Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 863: Chương 863: Biến mất quỷ dị, Quan Âm tái hiện (1)




Nữ Oa nương nương cảm thấy may mắn, hôm nay nàng còn mạnh hơn thời kỳ thượng cổ nhiều.

Nếu không, muốn đoàn tụ Kim Ô thần hỏa và tu bổ thân hình Kim Ô không trọn vẹn, chỉ sợ nàng phải mất thời gian một năm.

...

Ầm...

Đường Tăng rơi từ trên trời xuống đất, vào lúc hắn va chạm với mặt đất, mặt đất xuất hiện địa chấn nhỏ, mặt đất bốn phía nổ tung như có quả bom ngay bên cạnh.

Lúc này thân thể Đường Tăng trần trụi, áo cà sa rách nát đã bị Nữ Oa nương nương đánh thành phấn vụn.

Lúc này, hai mắt Đường Tăng nhắm nghiền, tròng mắt không ngừng chuyển động, hắn muốn mở ra nhưng dường như có lực lượng gì đó ngăn cản, hắn không cách nào mở mắt ra.

- Tình huống thân thể của ta như thế nào?

Đường Tăng lo lắng kiểm tra thân thể của mình, hắn nhanh chóng phát hiện tu vi chính mình lại biến mất.

Đúng vậy, chính là biến mất, biến mất như vậy rất kỳ quái, không giống như bị phế sạch tu vi, mà là tu vi trực tiếp biến mất.

- Dường như có phần không hợp lý...

Đường Tăng thân là danh sư lục tinh, tăng thêm hai mươi bốn điểm ý chí, tầm mắt của hắn đã rộng hơn trước rất nhiều.

Hắn nhanh chóng đoán ra, sở dĩ tu vi của mình biến mất, rất có thể là Nữ Oa nương nương vận dụng thủ đoạn gì đó làm pháp tắc Tam giới không thừa nhận tu vi của hắn.

Không chiếm được pháp tắc Tam giới thừa nhận, tu vi của hắn biến mất giống như không tồn tại.

Có câu nói gọi là ‘ tồn tại tức là hợp lý ’, nhưng hiện tại Nữ Oa nương nương biến tu vi của hắn thành ‘ không hợp lý ’, cho nên hắn không được pháp tắc thừa nhận.

Trừ việc đó ra, Đường Tăng lại phát hiện, lực lượng ý chí của mình cũng bị phong ấn, hoàn toàn giam cầm trong người không thể phóng thích ra ngoài, không cách nào ảnh hưởng chung quanh.

Giống như có lực lượng khủng bố đang giam cầm ý chí của hắn.

Đường Tăng muốn tiếp tục kiểm tra, trừ ý chí và tu vi ra, đột nhiên hắn cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi, ngay sau đó hắn không biết gì cả.

Đại khái qua gần nửa giờ, một tia sáng từ trên trời bay xuống và đáp bên cạnh Đường Tăng, chính là Dương Thiền.

- Đường Tam Tạng, ngươi làm sao thế?

Dương Thiền sốt ruột nâng Đường Tăng dậy, bởi vì quá lo lắng cho Đường Tăng, cho nên nàng không phát hiện thân thể Đường Tăng đang trần trụi.

- Này, ngươi tỉnh lại đi...

Vành mắt Dương Thiền đỏ lên.

Nhưng Đường Tăng trừ khí tức bình thường ra, hắn đã bất tỉnh.

Bỗng nhiên, Dương Thiền phát hiện tu vi của Đường Tăng không còn, gương mặt nàng tái nhợt:

- Nữ Oa nương nương... Lại phế bỏ tu vi của ngươi?

Tuy khí tức Đường Tăng vẫn hư vô mờ mịt, có loại cảm giác thần bí nhưng tu vi thật sự biến mất.

Dương Thiền không nghĩ tới, Nữ Oa nương nương lại ác như vậy.

Việc này cũng không kỳ quái, thời điểm Nữ Oa nương nương tốt thì rất tốt, có thể vô tư kính dâng, yên lặng trợ giúp người.

Nếu có ai chọc giận nàng, như vậy không thể trách nàng vô tình, Trụ vương đã từng từng khắc dâm thơ trước pho tượng của nàng mà mất đi giang sơn, bản thân cũng bại vong.

- Sư phụ...

- Sư phụ ở bên kia, nhanh...

Bỗng nhiên Dương Thiền nghe thấy giọng nói của đám người Tôn Ngộ Không vang lên.

- Tề Thiên đại thánh?

Đôi mắt Dương Thiền sáng ngời:

- Tề Thiên đại thánh lợi hại như vậy, khẳng định có biện pháp...

Bảy tia sáng xuất hiện bên cạnh Dương Thiền, chính là đám người Tôn Ngộ Không.

- Tam Thánh mẫu, tại sao ngươi ở đây?

- Sư phụ đâu rồi?

- Tam Thánh mẫu, ngươi có nhìn thấy sư phụ ta hay không?

Đám người Tôn Ngộ Không hỏi thăm, vẻ mặt bọn họ rất sốt ruột.

Dương Thiền cảm thấy rất kỳ quái, chẳng phải Đường Tam Tạng đang ở trước mặt bọn họ hay sao, tại sao bọn họ không nhìn thấy?

- Hắn ngay tại...

Dương Thiền đang muốn mở miệng, nàng nhìn sang và ngạc nhiên không nhỏ, bởi vì vừa rồi Đường Tăng đang ở trước mặt, vậy mà chẳng biết hắn biến mất lúc nào.

- Đường Tam Tạng...

Dương Thiền khẩn trương.

- Tam Thánh mẫu, sư phụ đâu?

Tôn Ngộ Không nghi ngờ hỏi thăm.

- Tại sao lại không thấy rồi? Vừa rồi hắn nằm ở ngay chỗ này, tại sao đột nhiên biến mất không thấy?

Dương Thiền vội vàng đi tìm kiếm chung quanh, thỉnh thoảng ôm đầu:

- Rốt cuộc đã xem nhẹ điểm này, tại sao lại không tìm thấy?

Đám người Tôn Ngộ Không quay mặt nhìn nhau, qua thật lâu mới làm rõ tình hình.

- Tam Thánh mẫu, ngươi nói là, vừa rồi sư phụ ta đang ở ngay chỗ này, nhưng bây giờ đột nhiên không thấy?

Tôn Ngộ Không hỏi.

- Ân, vừa rồi nằm ngay chỗ này, ta chỉ mới chớp mắt, hắn đã biến mất không thấy đâu nữa.

Dương Thiền nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.