Có thể thấy được bụng của cô gái mặc quần áo da thú kia hơi gồ lên, hẳn là đang có thai.
Chẳng biết từ khi nào, một loại tia sáng như sao chổi giáng từ trên trời xuống, đó là một tảng đá tỏa ra ánh sáng ngũ sắc bay từ ngoài không gian tới, xuyên qua tầng khí quyển, mang theo uy thế kinh người bất ngờ bắn lên vào trong cơ thể cô gái mặc da thú kia.
Đá Ngũ Sắc chui vào trong cơ thể cô gái da thú trong nháy mắt, cô gái trực tiếp hóa thành tảng đá, cùng lúc đó, một lượng ánh sáng ngũ sắc lớn dũng mãnh lao tới hướng bụng cô gái đã hóa đá.
Lúc này, ý chí của Đường Tăng cảm nhận được một cỗ lực lượng đổi trắng thay đen bắt đầu khởi động, nhân quả huyễn diệt.
Lúc này cô gái rơi xuống một giọt nước mắt, nước mắt lập tức hóa thành tinh thể rơi xuống đất.
Ánh sáng ngũ sắc vẫn không vì vậy mà tắt mất, hơn nữa dần dần khuếch tán từ bụng cô gái kia tới toàn thân.
Ngày qua ngày, hình thể cô gái dấn biến mất, bị đổi thành thạch thai của cơ thể mẹ Tiên Thiên, tạo ra một sinh mệnh kỳ lạ.
Năm này qua năm khác, thạch thai của cơ thể mẹ bắt đầu chủ động hấp thu tinh hoa Nhật Nguyệt, sinh ra những bộ phận trong cơ thể sinh mạng kia.
Trong quá trình này, ý chí của Đường Tăng như tận mắt nhìn thấy được xung quanh thạch thai của cơ thể mẹ những biến hóa của sơn hà, tuế nguyệt trôi qua, thế sự xoay vần, biển rộng cũng rút đi vài trăm mét.
Cuối cùng có một ngày, một tiếng 'Oanh' nổ tung trong thạch thai của cơ thể mẹ, một sinh mệnh bên trong vui sướng hưng phấn lao ra.
Hình ảnh đến đây thì dừng lại.
Mặc dù Đường Tăng cảm giác như đã trôi qua tuế nguyệt vô tận, nhưng trên thực tế chỉ mới trong nháy mắt mà thôi, những hình ảnh kia chỉ là ý chí ý thức còn sót lại trong hòn đá truyền cho hắn, như là một cỗ năng lượng trong bóng tối ghi chép lại sự việc xảy ra năm đó.
“Đây là quá trình sinh ra của Ngộ Không sao?”
Trong mắt Đường Tăng xuất hiện vẻ kinh ngạc: “Bần tăng dường như ngửi được mùi vị ngập tràn âm mưu. Ánh sáng ngũ sắc này không chỉ là tia sáng của Đá Ngũ Sắc, dường như còn có một cỗ năng lượng đặc biệt, thay đổi năng lượng của Đá Ngũ Sắc và năng lượng vốn có của Ngộ Không?”
Đường Tăng nhíu mày suy tư, đột nhiên hai mắt sáng lên: “Đúng rồi, là huyết mạch!”
“Nếu thật sự đúng như mình đoán, vậy thì kẻ chủ mưu đứng sau màn hẳn là thay đổi năng lượng của Đá Ngũ Sắc bằng huyết mạch Hồng Hoang Thần Viên, để Ngộ Không sinh ra liền biểu hiện ra huyết mạch Thạch Hầu, giống như một Thạch Hầu trời sinh.”
“Nhưng kẻ kia làm tất cả những chuyện này có tác dụng gì? Không giống như muốn gây bất lợi cho Ngộ Không. Mặc dù huyết mạch bản thân Ngộ Không biến mất, nhưng nhờ có năng lượng của Đá Ngũ Sắc hóa thành Huyết Mạch Chi Lực, chắc hẳn sẽ không kém hơn so với huyết mạch Hồng Hoang Thần Viên.”
Vốn dĩ huyết mạch Hồng Hoang Thần Viên của Tôn Ngộ Không thật sự đã biến mất, nhưng vì biến số Đường Tăng này đột ngột khiến Tôn Ngộ Không thức tỉnh, tuy lúc trước chỉ là thức tỉnh lần thức nhất, hơn nữa còn tính là một lần, nhưng cũng không tạo ra nhân quả gì.
Khi đến một ngày cơ duyên tới, Tôn Ngộ Không sẽ chính thức thức tỉnh huyết mạch vốn nên thuộc về hắn.
“Huyết mạch... Hả?”
Đột nhiên trong đầu Đường Tăng xuất hiện một đạo linh quang, đồng thời ý chí của hắn cũng bắt được, dường như trong thiên địa nơi này có cỗ năng lượng ẩn giấu.
Loại năng lượng này dường như là dòng thời gian trôi qua, bị Đường Tăng bắt được: Ước chừng vài canh giờ trước, nơi đây đột nhiên từng xuất hiện khí tức kinh người, thậm chí còn ảnh hưởng tới thời không.
“Đây là... hai loại huyết mạch dung hợp và va chạm nhau...”
Đột nhiên tóc gáy Đường Tăng dựng đứng, đoán được một dạng khả năng: “Chẳng lẽ huyết mạch Hồng Hoang Thần Viên và huyết mạch Đá Ngũ Sắc chuyển hóa muốn dung hợp với nhau? Mẹ nó, loạn quá rồi!”
Đường Tăng không dám tưởng tượng, nếu loại chuyện này thật sự xảy ra sẽ dẫn tới sự thay đổi thiên địa như thế nào!
Nếu Tôn Ngộ Không thực sự nhập ma dưới tình huống này, vậy thì chắc chắn không cách nào tưởng tượng được.
“Huyết mạch, đúng, chính là huyết mạch, Ngộ Không hẳn đã dùng huyết mạch tiến vào trong khối Thạch Bích rồi!”
Đường Tăng nghĩ tới đây cũng không dám trì hoãn nữa, vội vàng Thuấn Di đi vào trong động Thủy Liêm.
- Sư phụ.
- Sư phụ đã trở lại.
- Sư phụ Đại Vương...
- Sư phụ Đại Vương...
Đám Trư Bát Giới và bầy khỉ nhìn thấy Đường Tăng trở về vội vàng vây quanh.
- Bình tĩnh chớ vội.
Đường Tăng đẩy bầy khỉ ra, đi tới trước mặt khối Thạch Bích kia.
Đường Tăng hơi nhíu mày, hắn dùng ý chí của mình cảm ứng khí tức hòn đá trong tay, sau đó dùng ý chí mô phỏng.
Trực tiếp mô phỏng huyết mạch, đó chắc chắn là điều không thể, hắn chỉ vốn định mô phỏng khí tức của khối đá này, dù sao Tôn Ngộ Không được khối đá này sinh ra, khí tức của khối đá này có lẽ sẽ có cùng khí tức với huyết mạch của Tôn Ngộ Không mới đúng.