Trư Bát Giới ở phía sau xạm mặt lại, mình nằm cũng trúng đạn a, quá vô tội:
- Bất quá sư phụ, đều là mỹ... mỹ nữ a...
- Xéo đi!
Đường Tăng đạp Trư Bát Giới một cước, sau đó nghiêm túc nói:
- Ngã phật từ bi, nữ nhân đều là khô lâu.
- Ngươi nói cái gì?
Đám nữ binh kia trợn mắt nhìn nhau.
Ngay cả nữ tướng quân kia cũng giận dữ nhìn về phía Đường Tăng.
- Thiện tai thiện tai, bần tăng nói là Hồng Phấn Khô Lâu.
Đường Tăng nghiêm túc nói.
Đám nữ binh kia đang muốn phát tác, nữ tướng vội vàng ngăn cản, âm thanh lạnh lùng nói:
- Nam nhân, ngươi là sư phụ của bọn hắn?
- Chúc mừng ngươi, đoán đúng.
Đường Tăng mỉm cười, sau đó hỏi:
- Nữ thí chủ, vị đồ đệ này của bần tăng uống nước sông, bụng sưng lên, nữ thí chủ có biện pháp cứu không?
- Đúng đúng, nữ thí chủ, mau cứu ta...
Ánh mắt Trư Bát Giới sáng lên, vội vàng mở miệng.
- Ngay cả sư phụ cũng không có biện pháp, nàng hẳn là cũng làm không được a?
Ngưu Ma Vương hoài nghi.
Lúc này đám nữ binh và nữ tướng quân kia rốt cục nhìn ra bụng của Trư Bát Giới có vấn đề, trước đó các nàng còn tưởng rằng bụng của Trư Bát Giới vốn như vậy, bây giờ lại phát hiện không thích hợp.
- Tướng quân, nam nhân giống như heo kia hẳn là uống nước của Tử Mẫu Hà, có thai rồi.
Một nữ binh nói.
Nam nhân như heo...
Trư Bát Giới xạm mặt lại.
- Quả nhiên là nam nhân ngoại lai, không biết ăn vật trong phạm vi năm trăm dặm ở biên cương Tây Lương nữ quốc chúng ta sẽ mang thai.
Một nữ binh khác cũng cao hứng nói.
- Mang đi!
Nữ tướng quân lần nữa khẽ kêu một tiếng.
- Đi mau.
- Đúng, đi mau, bất quá các ngươi yên tâm, chúng ta sẽ rất dịu dàng, tuyệt đối sẽ không tổn thương các ngươi, nhưng các ngươi nhất định phải nghe lời a.
Một đám nữ binh hưng phấn lên, xua đuổi đám người Đường Tăng, bởi vì Trư Bát Giới mang thai, không có gì bất ngờ xảy ra khẳng định là nam hài.
Ý vị này về sau Tây Lương nữ quốc sẽ có nam nhân.
Nhưng đám người Đường Tăng vẫn thờ ơ, mấy nữ binh dùng sức xô đẩy bọn hắn, lại phát hiện căn bản không đẩy được, mấy người bất động như núi.
- Ba!
Một nữ binh quất vào trên người Ngưu Ma Vương, quát lớn:
- Đi mau.
Sắc mặt của Ngưu Ma Vương tối đen, mặc dù không có chút đau nhức nào, nhưng trong lòng cực kỳ khó chịu:
- Sư phụ, có muốn lão Ngưu một quyền đánh nổ các nàng hay không.
- Thiện tai thiện tai, ngã phật từ bi, Phật Tổ nói, phải dịu dàng với nữ nhân.
Hai tay Đường Tăng hợp thành chữ thập nói.
- Vâng, sư phụ.
Ngưu Ma Vương không cam lòng thu hồi nắm đấm.
Bất quá vẻ mặt đám người Tôn Ngộ Không lại vô cùng nghi hoặc.
Phật Tổ thật đã nói như vậy sao?
- Ngộ Tịnh, A Quy, mang Bát Giới lên.
Đường Tăng nói.
- Vâng.
- Vâng, sư phụ!
Tiểu Bạch Long cùng Sa Tăng vội vàng đỡ Trư Bát Giới dậy, Tiểu Bạch Long đã quen xưng hô A Quy này rồi.
- Ai u, không được, ta không thể đi, đau bụng chết rồi...
Mới đi không bao lâu, Trư Bát Giới liền kêu thảm, đi không được rồi, bụng quá khó chịu.
- Nhị sư huynh, ngươi ráng nhịn một chút đi.
Sa Tăng nói.
Những nữ binh kia gặp, từng cái sắc mặt không đành lòng.
- Tướng quân...
Một nữ binh nhìn về phía nữ tướng quân.
- Không nên giả chết, đi mau.
Nữ tướng quân quát lạnh: