Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 487: Chương 487: Con đom đóm năm đó (1)




Mà trong Tinh Vệ lấp biển có một bối cảnh để Đường Tăng nhức cả trứng: thời điểm Ma tộc thống trị đại địa, từng lập qua lời thề, nếu như Ma loại phản bội Ma Giới, yêu nữ tử nhân loại, lại không được nữ tử kia yêu, nhất định phải giết chết nữ tử, kia nếu không ma lực sẽ từng ngày giảm bớt, thẳng đến có một ngày, hắn sẽ bị người hắn yêu giết chết.

Nhưng dù như thế, Ngân Linh Tử vẫn sẽ không tổn thương Tố Nữ, ngược lại muốn Tố Nữ giết hắn, cũng may Tố Nữ không có đáp ứng.

Về sau, Tố Nữ ở trong Vô Cực động bị Địa Ma thú giết chết, Tinh Vệ hội tụ hồn phách vốn đã tiêu tán của Tố Nữ, đồng thời phong ấn ở trong Thất Huyền Cầm, để Tố Nữ có thể bồi tiếp Ngân Linh Tử.

Vì cảm kích Tinh Vệ, Ngân Linh Tử không tiếc từ bỏ thân phận Ma tộc, làm thủ hạ của Tinh Vệ, chỉ là Tinh Vệ không có tiếp nhận, mà để Ngân Linh Tử làm một con ma tốt, nghe mà nhức cả bi.

Thất Huyền Cầm kia, là Tố Nữ đàn, đằng sau một mực được Ngân Linh Tử mang theo trên người, đoán chừng là đàn tranh trước đó Lượng Thiên Ma Quân đàn tấu kia.

Đương nhiên đàn tranh là cách nhìn của Đường Tăng, Thất Huyền Cầm nhìn hoàn toàn chính xác giống như đàn tranh, dù sao ở trong quan niệm của Đường Tăng, đàn tranh cùng cổ cầm khác biệt không lớn.

Ngoài ra Đường Tăng còn nhớ một chuyện, cái kia chính là năng lực của Ngân Linh Tử:

Ngân Linh Tử ngoại trừ biết huyễn thuật thần kỳ, còn có thể dự báo nguy hiểm, cho nên trong Thần Ma đại chiến, mười đại thần thú còn sống chỉ có Địa Ma thú cùng Lượng Thiên Ma Thú.

- Thái Bạch Kim Tinh, Lượng Thiên Ma Quân này, có phải có một cái tên, gọi Ngân Linh Tử hay không?

Đường Tăng đột nhiên hỏi.

- Ngân Linh Tử?

Thái Bạch Kim Tinh sững sờ:

- Không biết.

Thái Bạch Kim Tinh mờ mịt, nhưng Đường Tăng lại phát hiện, Thiên Trụ Thụ xa xa có chút lung lay, cái này khiến ánh mắt hắn sáng lên, lập tức đổi một biểu lộ thâm trầm, nói:

- Ngân Linh Tử, nguyên lai là ngươi, ngươi còn nhớ bần tăng không?

Đường Tăng suy đoán, Lượng Thiên Ma Quân này, rất có thể là Ngân Linh Tử kia, chỉ là hắn có chút kỳ quái, chân thân của Ngân Linh Tử không phải đom đóm sao? Làm sao biến thành Thiên Trụ Thụ?

Rất nhanh hắn nhớ tới, Tôn Ngộ Không nói qua, Thiên Trụ Thụ này phát sinh dị biến, rất có thể là bị đoạt xá.

Bởi vì bản thân Thiên Trụ Thụ rất bình thản, cơ hồ sẽ không chủ động công kích người, xem như bị công kích cũng chỉ bị động phòng ngự.

Đồng thời, Thiên Trụ Thụ không có ý thức hoàn chỉnh, xem như trưởng thành, cũng chỉ là ý thức mông muội, ngay cả câu thông với người cũng khó khăn, muốn tu luyện thành tinh, gần như không có khả năng.

Nghĩ như thế, Đường Tăng càng thêm cảm thấy, Thiên Trụ Thụ rất có thể là bị đoạt xá, mà người đoạt xá này, rất có thể là Ngân Linh Tử trong Tinh Vệ lấp biển kia.

Thái Bạch Kim Tinh muốn nói chuyện, lại bị Đường Tăng ngăn cản.

Tôn Ngộ Không cũng nháy mắt mấy cái, mê hoặc nhìn Đường Tăng.

Thiên Trụ Thụ có chút lấp lóe, không trả lời, nhưng lại có phản ứng.

Đường Tăng tiếp tục nói:

- Ngươi thật không nhớ rõ bần tăng? Bần tăng chính là Tinh Vệ...

- Ngươi là Tinh Vệ?

Bỗng nhiên một thanh âm từ trên cây truyền tới, mang theo không dám tin cùng chất vấn.

- … bằng hữu.

Đường Tăng cười nói cho hết lời.

- Tinh Vệ?

Thái Bạch Kim Tinh sững sờ, trong mắt mờ mịt, đồng thời cũng nghi hoặc, cảm giác cái tên này có chút quen thuộc.

- Hừ!

Trong Thiên Trụ Thụ truyền ra tiếng hừ lạnh của Lượng Thiên Ma Quân, hiển nhiên cảm giác mình bị đùa nghịch.

- Ngươi thật sự là Ngân Linh Tử?

Đường Tăng kinh ngạc nói.

- Ngươi không có khả năng nhận biết Tinh Vệ.

Lượng Thiên Ma Quân không trả lời Đường Tăng:

- Lúc Tinh Vệ hi sinh mình duy trì thiên địa cân bằng, ngươi còn không biết ở nơi nào bú sữa!

Đường Tăng nghe vậy, càng chắc chắn Lượng Thiên Ma Quân là Ngân Linh Tử, hắn mỉm cười nói:

- Thiện tai thiện tai, Ngân Linh Tử, ngươi có chỗ không biết, Phật gia giảng luân hồi muôn đời, một thế một tu hành, lúc ấy bần tăng cùng Tiểu Tinh Vệ quan hệ rất tốt, nếu không phải tiểu tử Hậu Nghệ kia vướng bận, Tiểu Tinh Vệ đáng yêu đã trở thành ái thiếp của bần tăng.

Lúc nói chuyện, Đường Tăng cũng đang suy đoán, Hậu Nghệ trong Tinh Vệ lấp biển, cùng Hậu Nghệ mà Hằng Nga nhận biết kia, phải chăng là một người?

Mà Thiên Trụ Thụ nghe Đường Tăng nói, nguyên bản sắp thu liễm lục quang, bỗng nhiên lại lập loè, đồng thời cành cây kia lần nữa dâng lên.

- Tinh Vệ có ân với bản tọa, người khinh nhờn Tinh Vệ, giết!

Thanh âm đạm mạc truyền ra, quang mang màu xanh lập tức lấp lóe, đánh nứt hư không, rút về phía Đường Tăng.

- Hừ!

Đường Tăng biến sắc:

- Ngộ Không, lên!

- Vâng, sư phụ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.