- Nữ nhân Vương Mẫu kia còn có thể qua lấy kinh không?
Bỗng nhiên Đường Tăng hỏi.
- Vương mẫu nói nhất định sẽ đi, nhưng bây giờ Thiên Đình hỗn loạn, không đi được.
Dương Thiền nói.
- Như vậy sao?
Đường Tăng suy nghĩ một lát, lại lấy kim chỉ nam kia ra, hai tay hắn tách ra, lập tức biến một kim chỉ nam thành hai, giống như phục chế vậy.
- Ngươi cầm lấy cái này, nếu như ở trong Khổ Hải không tìm được đường, cứ dựa theo phương pháp ta dạy nàng, cứ sử dụng kim chỉ nam tìm đường.
Đường Tăng nói xong, giao kim chỉ mô phỏng cho Dương Thiền.
- Ừ.
Dương Thiền cảm kích thu hồi kim chỉ nam.
- Đi thôi, các đồ nhi, ra đi!
Đường Tăng vung tay lên, dẫn theo sáu đồ đệ bay ra khỏi Hoa Quả Sơn, hóa thành lưu quang biến mất ở chân trời.
- Phụ thân...
- Sư gia gia...
Bảy hài tử của Tôn Ngộ Không kêu to, thậm chí Lam Nhi và Tử Nhi khóc lớn, muốn đuổi theo, chỉ có điều bọn họ lại bị Tử Lan kéo lại.
Tuy rằng Lam Nhi và Tử Nhi nhỏ nhất nhìn qua cũng có bộ dạng năm sáu tuổi, nhưng trên thực tế các nàng mới ra đời mấy ngày mà thôi, có cảm giác muốn dựa dẫm vào phụ thân.
- Các hài tử đừng khóc, phụ thân con sẽ trở lại.
Tử Lan vội vàng thoải mái.
Dương Thiền và Tử Vi tiên tử cũng hỗ trợ an ủi. Đám hài tử này lớn nhất là Hồng Nhi cũng mới ra đời chừng mười ngày, chỉ có điều Hồng Nhi hiểu chuyện hơn một chút, tuy rằng nàng cũng luyến tiếc phụ thân, nhưng không có thể làm gì được.
...
- Sư phụ, chúng ta thật sự không quản được chuyện của Thiên Đình sao?
- Đúng vậy, lần này chính là cơ hội tốt nhất, nếu như sư phụ tới làm Ngọc Đế, lại thoải mái ra uy.
Sư đồ Đường Tăng hóa thành lưu quang bay trên bầu trời, mấy đồ đệ líu ríu nói không ngừng.
- Tại sao phải quản? Để cho bản thân bọn họ ầm ĩ đi.
Đường Tăng không hề động đậy.
- Sư phụ, lẽ nào sư phụ hoàn toàn không muốn làm Ngọc Đế sao? Hiệu lệnh Tam giới, sảng khoái tới mức nào.
Ngưu Ma Vương giật giây nói.
- Cút đi, với thực lực của vi sư bây giờ còn chưa đủ để ra hiệu lệnh cho Tam giới sao? Ai dám không nghe, vi sư tát một cái đủ đập chết hắn.
Đường Tăng ngạo nghễ nói.
Ngay lập tức, mấy đồ đệ á khẩu không trả lời được, quả nhiên vẫn là sư phụ ban đầu, thích nhất là bạo lực.
Yên tĩnh một lát, cuối cùng Lục Nhĩ Mi Hầu mở miệng hỏi:
- Sư phụ, ngài cảm thấy ai có thể lên làm Ngọc Đế?
- Đương nhiên là tiểu mao hài Na Tra này.
Đường Tăng đương nhiên trả lời.
- Vì sao? Tây Vương Mẫu không phải bảo Ngô Cương làm Ngọc Đế sao?
Ngưu Ma Vương không hiểu hỏi.
- Đúng vậy đúng vậy, Tây Vương Mẫu đã lên tiếng, Ngô Cương chẳng lẽ còn không làm được sao?
Trư Bát Giới cũng nghi ngờ.
- Lão Tôn ta cảm thấy ba con mắt có hi vọng hơn, hắn có thực lực mạnh nhất.
Đây là cái nhìn của Tôn Ngộ Không.
Bởi vì Nhị Lang Thần vốn chính là thần tiên có lực chiến đấu mạnh nhất, hiện tại hắn cũng đã là cường giả của Đạo tổ, ngoại trừ những cường giả ẩn thế không ra hoặc vân du thiên hạ, rất ít có người có thể địch nổi.
Cho nên Tôn Ngộ Không cảm thấy, Nhị Lang Thần có hy vọng làm Ngọc Đế lớn hơn.
- Các ngươi ngốc quá, Na Tra là giống loài của Thái thượng lão quân, Thái thượng lão quân nhất định sẽ đứng ra can thiệp.
Đường Tăng nói:
- Tuy rằng thực lực của tiểu mao hài Na Tra này cũng coi như mạnh mẽ, nhưng lại không có thể ở Thiên Đình coi trời bằng vung, hắn dám chạy đến, phía sau khẳng định có người.
Đường Tăng dừng lại một lát, tiếp tục nói:
- Vậy người bảo Na Tra nhảy ra, hơn phân nửa chính là Thái thượng lão quân, trước đó Thái thượng lão quân bởi vì chuyện của vi sư, mất mặt lớn, lần này hắn rất có khả năng sẽ mượn cơ hội này một lần nữa đến nâng đỡ người của mình lên làm Ngọc Đế.
Mọi người vừa nghe, lúc này mới bừng tỉnh.
Trước đó, Ngọc Đế Trương Bách Nhẫn không phải cũng như vậy sao?
- Thái thượng lão nhi thật có bản lĩnh lớn như vậy sao?
Ngưu Ma Vương không phục.
- Ta ngược lại cảm thấy Ngô Cương đại đế có hi vọng hơn.
Tiểu Bạch Long nói:
- Tuy rằng trước đây Ngô Cương đại đế từng phạm phải không ít sai lầm, nhưng nếu làm Ngọc Đế, hắn chắc hẳn mảnh hơn so với Na Tra tam thái tử và Hiển Thánh chân quân.