Càng lúc càng có nhiều người tiến vào cái sân rộng.
Nguyên thạch để đổ thạch của khu giao dịch tự do đã được che đậy lại, tuy bày ra ở đó, nhưng công bàn vẫn chưa tới giờ bắt đầu, công bàn chưa bắt đầu, những nguyên thạch này là cấm bày ra.
Rất nhiều người, đều đứng trước đài chủ tịch
Đặc biệt là các sư chạm ngọc đó, tất cả bọn họ đều tụ tập chỗ này, thông báo bọn họ nhận được chính là tụ tập ở chỗ này.
Rất nhiều sư chạm ngọc không biết mục đích cụ thể của công bàn Bình Châu, trước mặt đều giữ bí mật, chỉ cần tới thời khắc quan trọng mới tuyên bố ra, mới có thể đạt hiệu quả tốt nhất.
- Hoắc Tư tiên sinh, thật ngại, chỉ có thể để ngài đứng rồi.
Nhìn xung quanh, Lý Dương ái ngại nói, trên đài không có chuẩn bị cái ghế nào, Lý Dương một hồi nữa phải lên đài, Hoắc Tư tiên sinh chỉ có thể đứng ở dưới nhìn.
- Không sao, ở đây rất náo nhiệt, Hoắc Tư cười khoát tay, ông là người sảng khoái cở mở.
Người xung quanh càng ngày càng nhiều, có rất nhiều người quen biết bắt tay chào hỏi nhau, rất nhiều người còn tỏ ra rất vui.
Những người này, đa phần là các sư chạm ngọc vừa nói lúc nãy, các sư chạm ngọc này đều đã qua thời niên thiếu, vào Nam ra Bắc rất quen mặt, rất nhiều người đều đã quen nhau, mấy năm không gặp, có lẽ hơn mười năm không thấy nhau, nay lại không gặp, làm cho bọn họ có cảm giác vô cùng thân thiết.
Từ từ, bọn họ cũng cảm giác được không đúng.
Đây là công bàn Bình Châu, nhưng các sư chạm ngọc đến cũng rất nhiều, Đông Nam Tây Bắc, khắp cả nước đều có, không chỉ lão Tề và lão Hồng triệu tập các sư chạm ngọc trong nước, ngay cả lão Tống và Trần Vô Cực cũng phát ra lệnh triệu tập này.
Các sư chạm ngọc bọn họ triệu tập đều có chút trình độ, khoảng chừng hơn ngàn người.
Ngoại trừ những người đi theo bọn họ ra còn có những vãn bối, đồ đệ, nói không khoa trương, hôm nay các sư chạm ngọc lớn nhỏ đến hiện trường công bàn Bình Châu có hơn ba ngàn người.
Cả nước có bao nhiêu sư chạm ngọc, con số này chắc chắn rất khinh khủng.
Đều này cũng cho thấy sức ảnh hưởng của bốn vị đại sư chạm ngọc cấp đỉnh này, đồng thời nhiều người cũng rõ, mấy vị đại sư đứng đầu cùng lúc triệu tập nhiều người như vậy đến Bình Châu, nhất định có chuyện lớn xảy ra.
- Lý Dương, anh đến thì tốt rồi, tất cả đều đang chờ anh đó!
Lý Dương đang nói chuyện với Sang Dala, Hoàng Hạo từ xa đi tới.
Trên đường đi còn có không ít người chào hỏi Hoàng Hạo, trở thành một trong những nhân vật của đoàn đại biểu được chạm ngọc Tô Châu phái đến, Hoàng Hạo có nhân duyên rất tốt trong giới chạm ngọc, người y quen biết rất nhiều.
Tôi đến liền!
Lý Dương và mấy người bên cạnh Hoắc Tư tiên sinh tạm thời cáo biệt nhau, ngoại trừ Triệu Khuê đi theo ra, người khác tạm thời đều ở lại chỗ của Vương Giai Giai, ngay cả Vương Giai cũng không có đi theo.
Người ở sân càng ngày càng đông, khu giao dịch vẫn chưa mở, rất nhiều người đều tụ tập ở dưới đài chủ tịch.
Không lâu, trong này đã tụ tập bảy tám ngàn người, cũng may cái sân này đủ rộng, cho dù mười ngàn người cũng dễ dàng chứa hết, lúc cái sân này tu sửa chính là dự tính quy mô mấy vạn người mà xây dựng.
Bên ngoài, vẫn không ngừng có người vào, ngoại trừ các sư chạm ngọc ra, các thành viên hiệp hội ngọc thạch tỉnh đều phái người đến, ngoài ra còn có một số tiền bối điêu thạch, chạm khắc ngà voi.
Số lượng những người này không nhiều, chỉ có khoảng trăm người.
Một số sư chạm ngọc biết bọn họ lại lần nữa tỏ ra thần sắc kinh ngạc, ngay cả tiền bối của giới chạm ngọc cũng đến, chuyện hôm nay tuyệt đối là rất quan trọng, bọn họ có thể không liên quan gì đến đỗ thạch.
