Toàn bộ những tiểu yêu đang còn ầm ĩ kia thành huyết vụ.
- A...
Tất cả tiểu yêu còn lại sắc mặt trắng bệch, đồng thời một cái lưới lớn từ trên trời hạ xuống, muốn vây bắt Đường Tăng.
Nhưng mà lưới lớn kia cứ im hơi lặng tiếng rồi tan biến mất.
Những con tiểu yêu kia cả kinh thất sắc, vội vàng kêu to báo hiệu.
Đường Tăng lắc đầu một cái, ra vẻ mình quá ôn nhu, rồi ngay sau đó chỉ thấy hắn vươn tay một cái...
Ùng ùng...
Toàn bộ yêu quái và yêu thú cản đường phía trước trong nháy mắt thành huyết vụ, không có được một chút phản kháng.
Vèo...
Cuối cùng, một yêu quái mào gà huyết sắc to tướng bị Đường Tăng bắt được.
Yêu quái này hoảng sợ tột cùng, thấy động phủ nơi nó ở đã hoàn toàn sụp đổ, núi lớn nứt ra bảy tám kẽ hở to lớn, rộng mấy chục thước, dài không biết bao nhiêu thước, xuyên qua cả tòa núi nguy nga to lớn.
Sắc mặt Mào Gà đại vương trắng bệch, phải biết lực hấp dẫn trên tinh cầu này vô cùng lớn, cho dù là Thiên Tiên cũng khó đánh hư được một tòa núi nhỏ, cho dù là Huyền Tiên cũng không cách nào tạo ra cảnh tượng long trời lở đất.
Duy chỉ có Tiên Đế chí cao vô thượng, mới có thể tạo thành loại uy năng kinh khủng như vậy trên tinh cầu này. Chẳng lẽ vị trước mắt này là Tiên Đế trong truyền thuyết?
- Tiên Đế tha mạng, tha mạng đi, địa phương nhỏ có chỗ nào đắc tội ngài, ngài nói tiểu nhân nhất định bồi thường cho ngài...
Mào Gà đại vương bị dọa sợ, không ngừng dập đầu, đồng thời trong lòng mắng to tiểu yêu phía dưới, rốt cuộc đã làm chuyện gì lại chọc tới loại cường giả này. Nếu lần này không chết, chút nữa nó nhất định nấu tên đó lên ăn.
- Ta hỏi ngươi, ngươi biết Tôn Ngộ Không ở chỗ nào không?
Đường Tăng không nói nhảm, hỏi thẳng.
- Tôn Ngộ Không?
Mào Gà đại vương ngây ra:
- Tiểu nhân không biết ạ, Tôn Ngộ Không là vị đại nhân nào vậy? Là người của Tiên Đế ngài sao? Tiểu nhân thề, đám người bị tiểu nhân bắt trong khoảng thời gian này, tuyệt đối không có người này đâu ạ.
Đường Tăng cười, tên yêu quái này còn muốn bắt Tôn Ngộ Không để ăn? Ai cho nó lá gan này?
- Ngươi không biết Tôn Ngộ Không? Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không đã nghe qua chưa?
Đường Tăng nghi ngờ hỏi.
- Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không?
Mào Gà đại vương suy tư:
- Hình như có chút quen tai, nhưng mà tiểu nhân thật sự không biết người này, Tiên Đế tha mạng...
Đường Tăng nghi ngờ, còn có yêu quái không biết Tôn Ngộ Không sao?
Nhưng hắn nhanh chóng hiểu ra, bây giờ đã không còn là thời đại Tây Du, tên yêu quái này rất có thể là trưởng thành trong vòng một ngàn năm này.
Mà Tôn Ngộ Không đã ngủ say vào mấy ngàn năm trước, ngoại trừ một tên mạnh nhất còn tồn tại, trên tinh cầu này chắc là không còn ai biết Tôn Ngộ Không là ai.
“Xem ra là phải đi tìm Kim Đâu đại vương, tên kia lúc trước còn đại chiến với Kim Cô Bổng, hẳn là có nguyên nhân.”
Đường Tăng thì thầm, thuấn di rời khỏi nơi này.
Mào Gà đại vương kinh hãi run sợ, ngẩng đầu, sau khi chắc chắn Đường Tăng đã rời đi mới thở phào một hơi lớn, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, hai chân như nhũn ra: “Má của ta ơi, lại có Tiên Đế tìm tới cửa, không được, nơi này quá nguy hiểm, ta phải đổi chỗ, ngay lập tức...”
...
Tinh cầu này lớn hơn Trái Đất cả mười lần, lực hấp dẫn cũng lớn hơn chừng năm lần.
Mặc dù lực hấp dẫn không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới Đường Tăng, nhưng bởi vì phạm vi ý chí chỉ có thể bao trùm trong vòng một ngàn, nếu là không mục đích tìm một người, thật sự có chút phiền toái.
Cho nên, Đường Tăng trở lại nơi Kim Cô Bổng và Kim Đâu đại vương chiến đấu lúc trước, từ đây tìm khí tức Kim Đâu đại vương lưu lại.
Rồi theo khí tức này đi kiếm.
Cuối cùng, ở cách Không thành mới xây ba vạn dặm, Đường Tăng thấy một tòa cung điện khổng lồ.
Từ xa nhìn lại, tòa cung điện kia lại rất giống Đâu Suất cung trên Thiên Đình, một cỗ khí tức cường đại tản mát ra từ bên trong.
Ánh mắt Đường Tăng lập tức híp lại, chẳng lẽ Thái Thượng Lão Quân ở chỗ này?