- Tội không dung tha thứ!
- Ngay cả loại lời này cũng dám nói ra miệng, Đường Tam Tạng, ngươi sẽ bởi vì mình làm càn mà hối hận!
Một đám Thần Tiên tức giận đến giơ chân, Ngọc Đế cũng muốn bạo tẩu, kém chút nhảy dựng lên, tức giận mất lý trí, muốn xông lên quyết chiến với Đường Tăng!
Bất quá lần này, phản ứng của những nữ tiên kia lại không giống nhau, ngoại trừ một số nhỏ nữ tiên lòng đầy căm phẫn, rất nhiều nữ tiên thì trong mắt lóe lên dị sắc.
Thậm chí một chút nữ tiên nhịn không được lộ ra vẻ mê say.
- Đường Tam Tạng kia thật quyết đoán, vậy mà muốn mang Vương Mẫu đi làm vợ?
- Thật bá khí!
- Quá đẹp trai rồi!
Bộ phận nữ tiên niên kỷ hơi nhỏ trong mắt đầy ánh sao, cảm giác giờ khắc này Đường Tăng đẹp trai ngây người.
Đương nhiên những nữ tiên này cũng không dám biểu lộ ra, nếu không Ngọc Đế biết liền thảm rồi.
- Sư phụ quá đẹp trai, lại muốn mang Vương Mẫu đi làm vợ.
Ở bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện, Tử Lan xa xa nhìn thấy tình huống trong Lăng Tiêu Bảo Điện, cơ hồ muốn reo hò.
Tử Vi tiên tử vội vàng kéo nàng lại:
- Tử Lan, không được nói lung tung.
Tử Lan bừng tỉnh, vội vàng che miệng nhỏ, nhìn bốn phía một chút, thấy không có người phát hiện nàng nói lung tung, mới thở dài một hơi.
...
- Đường Tam Tạng! ! !
Ngọc Đế đã đứng lên, một tay đặt ở trên bàn trà trước mặt, không gian chung quanh thân thể hắn tựa hồ bóp méo, cho thấy giờ phút này hắn nổi giận cỡ nào, sắp tức điên lên.
Đường Tăng kinh dị, trong lòng hoài nghi, thực lực của Ngọc Đế thật không mạnh sao? Cảm giác không quá giống a!
Hắn vội vàng để tay lên cổ thon dài trắng nõn của Vương Mẫu, nhìn Ngọc Đế nói:
- Kiên nhẫn của bần tăng sắp bị hao hết!
- Không nên...
- Đừng...
- Dừng tay!
Đám Thần Tiên chung quanh đều quá sợ hãi, cảm giác Đường Tam Tạng này điên rồi, quá phát rồ a.
- Đường Tam Tạng này quả thực là tên điên, không muốn sống nữa!
- Quá điên cuồng!
Thần Tiên chung quanh thật bị dọa sợ rồi, vội vàng bảo Đường Tăng tỉnh táo.
- Ngươi... Ngươi...
Ngọc Đế thật bị tức hỏng, đột nhiên há mồm thở dốc, cơ hồ muốn ngất đi.
Vương Mẫu cũng hãi hùng khiếp vía.
- Đến cùng ngươi muốn thế nào? !
Ngọc Đế tức giận nói, cơ hồ là hét ra.
Đã bao nhiêu năm?
Đã không biết bao nhiêu năm, Ngọc Đế chưa từng tức giận qua như thế.
- A Di Đà Phật, bần tăng lòng dạ từ bi, chỉ cần giao Thái Thượng Lão Quân ra, bần tăng liền có thể coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Vẻ mặt Đường Tăng chân thành nói.
Ngọc Đế chỉ muốn vỗ bàn, ngươi còn lòng dạ từ bi?
Ngươi còn muốn cái gì cũng chưa từng xảy ra?
Hiện tại coi như ngươi muốn, trẫm cũng sẽ không bỏ qua a!
Ngọc Đế đã triệt để bị Đường Tăng chọc giận, nhưng hiện tại hắn biết mình không thể kích động, nếu không Vương Mẫu thật sự xảy ra chuyện, trách nhiệm của hắn lớn nhất.
Hít sâu một hơi, áp chế tức giận trong lòng xuống, Ngọc Đế trầm giọng nói:
- Trẫm không cách nào đáp ứng yêu cầu này của ngươi, bởi vì Lão Quân căn bản không ở chỗ trẫm, điểm ấy, trẫm có thể phát thệ với Thiên đạo!
- Ừm?
Đường Tăng sững sờ, nguyên bản hắn nghĩ Ngọc Đế sẽ vò đã mẻ không sợ rơi, không nghĩ tới đến lúc này còn có thể nhịn xuống.
Thật không hổ là người có thể lên làm Ngọc Đế!
Trong lòng Đường Tăng sợ hãi thán phục, đồng thời hắn cũng biết, Ngọc Đế hẳn là nói thật, bởi vì một Thần Tiên, phát thệ với Thiên đạo, không phải là sự tình nghiêm trọng bình thường, không có Thần Tiên nào sẽ dùng loại chuyện này nói đùa.
- Đã như vậy...
Đường Tăng có chút dừng lại.
Tâm tất cả Thần Tiên đều nhấc lên, không dám thở mạnh, chờ Đường Tăng quyết định.