Thời gian chầm chậm trôi qua, trên đài chủ tịch cũng có người đi ra.
Đó là một người thanh niên trẻ chủ trì, sẽ mang lại bầu không khí, dưới dẫn dắt của y, rất nhiều người đều tập trung chú ý lên đài, làm âm thanh bàn tán dưới đài nhỏ đi rất nhiều.
Người chủ trì ở trên đài mấy phút, liền đứng sang một bên, không lâu, một hồi một người già tóc bạc đi ra trước đài.
Nhìn thấy mấy vị tiền bối này, rất nhiều người đều im lặng, đặc biệt là các sư chạm ngọc đại biểu cho sư chạm ngọc Tô Châu, mọi người đều dùng ánh mắt sùng kính nhìn vị lão nhân này.
Đi ra, chính là lão Hồng.
Giọng cao cao, lão Hồng nói lớn:
- Chư vị, tôi biết các ngài nhất định rất hiếu kỳ mấy vị tiền bối chúng tôi tại sao triệu tập mọi người đến, còn triều tập đến một nơi thế này.
Dưới đài lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao, lão Hồng đi lên không có nói ngoa, câu nói đầu tiên này nói tới tận đáy lòng của bọn họ.
Lúc này mọi người thật sự rất kỳ quái, tại sao mấy vị tiền bối tụ tập nhiều người đến thế này, vấn đề này rất khó hiểu, rất nhiều người đều rất muốn biết đáp án.
Vương Giai Giai, Lưu Cương cũng cười, bọn họ biết là chuyện gì rồi.
Lão Hồng nhìn quanh một vòng, trên mặt vẫn còn đang mỉm cười.
- Hôm nay để mọi người cùng tụ tập lại, là có chuyện rất quan trọng, chuyện rất quan trọng phải tuyên bố, lão rất vinh hạnh, trở thành người hôm nay tuyên bố tin tức này.
Lời nói của lão Hồng làm cho dưới đài lớn tiếng bàn luận, nhưng không có ai cảm thấy kỳ lạ.
Bọn họ đều đã đoán được, hôm nay nhất định phải có chuyện xảy ra, lão Hồng nói hai chuyện cái rất quan trọng, thì có thể thấy chuyện này tuyệt đối không đơn giản.
Sau khi tuyên bố, cho mời mấy vị bằng hữu đến.
Theo cùng lời của lão Hồng nói, lão Tề, lão Tống, còn cón Phỉ Thúy Vương cùng bước lên đài chủ tịch, Trần Vô Cực mặc áo luyện công có in hình con rồng vàng là nỗi bật nhất, lúc này ông đứng ở giữa.
Ngoại trừ bọn họ ra, chủ tịch hội đồng quản trị Trung Bảo Hiệp, tổng giám đốc hiệp hội ngọc thạch, còn có chủ tịch hiệp hội ngọc thạch Quảng Đông, cũng đến đây, nhìn những nhân vật quan trọng này, những người của công ty châu báo này trước nhất là tỏ ra thần sắc kinh ngạc.
Mấy vị đại lão này, người của công ty châu báo cũng không biết.
Cho dù không biết, cũng nhất định đã thấy qua hình của bọn họ, nghề nghiệp của bọn họ thì bị người ta quản chế, muốn không biết cũng không được.
An Văn Quân mở to mắt nhìn lên đài, lúc này cô có cảm giác không đúng, nhiều nhân vật quan trọng thế này cùng tề tụ ở đây, lịch sử tới giờ đây là lần đầu tiên.
Trên đài có ghế, rất nhiều người sau khi đi qua đều ngoài xuống, Trần Vô Cực ngồi ở giữa và ở cái ghế lớn nhất.
Mà Lý Dương, đang ngồi bên cạnh lão, bên cạnh Lý Dương còn có lão Tống, bên cạnh kia của Trần Vô Cực là lão Hồng, đều này làm cho các sư chạm ngọc dưới đài lại bắt đầu lớn tiếng trao đổi, đều đoán người trẻ tuổi mang kính râm đó là ai.
Đối với họ mà nói, bốn vị đại sư đứng đầu cùng tụ tập lại một nơi là chuyện rất hiếm thấy, người thanh niên trẻ đột nhiên xuất hiện giữa những đại sư ấy, bọn họ cũng không hiếu kỳ với thân phận của Lý Dương cũng khó.
- Phỉ Thúy Vương, đó là Phỉ Thúy Vương!
Phỉ Thúy Vương cũng đến, đại công bàn Bình Châu trước đây ông ấy cũng không có đến.
- Ngọc Thánh, người trẻ tuổi đeo mắt kính râm đó chính là Ngọc Thánh!
Các sư chạm ngọc đang bàn tán, âm thanh bàn tán của những người yêu thích đổ thạch càng lớn, Phỉ Thúy Vương lâu không xuất hiện được mọi người nhận ra, ngay sau đó Lý Dương cũng trở thành tâm điểm của nhiều người.
