Lý Văn khách sáo như thể khiến Thẩm Lãng có hơi không kịp trở tay.
Thật là kỳ lạ, Lý Văn phỏng chừng hận không thể giết mình, sao lại sẽ giúp mình?
Thẩm Lãng mặt mày nghi ngờ hỏi Lý Văn: “Cậu không định báo thù tôi chứ?”
Lý Văn sợ tới mức run cả người, vội vàng lắc đầu với Thẩm Lãng: Anh Thẩm, anh đừng nhắc nữa... em làm sao dám báo thù anh chứ? Em là thật lòng đấy, hôm đó về bố em cũng nói với em rồi, nếu anh cần gì thì cứ nói, Lý Văn em đồng ý làm đàn em của anh!”
Nếu đã biết rõ bản thân không phải là đối thủ của Thẩm Lãng, cũng không có tư cách làm đối thủ của Thẩm Lãng, Lý Văn chỉ đành hạ mình.
Mà nghĩ kỹ thì, làm đàn em của người thuộc gia tộc thần bí cũng không phải là chuyện mất mặt gì.
Cho nên, mặc kệ người ngoài xem anh ta thế nào, chỉ cần có thể đi theo Thẩm Lãng, không chừng còn có cơ hội giúp nhà họ Lý trở nên mạnh hơn, đây rất đáng.
“Được rồi, cậu về trước đi, tôi còn không thiếu đàn em như cậu, có chuyện gì lại nói sau!” Nói xong, Thẩm Lãng liền khởi động xe, lái vào trong khu biệt thự.
Sau khi Thẩm Lãng tiến vào trong khu biệt thự, Lý Văn lại tới trước mặt bảo vệ nói: “Sau này mở to mắt ra, nếu đắc tội anh Thẩm, tôi sẽ khiến các người không chịu nổi đâu!”
Bảo vệ vội vàng gật đầu đồng ý.
May mà thái độ ban nãy của mình còn xem như không tệ, không đắc tội nhân vật lớn này, bằng không hôm nay liền phiền rồi!
Tiến vào trong biệt thự, Thẩm Lãng lấy chìa khóa ra mở cửa.
Cả cái biệt thự này ngược lại khác hoàn toàn với biệt thự kia của Lâm Phàm, phong cách đơn giản phóng khoáng, là phong cách mà Thẩm Lãng thích.
Sau khi kiểm tra qua bố cục của biệt thự, Thẩm Lãng liền về phòng nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm lãng vẫn chạy bộ buổi sáng như thường lệ.
Mà đúng vào lúc này, Lý Văn lại đi từ tới.
“Chào buổi sáng anh Thẩm!” Lý Văn chạy tới bên cạnh Thẩm Lãng cười chào hỏi.
“Cậu cũng chạy bộ buổi sáng?” Thẩm Lãng hỏi Lý Văn.
Lý Văn ngượng ngùng gãi đầu, nói: “Em chính là ở đây đợi anh!”
“Đợi tôi?” Thẩm Lãng nghi hoặc nói
Tuy trước đây chưa từng qua lại với Lý Văn, nhưng với loại phú nhị đại này tìm bản thân thì Thẩm Lãng vẫn có chút nghi ngờ.
“Cậu tìm tôi có chuyện gì thì nói đi, đừng làm lỡ thời gian của tôi.” Thẩm Lãng tiếp tục nói.
“Anh Thẩm ạ, tối nay em có mở một buổi tụ họp, em muốn mời anh tham gia!” Lý Văn nói.
“Tụ họp kiểu gì?”
Thẩm Lãng hỏi, nếu là buổi tụ họp bình thường của phú nhị đại, Thẩm Lãng sẽ không có hứng thú gì.
Nhưng nếu có người của mười gia tộc lớn tham gia, Thẩm Lãng cũng đồng ý đi xem xem.
“Chính là một buổi tụ họp của người trẻ tuổi, con cháu các nhà giàu có quyền thế ở Kinh Đô cũng sẽ tham gia, có một số người thuộc mười nhà giàu có quyền thế ở Kinh Đô cũng sẽ tới!” Lý Văn nói.
Sau khi Thẩm Lãng suy nghĩ một chút, cất tiếng đáp: “Được, nhưng không thể làm lỡ quá nhiều thời gian của tôi đâu!”
“Vâng vâng vâng, em sẽ sắp xếp tụ họp sớm bắt đầu, nhất định sẽ không làm lỡ thời gian của anh.” Lý Văn vui vẻ nói.
Có thể tận dụng lần tụ họp này trở thành bạn bè với Thẩm Lãng, đây chính là mục đích của anh ta, bây giờ Thẩm Lãng đã đồng ý, tiếp theo anh ta liền sắp xếp một vài chuyện khiến Thẩm Lãng vui vẻ.
Vốn Lý Văn định chuẩn bị vài người mẫu thân hình đẹp với nhan sắc đẹp, nhưng khi nghĩ tới Mộc Hồng Diệp, anh ta liền bỏ chủ ý này đi.
Vẻ đẹp có thể mua chuộc rất nhiều người đàn ông, nhưng Thẩm Lãng lại không vậy, bởi vì anh ta nhìn ra mối quan hệ không bình thường của Thẩm Lãng và Mộc Hồng Diệp, có người đẹp như thế ở bên cạnh, Thẩm Lãng chắc chắn không cần đi trêu hoa ghẹo nguyệt.
“Anh Thẩm vậy em đi trước, không làm phiền anh chạy bộ nữa!” Lý Văn hơi gật đầu nói với Thẩm Lãng.
