Ám khí trong tay phóng ra.
Trơ mắt đứng nhìn Đằng Dã bị một cước
của Bùi Đông Lai đánh rơi đầu, lửa giận trong người Y Hạ Nhẫn liền bộc
phát, hắn liền cầm ám khí trong tay phóng ra.
“Vù”
“Vù”
“Vù”
“Vù”
Tiếng xé gió vang lên, 4 miếng ám khí hình chữ Vạn liền bắn ra về phía Bùi Đông Lai.
“Lộp bộp”
Cảm nhận được sát cơ của Y Hạ Nhẫn, trong lòng Bùi Đông Lai liền chấn động, ý thức liền trống không, muốn tránh cũng không còn kịp nữa rồi.
“Vù”
Vào lúc này, Bùi Vũ Phu giống như là quỷ mị xuất hiện trước người Bùi Đông
Lai, tay phải của Bùi Vũ Phu liền vung lên, tay áo mở rộng ra, đột nhiên ra quyền, trực tiếp đem 4 miếng ám khí hình chữ Vạn thu vào trong tay
áo.
Ách?
Thấy được một màn như vậy thì những người NB ngồi trên chỗ khan đài kia liền thiếu chút nữa hô mê bất tỉnh.
Lấy thực lực Cương Kính của Y Hạ Nhẫn, hơn nữa lại ném toàn lực, mà Bùi Vũ Phu vung tay áo lại có thể giữ được hay sao?
Không riêng gì đám người NB mà ngay cả Dracula cùng các cường giả của các tổ
chức khác khi thấy được cảnh này đều cả kinh há hốc mồm.
Dường như bọn hắn không tin được tất cả những chuyện này là sự thật.
Không tin?
“Hừ”
Bùi Vũ Phu hừ lạnh một tiếng, tay áo lại vung lên, 4 miếng ám khí liền bay ngược lại phía Y Hạ Nhẫn.
Lúc Bùi Vũ Phu ném 4 miếng ám khí này thì dường như là không phát ra bất kỳ một tiếng động nào, tốc độ nhanh đến nỗi trừ Long Vương Diệp Cô Thành
ra thì những người khác đều không thấy rõ.
Giống như đám người
Dracula, ngay cả bản thân của Y Hạ Nhẫn cũng không ngờ rằng Bùi Vũ Phu
chỉ vung tay áo lên là có thể thu được những miếng ám khí của mình.
Nhưng mà.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, hắn cũng đá đoán được Bùi Vũ Phu sẽ dùng “ Gậy ông
đập lưng ông” cho nên khi tay Bùi Vũ Phu vung lên thì hắn liền né tránh.
Đã muộn.
“Phốc”
“Phốc”
2 miếng ám khí đã bắn thẳng vào đùi của Y Hạ Nhẫn, xuyên qua đùi của hắn, xuất hiện 2 lỗ thủng, máu tươi trong đó liền phun ra.
“Bịch”
Động mạch trên đùi đã bị cắt đứt làm cho khí kình trong người của Y Hạ Nhẫn
tiết ra, thân thể lập tức mất đi trọng tâm, một đầu ngã xuống.
“Ách..”
Xảy ra một màn bất thình lình khiến cho toàn bộ mọi người đều há to miệng, mở to 2 mắt mà nhìn.
Trong lúc nhất thời thì cả quyền tràng liền im lặng.
“Bá”
Một lát sau, mọi người liền đem ánh mắt từ trên người Y Hạ Nhẫn dời lên Bùi Vũ Phu, đại đa số tất cả ánh mắt của mọi người đều tràn ngập vẻ khiếp
sợ cùng kính sợ.
“Bộp”
Lúc này đây, Bùi Vũ Phu lên từng
bước, mỗi bước đi của Bùi Vũ Phu đều để lại một dấu lớn trên mặt đất làm bằng bê tông này, làm cho cả quyền tràng rung lên, khiến cho toàn bộ
mọi người đều cảm thấy căng thẳng.
