- Phu nhân.
Ba Tiên Đế vội vàng hành lễ, vẻ mặt thấp thỏm.
- Xảy ra chuyện gì?
Trần Diên Nhi nhíu mày hỏi.
- Phu nhân, chúng ta làm việc bất lợi, xin phu nhân trách phạt.
Trong đó một Tiên Đế vẻ mặt hổ thẹn nói.
- Được.
Trần Diên Nhi đi qua, đột nhiên vung kiếm bổ xuống.
- Hoa...
Kiếm quang chói mắt lấp lóe...
- Phốc...
Tiên Đế kia bị đánh thành hai nửa, Tiên Hồn cũng bị đánh chết rồi.
- Phu nhân...
Bình nhi ở sau lưng hoa dung thất sắc.
- Phu nhân, ngươi...
Hai Tiên Đế còn lại sắc mặt đại biến, khiếp sợ nhìn Trần Diên Nhi, hiển nhiên nghĩ không tới phu nhân sẽ nhẫn tâm như thế, nói giết liền giết!
- Hành sự bất lực, giữ lại có tác dụng gì?
Trần Diên Nhi lạnh lùng nói.
Hai Tiên Đế kia bị dọa đến run rẩy.
- Tốt, bây giờ nói đi, các ngươi làm việc bất lực như thế nào?
Trần Diên Nhi hỏi.
- Ây...
Hai Tiên Đế kia trợn mắt hốc mồm, kinh ngạc nhìn Trần Diên Nhi, nàng không biết ba người mình phạm vào sai lầm gì, liền trực tiếp giết người?
Đây quả thực là... Hai Tiên Đế không biết nói như thế nào nữa.
- Phu nhân, trước đó ngài bảo bọn hắn đi bắt các đồ đệ của Đường Tăng, hiện tại chỉ còn lại ba người trở về, hiển nhiên là thất bại.
Lúc này Bình nhi nhỏ giọng nói.
Trần Diên Nhi bừng tỉnh đại ngộ, Đường Tăng từ trong trí nhớ tìm ra, Trần Diên Nhi xác thực lệnh tám Tiên Đế tiến vào Thiên Đình, muốn trộm ra tay với đám người Tôn Ngộ Không.
Nhưng Trần Diên Nhi hiển nhiên không biết, thực lực của Tôn Ngộ Không đã cường đại đến trình độ gì, tám Tiên Đế, căn bản không đủ tư cách.
Hiện tại chỉ trở về ba cái, xem ra năm cái khác đều xong đời.
- Những người khác đâu?
Trần Diên Nhi lạnh lùng nhìn hai Tiên Đế còn lại, hỏi.
- Bọn hắn... Đều bị Tôn hầu tử kia bắt lại.
Trong đó một Tiên Đế nơm nớp lo sợ nói:
- Lúc đầu chúng ta muốn che giấu chuẩn bị dùng bảo vật bắt giữ, nhưng không nghĩ tới bị Tôn hầu tử sớm phát hiện.
- Quỳ xuống!
Trần Diên Nhi đột nhiên hét lớn.
Hai Tiên Đế bị dọa đến quỳ rạp xuống đất, bọn hắn mạnh nhất cũng bất quá Tiên Đế trung kỳ, Trần Diên Nhi là nửa bước Đạo Tổ, đủ để cho bọn hắn quỳ xuống.
Chủ yếu nhất là thân phận chưởng môn phu nhân của Trần Diên Nhi, đủ để chưởng khống sinh tử của bọn hắn.
- Chút chuyện này cũng làm không xong, lưu các ngươi làm gì?
Trần Diên Nhi tựa hồ cực kỳ phẫn nộ, lại bổ xuống một kiếm.
- Phốc...
Tiên Đế kia muốn tránh né, nhưng căn bản không làm được, bị chém bay đầu.
- Phu nhân tha mạng...
Cái đầu kia hoảng sợ kêu to.
Nhưng Trần Diên Nhi thờ ơ, ngọc thủ trảo một cái, cái đầu kia trực tiếp nổ tung, Tiên Hồn bị đánh giết.
Tiên Đế còn lại kia dọa đến sắp nứt cả tim gan, quay người chạy trốn, hóa thành quang mang nhất phi trùng thiên, không chạy không được, phu nhân nổi điên, lại muốn giết bọn hắn.
- Muốn chạy?
Trần Diên Nhi cười lạnh, thu hồi Tiên Kiếm, đột nhiên lật tay lấy ra một thanh thần cung phát ra quang mang tối tăm mờ mịt, ngọc thủ kéo dây cung một phát.
Lập tức tiên khí từ bốn phương tám hướng tụ lại, ở trên dây cung tụ thành một quang cầu chói mắt, uy năng kinh khủng để Bình nhi cũng kinh hãi thất sắc.