Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 905: Chương 905: Ý chí trở về. (1)




- Dừng tay...

Côn Luân Thánh Nhân hoảng hốt.

Bùm...

Bàn tay Đường Tăng vung tới trực tiếp đánh tan ý chí Thánh Nhân của Côn Luân Thánh Nhân.

Nhất Đại Thánh Nhân trực tiếp mất mạng.

Đường Tăng dường như nghe được âm thanh gào khóc, đồng thời một vài cánh hoa nhuốm máu bay xuống, sau đó biến mất trong hư không.

“Trời khóc?” Đường Tăng nhíu mày lại.

Trong truyền thuyết, khi một Thánh Nhân tan thân thì sẽ tạo nên dị tượng trời khóc, xem ra điều này là sự thật. Nhưng đây là bên trong Hỗn Độn, ảnh hưởng không lớn, nếu như ở Tam Giới thì e rằng sự việc sẽ vô cùng đồ sộ, cả Tam Giới cũng sẽ bị bao phủ bởi huyết vũ.

Lúc này, một cỗ năng lượng Tinh Khí Thần nồng đậm vọt tới, bị Đường Tăng hấp thụ, đây chính là dòng năng lượng Tinh Khí Thần mà Côn Luân Thánh Nhân đã đạt được, khi những năng lượng tinh khí này xuất hiện cũng đồng nghĩa với Côn Luân Thánh Nhân đã thực sự tan biến.

Nhục thể của Đường Tăng rung động, lại một lần nữa cảm thấy thực lực tăng lên không ít, còn thiếu một cấp nữa thì thuộc tính sẽ đạt 70 điểm.

Thậm chí ngay đến cả Tinh Khí Thần của một Thánh Nhân cũng không đủ cho hắn thăng cấp, nhưng ngẫm lại cũng đúng, từ 69 đến 70 là một cửa ải lớn, nhìn như một bước ngắn, kì thực khoảng cách lại rất xa, khó có thể vượt qua được.

Cảm nhận thực lực tăng trưởng, vẻ mặt Đường Tăng không cảm xúc lại lần nữa đi tiếp.

Suốt dọc đường đi, Đường Tăng nhìn thấy một vài khí Hỗn Độn trôi nổi tàn phá lục địa đều bị đánh tan tác, có pháp tắc Thánh Nhân nhập thể nên không bị Hỗn Độn tiêu diệt.

Ngoài ra còn có một số xác Linh Bảo, ít nhất đã là Hậu Thiên Linh Bảo, thậm chí có thể Tiên Thiên Linh Bảo cũng bị đánh hỏng rồi.

Một vài Tiên Thiên Linh Bảo vẫn còn đang dần sinh ra bên trong Hỗn Độn đều bị mấy cường giả hủy diệt.

Chiến đấu quá kịch liệt ảnh hưởng đến cả thế giới Hỗn Độn, đến cả Tam Giới cũng không tồn tại nữa, cũng không biết đến cuối cùng còn có bao nhiêu người sống sót.

Rốt cuộc Đường Tăng đã đi rất xa băng qua Hỗn Độn, thấy được nơi chiến trường đã diễn ra.

Khoảng cách còn trăm vạn dặm mà Đường Tăng đã cảm nhận được uy áp kinh khủng, khó có thể tới gần.

Trận chiến vẫn còn đang tiếp tục, Nữ Oa hiện ra bản thể là thân người đuôi rắn, cao đến mấy vạn dặm, lân phiến bao trùm đuôi rắn tức giận quất Thương Viễn, đánh khiến Hỗn Độn nổ mạnh.

Thần Quang nơi đó bùng lên, hủy thiên diệt địa, dường như tất cả mọi người đều bị thương, trong đó Nguyên Thủy Thiên Tôn và Đạo Đức Thiên Tôn bị thương nặng nhất, hơi thở đã yếu đi rất nhiều.

Nhưng Thương Viễn cũng bị thương rất nặng, chắc hẳn có liên quan đến Thần Tiễn bị Hậu Nghệ bắn lén.

Lúc này Đường Tăng đột nhiên nhớ tới: “Trước đó Thương Viễn nói Hậu Nghệ là phản đồ là có ý gì?”

- Tru Tiên Kiếm trận...

Đột nhiên Thông Thiên Giáo chủ ném một trận đồ ra, bốn thanh kiếm từ khắp nơi công giết Thương Viễn.