- Nếu chỉ là luận võ thì ta có thể cho ngươi một mạng.
Vừa đi Bùi Vũ Phu vừa mở miệng, giọng nói bình thản nhưng lại trực tiếp tuyên án cái chết giành chi Y Hạ Nhẫn:
- Nhưng mà, 2 lần ngươi muốn giết con trai ta.
Nghe được Bùi Vũ Phu nói như thế thì tất cả mọi người, kể cả Y Hạ Nhẫn đều biết rằng nơi này sẽ là nấm mồ giành cho Y Hạ Nhẫn.
- Ta đã đột phá Nhẫn Thuật Cửu Đoạn, dựa theo cảnh giới võ học của đám
Tung Cẩu chúng mày thì đã bước chân vào cảnh giới Cương Kính trong
truyền thuyết nhưng mà, tại sao tao lại không tạo được uy hiếp đối với
ngươi, tại sao ngươi lại mạnh như vậy?
Mặc dù biết rõ khó thoát
khỏi cái chết nhưng mà Y Hạ Nhẫn lại không cảm thấy sợ hãi, ánh mắt của
hắn nhìn vào Bùi Vũ Phu, giọng nói khàn khàn hỏi.
“Bộp!Bộp”
Trả lời Y Hạ Nhẫn chính là những tiếng bước chân của Bùi Vũ Phu.
- Ngươi…. ngươi đã đạt đến cảnh giới gì rồi?
Mắt thấy Bùi Vũ Phu ngày càng tới gần thì Y Hạ Nhẫn không cam lòng mà rống
to, cảm giác kia giống như nếu hắn không biết được đáp án thì hăn chết
sẽ không nhắm mắt.
Cảnh giới gì?
Không riêng gì Y Hạ Nhẫn mà toàn bộ mọi người trong quyền tràng này đều muốn biết điểm này.
Vẫn không trả lời.
Bùi Vũ Phu xuất hiện trước người Y Hạ Nhẫn.
- Nói cho ta biết, ngươi nói cho ta biết.
Y Hạ Nhẫn rống to, cố gắng đứng lên.
“Vù”
Trả lời Y Hạ Nhẫn chính là một chưởng của Bùi Vũ Phu.
Một chưởng này nhắm vào ngay đỉnh đầu của Y Hạ Nhẫn mà chưởng đến.
“Bốp”
Một chưởng đánh ra, giọng nói của Y Hạ Nhẫn liền ngừng lại, lục phủ ngũ tạng cùng toàn bộ xương cốt của hắn liền bị chấn nát.
“ Tê”
Thấy được cảnh tượng như thế thì đám người NB liền nhìn về phía Bùi Vũ Phu
giống như là nhìn thấy quỷ, cả người không ngừng run lên.
- Nếu
các vị muốn trả thù cho Y Hạ Nhẫn, bảo vệ cho vinh quang của giới võ học NB thì cứ tiếp tục bước lên, tôi sẽ nghênh chiến với mọi người.
Thấy được động tĩnh của đám người NB thì Bùi Vũ Phu ngẩng đầu nhìn lại, từ
từ mở miệng, giọng nói không lớn nhưng đủ để mọi người nghe được.
Tiếp tục bước lên?
Không phải là tìm chết sao?
“Bịch”
“Bịch”
Nghe được Bùi Vũ Phu nói như thế thì 2 gã võ giả NB không đủ thực lực liền
sợ tới mức hôn mê, mà một đám võ giả còn lại thì giống như là chuột thấy mèo vậy, cả đám người không ai dám ứng chiến.
Mất thấy không ai dám ứng chiến thì Bùi Vũ Phu liền đi đến thanh Bô Đô Ngự Hồn kia, rồi nắm lấy thanh đao, rút ra khỏi vỏ.
“Keng”
Thanh Bố Đô Ngự Hồn được rút ra, lưỡi đao liền xuất hiện.
