Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 488: Chương 488: Con đom đóm năm đó (2)




Thần sắc của Tôn Ngộ Không ngưng trọng, muốn bộc phát toàn lực cùng Thiên Trụ Thụ chiến một trận.

- Ngân Linh Tử, ngươi đã đáp ứng ta, đừng lại giết người.

Bỗng nhiên một thanh âm không linh từ trên cây truyền ra, cây đàn tranh trước đó chẳng biết lúc nào xuất hiện lần nữa, đồng thời một thân ảnh trong suốt bay ra.

Thanh âm không linh là từ trong miệng thân ảnh trong suốt truyền ra, kia là một nữ tử cực kỳ mỹ lệ, tóc dài ngang eo, da trắng như ngọc.

Nhưng kỳ quái là, nàng giống như không phải hồn phách, thậm chí không cảm ứng được linh hồn ba động.

Cành cây Thiên Trụ Thụ đột nhiên dừng lại, tựa hồ có chút do dự.

- Ngân Linh Tử, ngươi thay đổi rất nhiều, trước kia ngươi chưa từng hại người.

Nữ tử mở miệng lần nữa, có chút sầu lo, từ vạn năm trước sau trận chiến kia, Ngân Linh Tử phát sinh kịch biến, tính cách cũng thay đổi rất nhiều.

- Tố Nữ...

Thiên Trụ Thụ thu cành về, thanh niên kia hiển hiện ra, xuất hiện ở bên người nữ tử trong suốt, nhìn xem nàng.

- Ngân Linh Tử, ngươi phải thủ vững bản tâm, không nên bị tâm ma ảnh hưởng.

Nữ tử trong suốt nói.

Thanh niên không có nói chuyện, mà vươn tay vuốt ve mái tóc của nữ tử trong suốt, thế nhưng tay của hắn xuyên qua thân thể nữ tử trong suốt.

Lập tức, trong mắt thanh niên lóe lên vẻ thống khổ, bất quá rất nhanh bị hắn che giấu, ngược lại hóa thành lạnh lùng.

- Không đánh?

Nơi xa, Đường Tăng âm thầm thở dài một hơi, nếu Lượng Thiên Ma Quân đánh thật, hắn cùng Tôn Ngộ Không rất khó chiếm được chỗ tốt.

Đồng thời, từ trong giọng nói nữ tử kia, Đường Tăng ẩn ẩn phát giác được một tia hương vị chẳng lành, tựa hồ Ngân Linh Tử đã từng hiền lành, bị đồ vật gì ảnh đó hưởng.

Cái này tuyệt đối không phải một tin tức tốt.

- Ừm?

Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không nhìn về phía chân trời.

Đường Tăng cũng nhận thấy, biến sắc:

- Ngộ Không, trở về!

Nói xong, hắn thuấn di biến mất khỏi tại chỗ.

- Cân Đẩu Vân!

Tôn Ngộ Không cũng hét lớn, dưới chân xuất hiện một đám mây kim sắc, trong nháy mắt hóa thành quang mang biến mất ở chân trời.

Thái Bạch Kim Tinh còn có chút không kịp phản ứng vì sao Đường Tăng rút đi, đột nhiên phát hiện trời chẳng biết lúc nào đã ảm đạm xuống.

- Đây là... khí tức của Vạn Ma Chi Tổ? Chẳng lẽ tên kia cũng đột phá phong ấn? !

Sắc mặt của Thái Bạch Kim Tinh đại biến.

...

- Bạch!

Đường Tăng thuấn di, trực tiếp từ Nam Cương của Nữ Nhi quốc trở lại hoàng cung của Nữ Nhi quốc.

- Hưu...

Vẻn vẹn một giây đồng hồ sau, Tôn Ngộ Không cũng hóa thành quang mang giáng lâm, tốc độ cực nhanh, không chậm hơn Đường Tăng thuấn di bao nhiêu.

- Sư phụ...

- Sư phụ người trở về.

- Sư phụ, xảy ra chuyện gì sao.

Tiểu Bạch Long, Ngưu Ma Vương còn có Sa Tăng chợt lách người đi vào bên cạnh Đường Tăng.

Đường Tăng đã cảm ứng được, có một cỗ lực lượng kinh khủng tựa hồ đang thức tỉnh, cỗ lực lượng kia, ngay cả hắn cũng kinh hãi, cảm giác rất kiềm chế.

Loại cảm giác này, chỉ có lúc trước Hung Thần chưa tỉnh lại mới xuất hiện qua.

- Bát Giới không có sao chứ?

Đường Tăng hỏi.

- Nhị sư huynh không có việc gì, đã ăn no ngủ thiếp đi rồi.

Sa Tăng trả lời.

Đường Tăng không nói gì, Trư Bát Giới lại còn ngủ được, chẳng lẽ đã nhận mệnh?

- Hai người các con bảo vệ tốt Bát Giới. Lão Ngưu, Ngộ Không, đi theo thầy!

Đường Tăng lần nữa thuấn di rời đi.

Tôn Ngộ Không cùng Ngưu Ma Vương lập tức hóa thành quang mang bay lên trời.

Lúc Đường Tăng xuất hiện lần nữa đã ở không trung cao vạn mét, hắn cố gắng phóng thích tiên thức, triển khai thần thức, muốn cảm ứng cỗ khí tức sắp thức tỉnh kia, hắn muốn bóp chết nó ở trong trứng nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.