Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 525: Chương 525: Lục Nhĩ Mi Hầu (2)




- Yêu quái ở đâu ra, dám giả mạo lão Tôn!

Tôn Ngộ Không ở bên cạnh phẫn nộ xông tới, Tôn Ngộ Không trong hố sâu bay ra, nhưng vẫn chưa hoàn toàn bay ra ngoài, lại bị Tôn Ngộ Không đánh xuống một gậy.

Tôn Ngộ Không này quá sợ hãi, vội vàng bay lên lần nữa, nhưng ngay lúc đó lại bị đánh rơi xuống.

- Sao ngươi lại mạnh như vậy?

Tôn Ngộ Không kia kinh hãi, vội vàng bỏ chạy.

- Yêu quái, chạy đi đâu?

Tôn Ngộ Không lóe lên liền đuổi theo.

Hai Tôn Ngộ Không ở trong không trung đại chiến, Tôn Ngộ Không xuất hiện đầu tiên kia liên tục bị đánh bay, Tôn Ngộ Không tới sau càng đánh càng hăng.

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu...

Trư Bát Giới cùng Sa Tăng, Tiểu Bạch Long, Ngưu Ma Vương chạy về, nhìn thấy trên trời có hai Đại sư huynh chiến đấu, đều trợn mắt hốc mồm.

- Hai Đại sư huynh?

- Ta sát, hai chết Hầu tử?

- Sư phụ, xảy ra chuyện gì vậy?

Mấy đồ đệ hai mặt nhìn nhau.

- Đương…

Tôn Ngộ Không kia lần nữa bị Tôn Ngộ Không đánh bay, bay ngược về phía đám người Đường Tăng.

- Hưu!

Tôn Ngộ Không lóe lên liền đuổi kịp Tôn Ngộ Không yếu, một cước dẫm hắn rơi xuống, gắt gao giẫm ở trên người, để đối phương không thể động đậy.

- Ai ai ai... Đại sư huynh, ngươi, ngươi nhàn đến nhức cả trứng sao? Vậy mà dùng Phân Thân thuật biến hóa ra bản thân, cùng mình đánh nhau, thật sự là nhàm chán.

Trư Bát Giới nhả rãnh.

Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là Đại sư huynh biến hóa ra, xem ra là vì lấy niềm vui của sư phụ, Đại sư huynh thật lợi hại, loại phương pháp này cũng có thể nghĩ ra được.

- Không đúng, theo lão Ngưu ta nhìn, hai Hầu tử đều là chân thân.

Ngưu Ma Vương nói.

- Ngũ sư đệ suy nghĩ nhiều, làm sao lại có hai Hầu ca?

Trư Bát Giới không tin.

- Đúng vậy Ngũ sư đệ, khẳng định chỉ có một cái là chân thân của Đại sư huynh.

Sa Tăng cũng mở miệng.

Lúc này Đường Tăng hướng hai cái Tôn Ngộ Không đi đi qua.

- Sư phụ, xử lý yêu quái này như thế nào?

Tôn Ngộ Không hỏi, hắn đã nhìn ra bị hắn giẫm ở dưới chân chính là chân thân.

- Lục Nhĩ Mi Hầu, ngươi có biết tội của mình chưa?

Đường Tăng hỏi.

Không sai, Tôn Ngộ Không bị giẫm kia chính là Lục Nhĩ Mi Hầu, bị Đường Tăng chọc thủng, không khỏi giật mình nói:

- Sao ngươi nhận ra ta sao?

- Rất đơn giản, trên người ngươi không có ấn ký bần tăng lưu lại.

Đường Tăng mỉm cười, cực kỳ tự tin, đám người Tôn Ngộ Không mỗi ngày ở bên cạnh hắn, cho dù hắn không có tận lực, vẫn lạc ấn ý chí ở trên thân mấy người.

Loại khí tức ý chí kia, là căn bản không có biện pháp giả mạo.

- Ấn ký?

Tôn Ngộ Không nháy mắt mấy cái, hắn căn bản không có phát hiện trên người mình có ấn ký gì, thật không hổ là sư phụ, lưu lại ấn ký thậm chí ngay cả mình cũng không cách nào phát hiện.

- Ngươi có biết tội của ngươi không?

Đường Tăng hỏi lần nữa.

- Hừ, chỉ trách ta tài nghệ không bằng người, muốn đánh muốn giết tùy ý ngươi.

Lục Nhĩ Mi Hầu cực kỳ kiên cường, nhưng trong lòng hắn không cam tâm, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, thực lực của Tôn Ngộ Không viễn siêu tưởng tượng của hắn, thậm chí thực lực của Đường Tăng cũng không hề yếu.

Đây hết thảy hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn, trước đó hắn từng chiếm được cơ duyên đặc thù, vốn cho là có thể so với Tôn Ngộ Không đã không phải Hung Thần, lại không nghĩ rằng vẫn không phải đối thủ.

- Giết ngươi rất dễ dàng, nhưng ngươi cam tâm sao?

Đường Tăng hỏi:

- Mục đích của ngươi, bần tăng biết, ngươi muốn theo bần tăng đi lấy kinh a?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.