Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 464: Chương 464: Thiên phú dị bẩm (2)




Ngưu Ma Vương đã nôn mấy phút bỗng nhiên nói, sờ lên bụng, vẻ mặt kinh hỉ:

- Thật không có việc gì, cảm giác gì cũng không có.

- Thật không có việc gì.

Sa Tăng cũng kinh hỉ nói:

- Trước đó ăn dưa leo cùng chuối tiêu, nháy mắt liền xảy ra chuyện, hiện tại đã gần nửa khắc, một chút sự tình cũng không có, xem ra nước có thể uống.

- Như vậy tốt quá.

Trư Bát Giới kích động, hắn thật không muốn nếm thử loại cảm giác kia, mặc dù trước đó không có thể nghiệm thống khổ khi sinh con, nhưng cảm giác cực kỳ cổ quái, dù sao không phải nữ nhân, khó mà tiếp nhận loại sự tình này a.

- Lão Trư ta liền nói, nếu uống nước cũng mang thai...

Trư Bát Giới cười hắc hắc nói, đang muốn nói tiếp, bỗng nhiên cảm giác không thích hợp, theo bản năng sờ lên bụng.

Sau đó, ở dưới đám người Đường Tăng cùng Tiểu Bạch Long kinh ngạc nhìn soi mói, bụng của Trư Bát Giới lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhô lên, so với hai lần trước thì kinh khủng hơn nhiều.

- A a a, bụng bụng bụng bụng...

Trư Bát Giới kêu thảm, thanh âm cực kỳ bi thảm phát ra từ trong miệng hắn:

- A không... Vì cái gì lại mang thai? Sư phụ cứu mạng a a! ! !

- Bồng!

Trư Bát Giới té lăn trên đất, bụng quá lớn, đứng lên cũng không nổi.

- Nhị sư huynh...

Sa Tăng vội vàng đỡ Trư Bát Giới dậy.

- Lão Trư làm sao vậy? Ah, ha ha ha ha...

Tôn Ngộ Không rốt cục kịp phản ứng, sau đó cười ha ha.

- Ha ha ha ha, con heo, có phải ngươi ăn nhầm cá vào hay không?

Ngưu Ma Vương cười trên nỗi đau của người khác.

Tiểu Bạch Long cũng buồn cười, đồng thời kỳ quái:

- Vì cái gì Ngũ sư đệ cùng Tam sư huynh cũng uống nước, nhưng hai người bọn họ vô sự, duy chỉ có Nhị sư huynh mang thai?

- Này là nhân phẩm, ha ha ha ha, nhân phẩm của lão Ngưu ta luôn không tệ.

Ngưu Ma Vương cười to nói.

Trư Bát Giới run rẩy, ngay cả nói chuyện cũng phí sức, bởi vì bụng quá lớn, giống như ăn quá no, cực kỳ khó chịu, khẩn cầu nhìn Đường Tăng nói:

- Sư phụ, nhanh cứu lão Trư a.

Đường Tăng có chút trầm mặc, sau đó tiếc nuối nói:

- Bát Giới, vi sư đã hữu tâm vô lực.

- Cái gì...

Trư Bát Giới sững sờ, sắc mặt đại biến:

- Sư phụ, người không thể như vậy a...

- Bát Giới, con nghe thầy nói, loại phương thức mang thai này cực kỳ kì lạ, lần thứ nhất mang thai, rất bình thường, là người, uống nước hoặc ăn những đồ vật kia đều sẽ mang thai, nhưng lần thứ hai liền có độ khó nhất định.

Đường Tăng nói xong nhìn về phía đám người Tôn Ngộ Không:

- Sở dĩ đám người Ngộ Không sẽ mang thai hai lần, là bởi vì bọn hắn thiên phú dị bẩm.

Đám người Tôn Ngộ Không lập tức không cười nổi, biểu lộ so với khóc còn khó coi hơn.

Mang thai lợi hại cũng coi như thiên phú dị bẩm? Cảm giác thật sự là…

Đường Tăng tiếp tục giải thích:

- Càng về sau, thông qua loại phương thức này mang thai xác suất càng khó, dù là nữ nhân của Nữ Nhi quốc, bình thường cũng chỉ có thể hoài thai một lần, một số nhỏ người mới có thể hai lần, mà ở trong vòng một ngày mang thai hai lần thì càng ít, về phần trong vòng một ngày mang thai ba lần, quá hiếm thấy.

- A? Tại sao có thể như vậy?

Sắc mặt của Trư Bát Giới thảm biến, không muốn sống nữa.

- Sư phụ, ngay cả người cũng không có biện pháp sao?

Sa Tăng hỏi.

- Tạm thời không có biện pháp.

Đường Tăng trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, kỳ thật hắn cũng không phải thật không có biện pháp, mà là muốn phá phôi thai thứ ba, cần giá cả gấp trăm lần, cũng chính là một ngàn vạn điểm kinh nghiệm.

Một ngàn vạn điểm kinh nghiệm, đủ hắn hoán đổi một loại kỹ năng cực kỳ cường đại, hoán đổi bảo vật cũng có thể dùng một hồi, vẻn vẹn chỉ dùng để cho Trư Bát Giới phá thai, hắn thật không nỡ.

Hơn nữa Đường Tăng cũng muốn nhìn một chút, Trư Bát Giới thật sinh hài tử này sẽ như thế nào, vậy mà khó phá như vậy, sau khi sinh ra có thể cực kỳ cường đại hay không?

Đường Tăng rất muốn biết, bởi vì ngay cả trong Tây Du ký chính bản, sư đồ Đường Tăng cũng không có người nào sinh ra a.

Kết quả là, Trư Bát Giới rất xui xẻo thành vật thí nghiệm của Đường Tăng.

- Vậy làm sao bây giờ?

Trư Bát Giới kêu thảm.

- Nhìn, có người đến.

Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không nói.

Chỉ thấy phía trước có một đội nhân mã nhanh chóng chạy đến, tất cả đều cưỡi ngựa cao to, người mặc quân phục thống nhất, khí tức lãnh khốc dù cách rất xa cũng có thể cảm nhận được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.