Tuy rằng những người xuất hiện tại làng du lịch suối nước nóng hôm nay
nhiều hơn hôm qua gấp mấy lần, nhưng dưới sự hợp tác nỗ lực của đệ tử
Phong Sơn phái cùng Hà Phi Quan, hội đấu giá tu chân náo nhiệt nhất
trong gần trăm năm nay của tu chân giới, đang tiến hành đâu vào đấy,
cũng không xảy ra sự nhiễu loạn.
Thừa dịp lực chú ý
của mọi người đều bị đài đấu giá trong làng du lịch suối nước nóng hấp
dẫn, Trương Văn Trọng thả ra ngũ độc yêu và Minh Xà, Tiêu Đồ bên trong
Càn Khôn Hồ, đều hóa thành hình người, thực hiện lời hứa lúc trước của
mình, để họ tự mình chọn mua thứ đồ vật chính mình cần.
Ngũ độc yêu còn hoàn hảo, đều từng sinh hoạt trong thế giới loài
người, khi mua những vật mình cần, ra giá xem như hợp lý, cũng không quá sai lầm. Nhưng Minh Xà và Tiêu Đồ thì khác, hai thượng cổ ác yêu một
khi nhìn thấy thứ mình muốn, vô luận thế nào cũng muốn lập tức mua cho
được. Trong khoảng thời gian ngắn, đã hô ra những giá vượt quá giá trị
của nó, dẫn tới ánh mắt mọi người không ngớt, đều đang âm thầm suy đoán
hai bại gia tử dùng tiền như nước chảy này, đến tột cùng là đệ tử của
môn phái nào.
Đối với cử động không chút “tiết kiệm”
của Minh Xà và Tiêu Đồ, Trương Văn Trọng tuy lắc đầu cười khổ, nhưng
cũng không ngăn cản. Dù sao trong tay hắn có rất nhiều nhất phẩm đan
dược, dù Minh Xà và Tiêu Đồ có lãng phí thế nào, cũng vẫn còn dư dả.
Ngoại trừ bảy yêu quái, Vưu Giai và Tô Hiểu Hồng cũng trước sau xuất
thủ, mua mấy thứ mình thích. Trương Văn Trọng thỉnh thoảng cũng ra giá
cạnh phách, nhưng hắn mua đại khái đều là một ít linh tài liệu cao phẩm. Với hắn mà nói, vô luận là đan dược, pháp bảo hay phù chú, đều thiếu
thốn lực hấp dẫn. Chi bằng đi mua những thành phẩm này, còn không bằng
mua linh tài liệu về để tự mình luyện chế.
Ở trong
quá trình này, bốn người Lục Hòe vẫn án binh bất động. Đối với bọn họ mà nói, mục đích tham gia hội đấu giá lần này, chính là mua đan dược vượt
ngũ phẩm, trừ phi gặp phải cực phẩm bảo bối làm bọn họ động tâm, bằng
không bọn họ đều bảo tồn thực lực, giữ lại để xuất thủ cạnh tranh cao
phẩm đan dược.
Sau một phen chờ đợi, bốn người Lục
Hòe rốt cục chờ được tới điều mình muốn, mà hội đấu giá tu chân hôm nay, cũng bởi vậy nghênh đón một ý nghĩa sáng tạo mới.
Sau khi bán ra một kiện cửu phẩm bảo khí thuộc hỏa hệ, một đệ tử Phong
Sơn phái cầm một hộp gỗ, cẩn thận đi lên đài bán đấu giá. Khâu Đại Bảo
bước nhanh nghênh đón, tiếp nhận hộp gỗ, cũng thật cẩn thận đặt lên trên bàn bán đấu giá.
Tư thái cẩn thận của hai người, dẫn tới lòng hiếu kỳ của mọi người không ngớt, đều đang suy đoán nghị luận:
“Bên trong hộp gỗ kia là thứ gì vậy? Không ngờ làm cho nhân viên công
tác của hội đấu giá phải cẩn thận như vậy…Những vật phẩm bán đấu giá
trước đó, cũng không thấy bọn họ cẩn thận đến như vậy nha.”
“Không hề nghi ngờ, ở bên trong hộp gỗ này, nhất định là một kiện bảo
bối trân quý, bằng không bọn họ cũng sẽ không cẩn thận như vậy.”
