Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 468: Chương 468: Không muốn giả chết (2)




- Trong truyền thuyết, nam nhân đều cường tráng hơn nữ nhân chúng ta, nữ nhân chúng ta mang thai cũng có thể tiếp tục đi.

Những nữ binh kia nghe vậy, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

- Hắn là giả.

- Nam nhân, không nên vờ vịt nữa, đi mau.

Mấy nữ binh quát.

- Đi không được rồi, thật đi không được rồi.

Trư Bát Giới rú thảm.

Một nữ binh sắc mặt lạnh lẽo, quất tới một roi.

- Ngươi làm gì?

Sa Tăng quát, bắt lấy roi nhẹ nhàng kéo một phát, nữ binh kia lập tức té nhào ở dưới chân hắn, mặt mũi dính đầy đất.

- Ngươi làm gì?

- Dám động thủ?

Mấy nữ binh khẽ kêu, muốn nhào lên.

Bỗng nhiên Cửu Hoàn Tích Trượng của Đường Tăng nhẹ nhàng để xuống mặt đất, hai chân của mấy nữ binh kia lập tức mềm nhũn, ngã nhào xuống đất.

- Các ngươi thế nào...

- Địch tập...

Nữ binh ở chung quanh lấy làm kinh hãi, vội vàng đề phòng, cho là có ngoại địch đánh lén.

Duy chỉ có nữ tướng quân kia kinh nghi nhìn thoáng qua Đường Tăng, mặc dù cử động của Đường Tăng rất nhỏ, nhưng vẫn bị nàng phát hiện, chỉ là nàng không thể tin được Đường Tăng có thể nhẹ nhõm phá tan công kích của mấy người nữ binh kia.

Đồng thời nữ tướng quân nghĩ đến một việc, mấy nam nhân này có thể xuất hiện ở đây, khẳng định không đơn giản.

Bởi vì phía đông Tây Lương nữ quốc bị Hỏa Diệm sơn khủng bố ngăn cản, phía tây là thảo nguyên mênh mông, không có quốc gia khác.

Mà Nam cương thì bị một đám yêu quái ngăn trở, phương Bắc càng là biển cả mênh mông.

Mấy nam nhân này có thể xuất hiện ở đây, khẳng định không phải trùng hợp, nói không chừng có chút bản lĩnh thật sự.

Nghĩ đến nơi này, nữ tướng quân thận trọng lên, lạnh lùng nhìn Đường Tăng, sau đó nói:

- Sai người chế tạo một cáng cứu thương.

- Vâng, tướng quân.

Một nữ binh thối lui, rất nhanh liền mang theo hai nữ binh trở về, đã chế tạo tốt một cáng cứu thương giản dị, đặt Trư Bát Giới lên cáng cứu thương.

Thật đúng là đừng nói, những nữ binh kia nhìn thon thả, nhưng khí lực không nhỏ, khiêng Trư Bát Giới lên đi đường cũng không chậm chút nào.

- Ai u, khó chịu chết lão Trư rồi.

Trư Bát Giới bị khiêng lên, vẫn hừ hừ.

- Nam nhân, ngươi kiên nhẫn một chút đi, không phải là sinh hài tử sao?

Một nữ binh nói.

- Chẳng lẽ nam nhân đều yếu ớt như vậy? Ngay cả sinh hài tử cũng sợ?

Một nữ binh khác cũng mở miệng.

Đám người Ngưu Ma Vương nghe vậy, lập tức hai mặt nhìn nhau.

- Các ngươi... Các ngươi nói thật dễ nghe, lão Trư làm sao sinh cái này...

Trư Bát Giới khóc không ra nước mắt.

- Sinh hài tử, còn có thể làm sao sinh?

Có nữ binh kỳ quái.

- Khục!

Đường Tăng tằng hắng một cái, trấn an Trư Bát Giới.

- Đi mau, các ngươi lại không có mang thai, không nên lề mà lề mề.

Nữ tướng quân quát.

- Sư phụ, lão Ngưu ta muốn đánh người.

Ngưu Ma Vương biệt khuất nói.

- A Di Đà Phật, phải dịu dàng với nữ nhân.

Đường Tăng nói.

- Nhanh lên!

Nữ tướng quân thúc giục nói, đoàn người tăng nhanh tốc độ.

Trong nước xuất hiện nam nhân, chuyện trọng yếu như vậy, nàng nhất định phải nhanh chóng báo cho nữ vương bệ hạ.

Một phong thư bằng tốc độ nhanh nhất truyền về vương thành của Tây Lương nữ quốc, nữ vương lập tức biết sự tình có nam nhân xuất hiện, cũng vô cùng kích động.

Đồng thời không biết là ai tiết lộ tin tức, tiếp xuống mấy ngày, toàn bộ bách tính của Tây Lương nữ quốc đều biết, có nam nhân xuất hiện ở Tây Lương nữ quốc, tất cả bách tính hưng phấn muốn điên, tranh nhau chen lấn tiến về vương thành.

...

Đám người Đường Tăng được bảo hộ chặt chẽ, liên tục đi ba ngày đường, mới rốt cục đến vương thành của Tây Lương nữ quốc.

Trên đường đi, phàm là nữ nhân nhìn thấy bọn hắn, tất cả đều mắt sáng lên, nếu không phải nữ tướng quân thực lực cường lớn, hơn nữa thiết huyết vô tình, chỉ sợ cũng trấn không được những nữ nhân phát xuân kia.

Mấy ngày này Đường Tăng cũng từ trong miệng những nữ binh kia biết được danh tự của nữ tướng quân, gọi Lam Diên, danh tự đẹp giống như người vậy.

Xa xa, Đường Tăng liền nhìn thấy vô số nữ nhân ở ngoài vương thành, ăn mặc xanh xanh đỏ đỏ, đủ loại kiểu dáng nữ nhân, người đông nghìn nghịt.

Rốt cục tới gần, càng có thể thấy rõ, những nữ nhân kia cũng không phải toàn bộ đều xinh đẹp, cũng có một bộ phận dáng dấp rất khó coi, càng có lão bà năm sáu mươi tuổi, tiểu nữ hài bảy tám tuổi.

Bất quá giống nhau chính là, những nữ nhân kia đều duỗi cổ nhìn về bên này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.