Đám người Nữ Oa ăn ý cùng tọa trấn mỗi một góc Tru Tiên Kiếm trận, Thông Thiên Giáo chủ chủ công, kiếm khí chém Hỗn Độn, cùng bổ về hướng Thương Viễn.

Lúc này Thương Viễn cũng lấy vũ khí của mình ra, đó là một cái gương có thể phản xạ công kích, cũng có thể thôn phệ công kích, vô cùng khủng bố.

- Đi!

Nữ Oa quát một tiếng ném một tờ giấy vàng ra, một tiếng 'Đing' vang lên, Hỗn Độn xung quanh đều bị tiêu diệt, Bảo Kính trong tay Thương Viễn bị đánh nát.

Thương Viễn chấn động, ngay sau đó trong mắt bộc phát ánh sáng nóng rực bắn tới tờ giấy vàng, nhưng tờ giấy vàng lại lập tức hóa thành Ánh Sáng Ngũ Sắc trở lại trong tay Nữ Oa.

Ngay khi tờ giấy vàng này xuất hiện trong tay Nữ Oa, Đường Tăng đột nhiên cảm thấy tiếng gọi mãnh liệt, Nữ Oa cũng cảm nhận được sự rung động của tờ giấy vàng dường như đang muốn rời khỏi tay mình.

Nữ Oa mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía Đường Tăng bên ngoài trăm vạn dặm, Đường Tăng lập tức cảm thấy một cỗ áp bách kinh khủng bao phủ vọt tới.

Nhưng Đường Tăng không nhìn Nữ Oa, mà là gắt gao nhìn chằm chằm tờ giấy vàng trong tay Nữ Oa, lẩm bẩm:

- Kinh Thư?

Oanh...

Đột nhiên Thương Viễn bộc phát đánh bay Tru Tiên Kiếm trận, một quyền mạnh mẽ sắp đánh bay Nữ Oa ra ngoài, tay kia tóm lấy tờ giấy vàng.

- Đó là Kinh Thư, đừng để hắn lấy được...

Sắc mặt Nữ Oa thay đổi lập tức.

Vút...

Đing...

Tru Tiên Kiếm nổ văng khắp nơi, chém bay Kinh Thư ra ngoài.

Tam Thanh Thánh Nhân liên thủ đánh ra một quang cầu, nơi đó phát sinh tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, Hỗn Độn rít gào quay cuồng, Đường Tăng đứng ở bên ngoài cũng bị thổi bay.

Nữ Oa phất tay một cái, Kinh Thư bị nàng thu hồi, sau đó thân rắn khổng lồ quấn lấy Thương Viễn.

- Grào, Kinh Thư của ta!!

Thương Viễn rống giận, mạnh mẽ nắm lấy đuôi rắn của Nữ Oa vung tới hướng Tam Thanh Thánh Nhân.

Tam Thanh Thánh Nhân vội vàng liên thủ cứu được Nữ Oa.

Vút...

Tru Tiên Kiếm trảm phá Hỗn Độn chợt lóe lên, bức lui Thương Viễn, Thông Thiên Giáo chủ lập tức xuất hiện bên cạnh Nữ Oa.

Thương Viễn cũng không ra tay lần nữa, chì nhìn Nữ Oa chằm chằm không chớp mắt, hắn đã xác định tờ giấy vàng kia chính là Kinh Thư.

Trước kia chỉ là liếc mắt mà hắn cũng đã cảm nhận được khí tức mênh mông đập vào mặt, cái loại cảm giác này chắc chắn chỉ có Vô Thượng Kinh Thư mới có thể có được, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn thành hình nhưng cũng đã rất trân quý rồi.

- Khi nãy đã xảy ra chuyện gì?

Thông Thiên Giáo chủ có chút bất mãn, Nữ Oa lại bất thần trong trận chiến, Kinh Thư thiếu chút nữa đã bị cướp đi.

Đám người Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không hiểu, một trận đại chiến nguy hiểm như vậy mà còn thất thần được, không giống với phong cách của Nữ Oa.

- Kim Thiền Tử, hắn và Kinh Thư có thể hô ứng với nhau.

Sắc mặt Nữ Oa không thay đổi nói, ngước mắt nhìn về phương xa bên trong Hỗn Độn, nơi Đường Tăng đang đứng.

- Cái gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.