- Cái gì...
- Hắn nói cái gì?
Một đám Thần Tiên nghe vậy, đều có chút kinh ngạc.
- Đường Tam Tạng dám nói chuyện với Ngọc Đế như vậy?
- Hắn bàn điều kiện với Ngọc Đế?
- Vậy mà nói để Ngọc Đế dùng Lão Quân đi đổi Vương Mẫu, đây là đùa giỡn sao?
Không nói thân phận địa vị của Thái Thượng Lão Quân cùng Vương Mẫu, Vương Mẫu hoàn toàn chính xác quyền cao chức trọng, nhưng Thái Thượng Lão Quân cũng là tồn tại đức cao vọng trọng, ở Thiên Đình rất có uy vọng, chưa nói tới ai đổi ai sẽ lời, nếu như Ngọc Đế thật làm như vậy, sợ rằng sẽ làm lạnh trái tim rất nhiều Thần Tiên.
Sắc mặt Ngọc Đế âm trầm, nói:
- Đường Tam Tạng, ngươi vốn là người của Tây Thiên Như Lai, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, chỉ cần hiện tại ngươi lập tức thả Vương Mẫu, đồng thời xin lỗi Vương Mẫu, chuyện lần này, cứ tính như vậy.
Ngọc Đế có thể nói ra như vậy, cũng coi là thỏa hiệp nhất định, hắn thân là Thiên Đình chi chủ, có quá nhiều phương diện phải suy tính.
Kiếp trước Đường Tam Tạng là Kim Thiền Tử, bản nhân Kim Thiền Tử cũng không đơn giản.
Lại thêm hiện tại có một Tề Thiên Đại Thánh không thể tuỳ tiện đắc tội, còn có Tây Thiên Như Lai Phật Tổ, khẳng định cũng sẽ đứng ở bên Kim Thiền Tử chuyển thế thân, coi như không công khai đứng ra, trong lòng khẳng định cũng sẽ để ý.
Các loại nguyên nhân, để Ngọc Đế không muốn triệt để trở mặt.
Đương nhiên hắn cũng đang cân nhắc cho mình, nếu như mình thật giao Thái Thượng Lão Quân ra, đám Thần Tiên phía dưới mặt ngoài có lẽ sẽ không nói gì, nhưng trong lòng khẳng định sẽ nguội lạnh.
Nếu như vậy, sự thống trị của hắn cách kết thúc cũng sẽ không quá xa.
- Bỏ qua?
Đường Tăng nghe vậy, lại mỉm cười:
- A Di Đà Phật, Ngọc Đế ngươi có khả năng còn không nhận rõ hiện thực, hiện tại là bần tăng muốn tới lấy công đạo, Thái Thượng Lão Quân kia muốn đưa bần tăng vào chỗ chết, bần tăng ăn thua thiệt bao lớn, chẳng lẽ cứ tính như vậy? Ngươi nói như vậy cũng được sao?
- Đường Tam Tạng, không nên quá mức!
Ngọc Đế đã có chút nổi giận.
- Con mẹ nó ngươi mới quá phận, Thái Thượng Lão Quân kém chút giết chết bần tăng, ngươi lại giấu hắn, là cảm thấy bần tăng dễ khi dễ sao?
Đường Tăng không sợ hãi chút nào đối mặt Ngọc Đế.
- Ngươi...
- Giao Thái Thượng Lão Quân ra!
Đường Tăng ép sát từng bước.
Ánh mắt Ngọc Đế híp lại, trong lồng ngực có sát khí thai nghén, Đường Tam Tạng này đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn!
Bỗng nhiên Đường Tăng vươn tay, đặt ở trên vai thơm của Vương Mẫu.
- Dừng tay, ngươi muốn làm gì?
Ngọc Đế biến sắc.
- Đường Tam Tạng, ngươi chớ quá mức!
- Không nên thương tổn Vương Mẫu!
Một đám Thần Tiên lập tức gấp.
Ngay cả Trư Bát Giới cũng xoa mồ hôi lạnh, sư phụ à, lão nhân gia ngài kiềm chế một chút được không? Đây chính là Vương Mẫu a!
Đường Tăng dùng pháp lực phong ấn Vương Mẫu, nhìn Ngọc Đế nói:
- Bần tăng kiên nhẫn có hạn!
Giờ khắc này, ngay cả Vương Mẫu cũng khẩn trương lên, nàng thật hoài nghi hòa thượng ghê tởm này thật hạ thủ được.
- Đường Tam Tạng, ngươi phải cân nhắc rõ ràng, ngươi biết hậu quả của việc làm như vậy là gì không?
Ngọc Đế quát, mặt mũi hắn đã tràn đầy sát khí, không che giấu chút nào, bởi vì không cách nào che giấu, hắn đã tức giận.
Coi như năm trăm năm trước Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung, cũng không có để hắn tức giận như vậy, Đường Tam Tạng này quá không kiêng nể gì cả, đã chà đạp ranh giới cuối cùng của hắn.
Có thể nhìn thấy, có hư ảnh Cửu Long ở bên ngoài thân Ngọc Đế xoay quanh, kia là Cửu Long khí, cũng là lực lượng khí vận của Chân Long Thiên Tử, Ngọc Đế thống trị Tam giới, được khí vận Tam giới gia thân, vô số năm qua tu luyện, để uy vọng cùng tu vi của hắn đều đạt đến một trình độ khủng bố.
Chỉ bất quá Ngọc Đế tu luyện cũng không phải phương diện chiến đấu, nếu không một tay liền có thể chụp chết Đường Tam Tạng cùng Tôn Ngộ Không, sao còn có thể tha cho hắn lớn lối như thế?
- Hậu quả sao? Đương nhiên biết, nếu ngươi không đáp ứng, hậu quả chính là, bần tăng mang Vương Mẫu đi làm lão bà.
Đường Tăng nghiêm túc nói.
Phốc...
Một đám Thần Tiên nghe vậy, tất cả đều phun ra.
Muốn mang Vương Mẫu đi làm lão bà?
Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, ngươi nha đúng là dám nói a!
- Cái này cái này. . .
- Đường Tam Tạng, ngươi làm càn!
- Thật đại nghịch bất đạo!