Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 478: Chương 478: Cơ hội chỉ có một lần (2)




Người khác không tin Đường Tăng, nhưng Nữ Vương lại cực kỳ tin tưởng, bởi vì nàng nghĩ đến tình cảnh lúc trước.

Nam nhân trước mắt này, một quyền đánh chết một yêu quái ở Nam đồn, sau đó đưa tay đánh ra một quả cầu màu đỏ rực, nổ nát mảng lớn sơn lĩnh, quả nhiên là kinh khủng đến cực điểm.

- Hì hì, mẫu vương, nam nhân này thật thú vị.

Thiếu nữ ở bên người Quốc vương cười duyên nói:

- Mẫu vương, nhi thần muốn nam nhân này, ban hắn cho nhi thần đi.

- Không được.

Quốc vương quả quyết mở miệng, đôi mi thanh tú hiện lên vẻ giận dữ.

- Điện hạ, không thể nói bậy.

Nữ thị vệ ở một bên vội vàng mở miệng, lo lắng tiểu điện hạ chọc giận Quốc vương bệ hạ.

Thiếu nữ lập tức bất mãn chu môi:

- Mẫu vương, không phải có sáu nam nhân sao?

- Nếu ngươi muốn, trong năm nam nhân khác, ngươi tùy ý tuyển một cái, cái này không được.

Quốc vương nói.

- Tạ ơn mẫu vương.

Thiếu nữ điện hạ lập tức cao hứng trở lại, trong mắt lóe lên thần sắc được như ý.

Quốc vương lập tức biết mục đích của nữ nhi, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Chỉ có thể một cái.

- Ân a, mẫu vương yên tâm, nhi thần muốn một cái là đủ rồi.

Tiểu điện hạ bảo đảm nói.

Một bên khác, mặc dù Đường Tăng đang nói chuyện với Lam Diên, nhưng hắn là tồn tại bực nào? Tai nghe bát phương quả thực là chút lòng thành, Quốc vương cùng tiểu điện hạ đối thoại hắn nghe rất rõ ràng.

- Nguyên lai tiểu la lỵ kia là nữ nhi của Quốc vương? Nhìn không ra a, Quốc vương còn trẻ như vậy, đã có nữ nhi lớn thế kia.

Đường Tăng thầm nghĩ, cũng không có tiếc nuối, bởi vì hắn biết nữ nhi của Quốc vương không phải là bị nam nhân làm ra, mà là dùng phương pháp đặc hữu của Nữ Nhi quốc mang thai sinh ra.

Nói cách khác, ngoại trừ cái màng kia, Nữ Vương vẫn xem như xử nữ.

Đương nhiên Đường Tăng cũng không biết định nghĩa xử nữ đến tột cùng là thế nào, nếu như không có cái màng kia thì không tính xử nữ, như vậy Nữ Vương đã không phải.

- Thành Tiên thành Phật? Cám ơn ngươi.

Lam Diên mỉm cười, rõ ràng không tin:

- Bản tướng còn có việc, cáo từ trước.

Nói xong nàng quay người đi ra ngoài.

- Bần tăng câu câu là thật, chỉ cần ngươi học được bản lĩnh của bần tăng, dời sông lấp biển đều không đáng kể.

Đường Tăng ở phía sau kêu lên.

Lam Diên đi càng nhanh hơn.

- Cơ hội chỉ có một lần!

Đường Tăng lớn tiếng nói.

Nhưng Lam Diên vẫn không có dừng lại, rất nhanh liền biến mất trong tầm mắt.

Đám Đại thần kia cũng nhanh chóng rời đi, trên mặt đều mang ý cười, hiển nhiên đều cảm thấy Đường Tăng hồ ngôn loạn ngữ.

Còn dời sông lấp biển, sao ngươi không nói bắt một con rồng đến cưỡi?

Các nàng lại không biết, trong đội ngũ của Đường Tăng thật có một con rồng.

Đường Tăng khẽ lắc đầu, xem ra mình cùng vị nữ tướng quân kia không có duyên phận sư đồ, cơ hội chỉ có một lần, hắn sẽ không lại ưỡn mặt ra để người ta bái sư.

- Nam nhân, ngươi thật thú vị.

Tiểu điện hạ đi tới, cười hì hì vòng quanh, đánh giá Đường Tăng.

- Tiểu la lỵ, bần tăng nhìn rất đẹp sao?

Đường Tăng cười nói.

- Đẹp mắt.

Tiểu điện hạ cao hứng cười nói, bỗng nhiên nàng nhìn thấy mẫu vương của mình có chút không cao hứng, vội vàng nói:

- Bất quá ngươi thuộc về mẫu vương. Đúng, tiểu la lỵ là cái gì? Ngươi đang gọi ta sao?

- Khục.

Quốc vương ho khan một tiếng, có chút không cao hứng.

Lúc này Tôn Ngộ Không đuổi theo tới, tiểu điện hạ nhìn thấy Tôn Ngộ Không, ánh mắt lập tức sáng lên:

- Mẫu vương, nhi thần muốn nam nhân này.

- Đi đi đi.

Tôn Ngộ Không nhẹ nhàng đẩy, tiểu điện hạ đáng yêu mỹ lệ lập tức thành hồ lô lăn đất.

- Lớn mật!

- Dám tổn thương tiểu điện hạ!

Năm nữ nhân thân thủ không tệ lách mình ra, vây Tôn Ngộ Không lại.

- Dừng tay!

Quốc vương vội vàng mở miệng, lo lắng Tôn Ngộ Không bị thương, cũng lo lắng mấy thị vệ kia xảy ra chuyện, bởi vì nàng cảm thấy Đường Tăng làm sư phụ lợi hại như vậy, đồ đệ hẳn sẽ không quá kém mới đúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.