Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 715: Chương 715: Tử Lan sắp sinh? Rơi xuống biển! (2)




Rất nhanh, tất cả mọi người lên thuyền.

- Xuất phát.

Đường Tăng hét lớn một tiếng, đang chuẩn bị khởi động chiến thuyền, nhưng ngay sau đó liền trợn tròn mắt.

Bởi vì chiến thuyền này vốn là dùng pháp lực khu động, hiện tại không cách nào sử dụng pháp lực, thậm chí năng lực của bản thân chiến thuyền cũng biến mất, cho nên không có động lực.

- Mẹ nó...

Đường Tăng ảo não vỗ trán một cái.

- Sư phụ, sao vậy?

Tiểu Bạch Long nghi hoặc hỏi.

- Thuyền này không chạy được.

Đường Tăng bất đắc dĩ nói.

- Không chạy được?

Tất cả mọi người nghi hoặc, hỏi thăm một chút, mới bừng tỉnh đại ngộ.

- Sư phụ, đã không cách nào sử dụng pháp lực, vậy thì chèo đi.

Sa Tăng nói.

- Đúng, chèo.

Ánh mắt Đường Tăng sáng lên, rất nhanh liền tìm được mười mấy mái chèo.

Những mái chèo này đều rất to lớn, xem ra lúc đầu người tạo thuyền cũng nghĩ đến loại tình huống hiện tại.

Lúc này trong tay mấy sư đồ đều nắm một mái chèo, bắt đầu chèo.

Mặc dù đã mất đi pháp lực, nhưng lực lượng thân thể còn tồn tại không ít, cho nên muốn huy động chiến thuyền trăm mét cũng không tính phí sức.

- Rầm rầm...

Bọt nước vẩy ra, chiến thuyền rốt cục di động.

Nhưng chiến thuyền to lớn lại xoay quanh tại chỗ, đi không được.

- Các ngươi làm gì vậy, có biết chèo thuyền hay không?

Đường Tăng tức giận, hắn phát hiện các đồ đệ đều không biết chèo thuyền.

Bất quá Tôn Ngộ Không là chèo rất ra dáng, làm hắn có chút ngoài ý muốn, xem ra năm đó hắn từ Hoa Quả Sơn chèo thuyền đi bái sư học nghệ, vẫn tích lũy một chút kinh nghiệm.

- Ngộ Không...

Bỗng nhiên trên bầu trời xa xa bay tới một đạo quang mang, chính là Tử Vi tiên tử, nàng nóng nảy bay tới bên này.

- Đừng tới đây...

Tôn Ngộ Không biến sắc, vội vàng kêu to.

Nhưng đã chậm, Tử Vi tiên tử bay tới trên chiến thuyền, nhưng vừa xuất hiện ở trên không Khổ Hải, đột nhiên mất đi pháp lực, sau đó từ trên trời rớt xuống.

- Soạt...

Bọt nước tóe lên rất cao.

- Cứu mạng... Ta không biết bơi...

Tử Vi tiên tử sợ hãi, giãy dụa ở trong biển.

Đường Tăng vội vàng lặn xuống nước, nhanh chóng bơi qua.

Tử Vi tiên tử như bạch tuộc gắt gao ôm lấy Đường Tăng, xúc cảm mềm mại để xương cốt Đường Tăng xốp giòn.

Bất quá bây giờ không phải là lúc nghĩ những thứ này, hắn vội vàng bơi tới chiến thuyền, bắt lấy xích sắt do Tôn Ngộ Không vứt xuống bò lên.

- Tốt, không sao rồi.

Đường Tăng vỗ vỗ Tử Vi tiên tử vẫn còn hoảng sợ treo ở trên người hắn, cười hắc hắc nói.

Tử Vi tiên tử kịp phản ứng, hơi đỏ mặt, vội vàng buông tay ra, toàn thân nàng đã ướt đẫm.

- Tử Vi tiên tử, ngươi tìm lão Tôn có chuyện gì không?

Tôn Ngộ Không hỏi.

- Ngộ Không, Tử Lan sắp sinh.

Tử Vi tiên tử nghĩ đến mục đích của mình, vội vàng nói.

- Cái gì...

Tôn Ngộ Không giật nảy cả mình.

- Ngươi nhanh lên trời, Tử Lan có chút không ổn.

Tử Vi tiên tử nói.

- Được, lão Tôn đi ngay!

Tôn Ngộ Không bỗng nhiên đạp thuyền lớn, cả người nhất phi trùng thiên, phóng tới bờ biển, sau đó hóa thành quang mang bay lên trời cao.

Nhưng nhục thân hắn bộc phát mang tới phản lực to lớn, tác dụng ở trên chiến thuyền, chiến thuyền nghiêng ngả, sau đó ầm ầm lật úp.

- Ngao...

- Cứu mạng...

Mọi người quái khiếu, toàn bộ rớt xuống biển.

- Ngộ Không, ta *** ngươi...

Đường Tăng quái khiếu, bởi vì chiến thuyền triệt để lật úp, chìm vào đáy biển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.