Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ kia nhất định có nguyên nhân.
Trên bãi cỏ của sân vận động, hơn ngàn người cùng ngồi một chỗ tu luyện, bên ngoài thân người đã bắt đầu xuất hiện ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt, đây chính là sự hình thành hội tụ linh khí.
Đương nhiên ánh sáng huỳnh quang này người thường không nhìn ra được, thậm chí cho dù tới gần cũng không cảm giác thấy được.
- Quá chậm!
Đường Tăng lắc đầu
Nếu đã được đích thân bần tăng truyền pháp thì phải đưa cho các người một đại lễ nhỉ.
Dứt lời, Đường Tăng hít sâu một hơi, mười dặm linh khí xung quanh đều hội tụ về hướng này.
Tất cả mọi người ở phía dưới lập tức cảm nhận được những đốm sáng xung quanh càng nhiều lên, giống như linh khí dạo chơi trong biển rộng, tốc độ những đốm sáng tiến vào trong cơ thể cũng nhanh hơn.
Đường Tăng đi xuống đài, vẽ một vòng tròn trong sân bóng, vây xung quanh tất cả mọi người.
Như vậy, tất cả linh khí mà hắn hội tụ về đều sẽ không rời khỏi được vòng tròn đó, để linh khí nơi đây ngày càng nồng đậm hơn.
“Nếu đã như vậy rồi mà còn không thể tiến vào trạng thái tiến hóa nữa thì hết thuốc chữa rồi, bần tăng cũng không có thời gian cầm tay chỉ dẫn đâu.”
Đường Tăng liếc nhìn vào trong vòng tròn, trong mắt hắn hình như quanh thân tất cả mọi người đều dần xuất hiện ánh sáng huỳnh quang, hắn hài lòng gật đầu, ngay sau đó đi ra phía ngoài.
Phải chăng là ảo giác, nhiệt độ ngày càng cao hơn, hiện giờ đã là tháng 10 rồi, theo lý thuyết thì phải không quá nóng mới đúng, nhưng nhiệt độ lúc này ngang ngửa với cái nóng mùa hè.
Đột nhiên một tiếng chim hót vang lên, sau đó một con chim lớn bay qua trên không trung.
Con chim này giương đôi cánh rộng khoảng hai thước, kích thước có chút kinh người.
Đường Tăng ngẩng đầu liếc mắt nhìn con chim lớn bay qua trên đỉnh đầu, sợi tơ nhân quả trước mắt dường như hiện ra màu đỏ máu.
Hắn vội vàng bấm tay tính toán, đột nhiên nhướng mày.
- Xin chào trưởng quan.
Một nam sinh đâm đầu đi tới, nhìn thấy Đường Tăng liền vội vã chào hỏi.
Đường Tăng khẽ gật đầu, chỉ như tình cờ liếc nhìn bộ quần áo mỏng manh của nam sinh kia.
Nam sinh đi lướt qua Đường Tăng, trực tiếp đi vào sân vận động, quay lưng về phía Đường Tăng, trực tiếp lấy từ ngực ra mấy quả cầu sắt nhỏ kích thước bằng quả trứng gà, tay kia thì lấy ra một khẩu súng ngắn.
Bang...
Đột nhiên cánh tay móc lựu đạn của nam sinh trực tiếp bạo nổ thành thịt vụn, vẻ mặt nam sinh kia lập tức biến sắc, mãnh liệt xoay người nhắm khẩu súng ngay vào Đường Tăng.
Nhưng hắn còn chưa kịp nổ súng thì Đường Tăng đã trực tiếp khiến ngón tay cầm súng của hắn nổ tan nát.
- A...
Nam sinh muốn kêu lên thảm thiết lại phát hiện không thể kêu ra tiếng.
Đường Tăng nhìn lướt qua hai chân của nam sinh kia.
Bùm! Bùm!
Hai chân của nam sinh lập tức bị kéo căng, hoảng sợ té ngã, hãi hùng nhìn Đường Tăng.
- Tôi nói này, một học sinh sao có thể mang lựu đạn và súng ngắn theo được?
Đường Tăng vắt hai tay ra sau lưng, cảm thấy hứng thú nhìn nam sinh trên mặt đất, mỉm cười nói
Nói một chút coi, mày là ai? Muốn làm gì?
Lúc này nam sinh rốt cuộc phát hiện bản thân có thể mở miệng, lập tức dữ tợn nói:
- Người Chi Na*, âm mưu của chúng mày sẽ không thực hiện được đâu, chúng tao mới là loài người tiến hóa mạnh nhất.... (*cách gọi Trung Quốc của Phật giáo Ấn Độ)
- Hóa ra là người Nhật Bản.
Đường Tăng khinh thường bĩu môi, tiện tay cầm cằm nam sinh kia, thân hình lóe lên một cái đã ném ra ngoài trăm thước.
Bùm... A...
Một người đàn ông đột nhiên kêu thảm thiết bay ra ngoài.
Đường Tăng lại lần nữa phóng tới một hướng khác, hất một kẻ ra hơn trăm thước, rơi xuống bên cạnh nam sinh kia, cũng không biết có ngã chết hay không, sợ tới mức khiến tròng mắt nam sinh kia như muốn rớt ra, nhưng lại không thể nói thành lời.
Sau khi giải quyết hai người này xong, Đường Tăng lướt qua vách tường bao quanh trường học, đuổi theo ra khỏi đại học Kinh Nam, hai phút sau liền dẫn theo hai người đàn ông từ một hướng khác nhảy vào trong sân vận động.