Sau khi chạy bộ buổi sáng xong, Thẩm Lãng chuẩn bị tới tập đoàn Phi Vũ, tập đoạn vừa bắt đầu sát nhập vào Kinh Đô, cho nên rất nhiều chuyện cần đích thân Thẩm Lãng ra tay!
Nhưng vẫn chưa đợi xe của Thẩm Lãng lái tới phố xá sầm uất, liền xuất hiện mấy cái xe theo sau.
Thẩm Lãng cười lạnh một tiếng, ban ngày mà cũng dám theo mình, gan của đám người này ngược lại không nhỏ.
Nhưng sau khi tiến vào khu phố nhộn nhịp, mấy chiếc xe liền rời đi, không đi theo nữa, điều này lại khiến Thẩm Lãng có chút ngoài ý muốn.
Thẩm Lãng dứt khoát chẳng để ý nữa, bản thân liền tới tập đoàn Phi Vũ.
“Chào ngài Thẩm.”
“Chào ngài Thẩm.”
“Chào ngài Thẩm.”
Vừa vào phòng họp, mọi cấp cao cấp trung của tập đoàn Phi Vũ đều đứng dậy cung kính chào Thẩm Lãng.
Đây là lần đầu tiên mở cuộc họp ở Kinh Đô của Thẩm Lãng.
Ánh mắt nhìn Thẩm Lãng của mỗi người, đều tràn đầy sự sùng bái và kiên định, đám người này là những người tài giỏi được tìm và điều tới từ các công ty chi nhánh của tập đoàn Phi Vũ trên khắp cả nước, mục đích chính là muốn phát triển tài năng ở nơi Kinh Đô này.
Thượng Bân lúc này đã tới phòng họp, đứng sau Thẩm Lãng, vẻ mặt kiên định nhìn mọi người.
“Anh ấy tên Thượng Bân, bắt đầu từ hôm nay, sẽ là tổng giám đốc của công ty, mọi người có ý kiến gì không?” Thẩm Lãng lạnh nhạt hỏi.
“Không có!” Mọi người đồng thanh đáp.
Đối với sự sắp xếp của Thẩm Lãng, những người này đương nhiên sẽ không phản đối, hơn nữa Thượng Bân tới từ công ty chi nhánh ở thành phố Giang Nam cũng có rất nhiều người biết!
“Thượng Bân, tiếp theo chuyện của công ty, liền giao cho anh nhé, mọi quyết định anh đều có thể tự mình làm chủ!” Thẩm Lãng nói với Thượng Bân, lời nói này đồng nghĩa với việc trao cho Thượng Bân quyền rất lớn.
Vẻ mặt Thượng Bân kiên định, gật đầu nói: “Cảm ơn anh Thẩm, tôi nhất định sẽ không để anh thất vọng!”
Thẩm Lãng gật đầu, ngồi ở vị trí chính của bàn họp, nói đơn giản qua về một số kế hoạch của bản thân.
Đối với kế hoạch bắt tay vào chữa bệnh, những người này có người phản đối có người không, chỉ là bọn họ không có kinh nghiệm ở phương diện này, cho nên lúc này Thượng Bân càng có vẻ quan trọng.
“Đây là một số kế hoạch tôi đã làm, mời mọi người xem qua một chút!” Lúc này, Thượng Bân đứng dậy, cầm một tập kế hoạch ra phân phát.
Sau khi mọi người nhìn thấy tường tận bản kế hoạch, trong phòng họp ngay lập tức truyền tới từng cuộc tranh luận.
“Quản lý Thượng, kế hoạch này thật sự có thể sao?”
“Làm như vậy không khác nào lấy trứng đập đá, chúng ta ở Kinh Đô hoàn toàn là một công ty mới mà thôi, phần lớn tài nguyên vẫn ở xí nghiệp bản địa!”
“Quản lý Thượng, bản kế hoạch này tuy rất tốt, nhưng rất khó thực hiện đó!”
Lời của mọi người tràn đầy sự hoài nghi với bản kế hoạch của Thượng Bân.
Mà chỉ có Thẩm Lãng lạnh nhạt nhìn tất cả, bởi vì bản kế hoạch này anh đã từng xem ra rồi.
Thượng Bân dự định lượng dùng kinh nghiệm thành công của trước kia ở tập đoàn Thượng Vinh ở thành phố Giang Nam.
Trước tiên làm cho phương diện con đường cung cấp hàng hóa cho bệnh viện vào tay, trực tiếp độc quyền công xưởng lấy hàng của nhà máy thuốc và nhà máy dụng cụ chữa bệnh, sau đó dựa vào giá thấp để không chế thị trường!
Nhưng điều này nói dễ hơn làm!
Bởi vì những xí nghiệp truyền thống của bản địa sớm đã giữ những tài nguyên này trong tay, tập đoàn Phi Vũ cho dù có bỏ ra một số tiền lớn cũng khó lấy được tài nguyên trong tay những kẻ này.
Lúc này Thượng Bân uống một hớp trà, cười nhạt một cái, khoát tay với mọi người, đứng dậy nói: “Tôi tin tưởng tuyệt đối có thể cướp được tất cả con đường cung ứng từ tay những người này, tiếp theo mọi người chỉ cần làm tốt công việc của mình là được!”
Mọi người nghe thấy lời này, trong lòng vẫn có chút hoài nghi với Thượng Bân.
Nhưng Thẩm Lãng cái gì cũng không nói, mọi người chỉ đành chấp hành theo sự sắp xếp của Thượng Bân.