần tahỏi nó, cuối
cùng nólại chọn conđường hiện tại, điều này đã làm tathay đổi quyết
định.
- Cường giả, mặc dù làmạnh hơn người bình thường nhưng
màtrên lưng đã mang theo số mệnh. Nếu nóđã lựa chọn conđường cường giả
thì nóchẳng những phải cóthực lực cường đại mà nócần phải cólòng của một cường giả, cónhư thế thì nómới cóthể hoàn thành được sứ mệnh của mình.
- Có một số việc, bản thân nóthích hợp làm hơn ta.
- Nhưng mà, cơm cần ăntừng miếng, đường cần đitừng bước…
Vì thế ông mới đisao? VũPhu, takhông tinông chết.
Cô Độc Phong Ảnh từ từ mở miệng, giống như làtrả lời Quý Hồng cũng giống như làtự nói một mình.