- Nếu các vị đã không dám chiến thì tôi sẽ cho các vị chạy trở về NB.
Bùi Vũ Phu cầm lấy thanh Bố Đô Ngự Hồn, mặt không chút thay đổi mà nói:
- Nhưng mà nếu sau này có võ giả nào của NB dám vào TQ giết bậy thì cả giới võ học NB sẽ giống như thanh đao này.
“Keng”
Nói xong, tiếng vang giòn truyền ra.
Đao gãy.
Thanh bảo đao thượng cổ của NB đã trực tiếp bị Bùi Vũ Phu bẻ gãy thành 2 đoạn.
“…”
Thấy được một màn này thì cả quyền tràng liền im lặng.
“Leng keng”
Sau đó Bùi Vũ Phu liền đem nó quăng xuống mặt đất giống như là quăng đi một món đồ bỏ vậy.
Y Hạ Nhẫn, Đằng Dã chiến chết, Bô Đô Ngự Hồn biến thành 2 đoạn.
Võ học của NB lại một lần nữa bị Bùi gia hạ nhục.
Sau đó, đám người đến từ NB, Dracula, những cường giả đến từ những thế lực
ngầm khác trên thế giới đều thu ánh mắt trở lại, cảm giác kia giống như
nếu còn tiếp tục nhìn vào Bùi Vũ Phu thì sẽ khiến Bùi Vũ Phu chú ý, bị
Bùi Vũ Phu làm thịt.
Sau đó, bọn hắn cũng âm thầm suy nghĩ lại,
nếu như bọn hắn có thể còn sống trở về thì nên báo lại với chủ nhân của
bọn họ sự tình hôm nay như thế nào.
Lúc này đây, người
khó chịu nhất chính là Dracula, hắn không giống như tỏ chức Mafia, Cự
Phủ hay Ma Bồ đến để xem xét thực lực của Bùi Vũ Phu mà hắn đến đây là
dựa vào chỉ thị của Odin, tổ chức của Thần Võng, lấy danh nghĩa của Odin hạ chiến thư với Bùi Vũ Phu.
Hạ chiến thư.
Đây chính là mục đích hắn đến Tung Cẩu này.
Nhưng mà.
Sau khi thấy được thực lực của Bùi Vũ Phu thì hắn đột nhiên cảm thấy rằng
hình tượng vô địch của Odin trong lòng hắn đã bị lung lay, điều này làm
cho hắn có chút chần chờ.
Ân?
Không đợi Dracula làm ra
quyết định, lúc này hắn chỉ cảm thấy được bản thân mình đang bị người
khác nhìn chằm chằm, hơi thở tử vong đang bao phủ lấy hắn làm cho hắn
không kìm lòng được mà ngẩng mặt lên nhìn, thấy được Bùi Vũ Phu đang
nhìn về phía hắn.
“Lộp bộp”
Thấy được ánh mắt của Bùi Vũ
Phu, trong đầu nhớ lại cảnh Bùi Vũ Phu giết Y Hạ Nhẫn thì Dracula cũng
sợ tới mức đái không ra một giọt.
Sau đó, không đợi Dracula ổn
định tâm thần thì ánh mắt của Bùi Vũ Phu đã lướt qua những người đại
biểu cho những thế lực ngầm có mặt trong quyền tràng này.
Hễ làm ai bị Bùi Vũ Phu dùng ánh mắt quét qua thì liền cúi đầu không nói, cả người cứng ngắc, một cử động cũng không dám.
- 20 năm trước, ta từng nói người phạm TQ ta, dù xa cũng giết.
Cả quyền tràng im lặng, giọng nói uy nghiêm của Bùi Vũ Phu giống như là sấm rền nổ vang:
- Ngày hôm nay, những lời nó còn hữu hiệu. Trở về nói cho chủ nhân của
các ngươi biết, nếu để cho ta biết được có tổ chức nào muốn nhúng tay
vào TQ thì cha con Bùi gia ta sẽ khiến nó biến mất trên bản đồ.