Lý Dương đang mang kính râm không sai, nhưng lúc này đều là nhân vật lớn, hắn một người trẻ tuổi, người có lòng chỉ cần nhìn thì có thể rõ, huống hồ đại công bàn Bình Châu lần này, đã có không ít người đã từng gặp qua Lý Dương.
Lý Dương trốn trong đám đông có lẽ bọn họ nhận không ra, nhưng ngồi trên đài cao thì không thể nào giấu được.
Phỉ Thúy Vương, Ngọc Thánh, Nam Vương Bắc Thánh đều đã đến công bàn Bình Châu, cái này không chỉ các sư chạm ngọc giật mình, những người yêu thích đổ thạch cũng rất xôn xao.
Nam Vương Bắc Thánh là người nổi tiếng nhất trong giới đổ thạch, lượng người có danh tiếng cao, Lý Dương và Phỉ Thúy Vương trong giới đổ thạch, cũng không kém gì với địa vị của các sư chạm ngọc như những người Trần Vô Cực.
Đều là một nhân vật đứng đầu trong ngành nghề.
Nghiêm túc mà nói, bọn họ đều là nhân vật đứng đầu trong giới ngọc thạch, hôm nay đại sư đứng đầu nhiều như vậy cùng tụ tập ở đây, chỉ cần không phải ngốc, cũng biết hôm nay nhất định sẽ có chuyện quan trọng xảy ra.
Người yêu thích đổ thạch, các sư chạm ngọc khác quả thật cũng có rất nhiều người quen nhau.
Một số người yêu thích đổ thạch giải ra Phỉ Thúy, muốn làm trang sức phải tìm sư chạm ngọc, mà các sư chạm ngọc muốn có đủ nguyên thạch, lúc này cũng sẽ bắt chuyện hỏi thăm với họ.
Người quen đang trò chuyện trao đổi với nhau, hơn nữa người của công ty châu báo và mọi người có quen biết, thân phận của người trên đài được mọi người hỏi thăm ra.
Biết được thân phận của những người này, trong lòng mọi người càng thêm chấn động.
Mỗi người này, có thể nói là nhân vật lớn có tiếng tăm lừng lẫy trong ngành nghề, nhiều người thế này cùng tập trung ở đây, đây lại không phải chuyện chấn động, mà là siêu cấp đại chấn động.
Chỉ là cái chấn động siêu cấp này rốt cuộc là cái gì, người biết vẫn rất ít.
Nhưng có một chút mọi người đều tin, chuyện hôm nay nhất định là đại sự, trong lòng mọi người đã dâng lên một sự chờ đợi.
Dưới một gốc đài, có hai người đang nói nhỏ với nhau.
- Lý Dương, đó chính là Lý Dương, một người nói.
- Đúng vậy, đương nhiên là tôi biết, Lý tiên sinh thật không ngờ trong vòng một ngày thì có thể bay đến đây!
Một người khác đang rất cảm thán, hai người cùng là người quen của Lý Dương, Tần Dũng và Triệu Dân, lúc đó ở Quang Minh Bảo quen nhau, Lý Dương còn học ở người họ một số thủ pháp giải thạch.
Trên đài, lão Hồng sau khi ngồi mấy phút, lại nhìn đồng hồ, lập tức cầm microphone đi tới đài chủ tịch.
Lão vừa đứng ở chỗ này, tiếng dưới đài cũng nhỏ hơn nhiều, nhìn chi chít đầu người, bọn họ đang ngẩng đầu nhìn mình, lão Hồng cười mãn nguyện.
- Chư vị bằng hữu, tôi rất vui, cũng rất kích động nói với mọi người, giới chạm ngọc chúng ta, sau tổ sư Lục Tử Cương, cuối cùng cũng có một vị tông sư, hôm nay, chúng ta sẽ chứng kiến giây phút sinh ra vị trong sư này.
Yên tĩnh, lời nói của lão Hồng làm cho tất cả mọi người đều sửng sốt, im lặng trong giây lát.
- Xôn xao!
Một hai giây sau, đám người trong giây lát ầm ĩ lên, bây giờ ở sân rộng đã hơn tám ngàn người, nhiều người cùng la to như vậy, cùng nói về trường hợp không nói nên lời, đặc biệt là những cái không rõ vì sao các sư chạm ngọc đến chỗ này.
Bọn họ nghe được gì?
Tông sư, giới chạm ngọc có sinh ra tông sư mới, nếu nói như vậy nếu không phải là lão Hồng, bọn họ hoàn toàn sẽ không tin.
Ngay cả như vậy, trong lòng mọi người đều có một sự hoài nghi, dù sao giới ngọc thạch nhiều năm không có tông sư, tông sư không phải nói là có thể xuất hiện, còn có rất nhiều người cẩn thận đáng giá mọi người trên đài, cuối cùng ánh mắt đều dừng ở Trần Vô Cực.