Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 886: Chương 886: Giang sơn phong ấn đồ (2)




- Ngươi dựa theo đó mà tu luyện, không hiểu cứ hỏi ta.

Đường Tăng nói.

- Ân, cám ơn phu quân.

Dương Thiền cao hứng ôm hôn lên mặt Đường Tăng, sau đó cầm vài trang giấy đi tu luyện.

Đường Tăng cười cười, hắn muốn tiếp tục nghiên cứu kết hợp ý chí và thân thể, bỗng nhiên cảm ứng dưới chân sinh ra áp lực.

Đường Tăng cau mày, hắn nhìn thấy mặt đất dưới chân xuất hiện đồ án thần bí, càng ngày càng rõ ràng.

Những phù văn này giống như hư ảo nhưng lại hiện trên khắp vùng đất, cho dù kiến trúc và gạch đá cũng không thể che giấu được.

- Bá!

Đường Tăng dời mắt nhìn sang, hắn xuất hiện trên không trung mấy trăm mét, phát hiện cả thành thị này đều bị đồ án bao phủ vào bên trong.

Rất nhiều phù văn đều hiện ra, chúng đan xen vào nhau và cấu thành một đồ án khổng lồ.

- Đây là...

Đôi mắt Đường Tăng như hóa thành vực sâu, hắn nhanh chóng phân tích đồ án.

Hắn nhanh chóng phân tích ra, đó là một loại phong ấn nhưng lại không phải phong ấn tầm thường, mà là phong ấn sơn hà trong truyền thuyết.

Có thể gọi là phong giang sơn ấn.

Kiếp trước, lúc Đường Tăng trên địa cầu, hắn đã xem qua không ít truyền thuyết cổ đại, truyền thuyết giang sơn của đế vương cổ đại đều trấn áp yêu ma quỷ quái cường đại, những đế vương kia vì kéo dài vương triều và ngưng tụ số mệnh đế vương, bọn họ vì gia cố giang sơn đã phong ấn yêu ma.

- Đây là phong ấn giang sơn trong truyền thuyết? Thú vị.

Đường Tăng mỉm cười, hắn đã nhìn ra trong đồ án nhất định ẩn chứa tiểu thế giới, bên trong khẳng định có phong ấn sinh linh.

Nhưng hắn cũng không ngăn cản, mặc cho những sinh linh này giãy dụa thoát ra ngoài.

- Rống...

Rốt cục, một bóng đen xuất hiện trên đường phố, nó như trồi ra khỏi mặt nước và không làm mặt đất nứt ra.

- Rốt cuộc bổn đế cũng đi ra, rốt cục cũng thoát khỏi phong ấn đáng chết kia...

Bóng đen kia gào thét, tiếng gầm nhấc lên rất nhiều bụi mù.

- Vùng đất phong ấn?

Rốt cuộc Đường Tăng đã hiểu cái gì gọi là vùng đất phong ấn, đó chính là giang sơn phong ấn đồ.

Cũng không biết là ai nghiên cứu ra loại phong ấn này, mặc dù là Đường Tăng cũng phải bội phục, việc này tương đương phong ấn rất nhiều yêu ma bên trong, rồi sau đó dung hợp với địa đồ và mặt đất.

Trong tình huống như vậy, chỉ cần đại địa không phát sinh biến hóa quá lớn, địa đồ sẽ không biến hóa.

Khi mặt đất phát sinh quá biến hóa lớn, làm cho mặt đất mất đi cân đối, giang sơn phong ấn đồ sẽ thoát ly đại địa và hiện ra.

Nói như vậy, mặc dù là giang sơn phong ấn đồ phù hiện ra, yêu ma quỷ quái bên trong cũng khó trốn thoát, bởi vì chỉ làm phong ấn hiển hóa mà thôi.

Nhưng hiện tại những yêu ma kia lại xuất hiện, hơn nữa chúng không cần giãy dụa để thoát khốn, hiển nhiên vùng đất phong ấn đã phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

- Khặc khặc, không nghĩ tới đây lại là thành thị nhâ loại.

Một yêu ma lớn hơn mười mét đứng lên, hắn cười nói:

- Đúng lúc, bổn đế đã nhiều năm không ăn cái gì, hôm nay phải ăn đủ...

- Nghĩ quá nhiều!

Bỗng nhiên có một giọng nói truyền từ không trung xuống.

Yêu ma kia ngẩng đầu nhìn lên, hắn nhìn thấy một thanh niên đánh xuống một chưởng.

- Rống, muốn chết!

Yêu ma to lớn gào thét, nó cũng xuất quyền nhưng nắm đấm của nó bị thanh niên đánh nát vụn.

Ầm!

Tiếng nổ lớn vang lên, thân thể to lớn của yêu ma bay ngược ra ngoài, rồi sau đó huyết nhục và xương cốt bắn tung tóe khắp nơi.

- Yêu Đế đỉnh phong, quá yếu!

Đường Tăng khinh thường nói thầm.

Sau một khắc, lúc này có một tia năng lượng khác thường chui vào trong cơ thể Đường Tăng, Đường Tăng cảm giác tinh khí thần của bản thân đang tăng lên

Thậm chí Vĩnh Hằng Thông Thiên Công cũng vận chuyển nhanh hơn một ít.

Con mắt Đường Tăng sáng lên, nói:

- Đây là chức năng mới có hệ thống hay sao? Không ngờ có thể thôn phệ tinh khí thần của địch nhân bị đánh chết để cường hóa thân thể ta.

Vào lúc này trong thành thị có rất nhiều yêu ma quỷ quái hiện thân, tạo rất nhiều công trình kiến trúc hư hao, dân chúng trong thành khủng hoảng, tiếng kêu hoảng loạn vang lên không dứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.