“Thực sự là bảo bối trân quý sao? Hay đang diễn kịch? Chí ít ta không nhận thấy được có linh khí phát ra từ bên trong hộp gỗ…”
Trong lúc mọi người còn đang hiếu kỳ suy đoán, bốn người Lục Hòe cùng
một ít người biết được tin tức về hội đấu giá lần này, cũng ngồi thẳng
người, hai mắt nhìn chằm chằm hộp gỗ đặt trên bàn đấu giá, miệng lẩm bẩm chỉ một câu giống nhau: “Rốt cục tới.”
Lần này Khâu
Đại Bảo cũng không thừa nước đục thả câu, rất nhanh đã mở ra hộp gỗ, lấy ra năm bình đan dược màu sắc khác nhau. Sau khi cẩn thận đặt lên bàn
đấu giá, lúc này mới giới thiệu: “Vật phẩm bán đấu giá kế tiếp, là bốn
bình đan dược…”
Không đợi Khâu Đại Bảo nói cho hết
lời, đã có người cười nhạt lên: “Ta còn tưởng là kỳ trân dị bảo gì,
nguyên lai là bốn bình đan dược? Có cần cẩn thận đến như vậy hay không?
Chẳng lẽ bốn bình đan dược này đựng linh đan ngoài ngũ phẩm sao?” Hiển
nhiên theo những người này xem ra, tư thái cẩn thận của đám người Khâu
Đại Bảo, căn bản chỉ là một hồi diễn xuất thấp kém mà thôi. Người đồng ý với hắn cũng không ở số ít, nghi vấn của hắn cũng lập tức chiếm được
hưởng ứng cùng duy trì.
Đối mặt với nghi vấn của mọi
người, Khâu Đại Bảo vẫn không hề kinh hoảng, trái lại còn đắc ý cười,
cao giọng nói: “Vị bằng hữu này nói không sai, đan dược bên trong bốn
bình này, thật đúng đều là ngũ phẩm. Chính là Huyền Diệu Đan, Như Ý Đan, Thập Toàn Hoàn và Càn Khôn Đan mỗi bình có hai mươi viên, giá cạnh
phách là hai vạn viên nhất phẩm đan dược cho mỗi bình. Bằng hữu có hứng
thú, mau nhanh hạ thủ. Dù sao ở tu chân giới hiện nay, đan dược ngũ phẩm chỉ có thể gặp mà không thể cầu.”
Câu nói của Khâu
Đại Bảo, giống như đốt trúng thùng thuốc nổ, làm cho cả làng du lịch
suối nước nóng trong nháy mắt liền sôi trào lên. Đại bộ phận mọi người,
đều bị tin tức này làm chấn kinh, bọn họ giống như phát điên, thất thanh kinh hô:
“Ngũ phẩm đan dược? Không ngờ thật là ngũ phẩm đan dược?”
“Huyền Diệu Đan, Như Ý Đan, Thập Toàn Hoàn và Càn Khôn Đan…Trời ạ, ta
không có nghe lầm đi? Những đan dược này…những đan dược này không phải
đã sớm thất truyền rồi hay sao?”
“Lần này quả nhiên
ta không đến không, không chỉ gặp được linh khí bát phẩm, còn gặp được
đan dược ngũ phẩm trong truyền thuyết.”
Ngay khi
những người này còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần, bốn người Lục Hòe
cùng một ít người đã sớm nhận được tin tức, đã lập tức tranh đoạt đan
dược ngũ phẩm kia.
Làm kẻ khác kinh ngạc chính là,
bốn người Lục Hòe lại ra giá với bốn loại đan dược khác nhau, cũng không hề cạnh tranh lẫn nhau. Đối với loại phản ứng này của bọn họ, Trương
Văn Trọng đầu tiên thoáng sửng sốt, sau đó hiểu ra: “Xem ra bọn họ hẳn
đã thầm đạt được hiệp nghị nào đó, cũng không muốn quá mức hao tổn thực
lực trong một loại đan dược, muốn giữ lại khí lực tranh đoạt thất phẩm
đan dược sau đó.”
Suy đoán của Trương Văn Trọng thật
chính xác, ngay đêm qua, bốn người Lục Hòe ghé vào nhau thương nghị cả
đêm, cuối cùng quyết định khi cạnh phách đan dược ngũ phẩm hay lục phẩm, sẽ hợp tác lẫn nhau, tập hợp lực lượng của bốn nhà đánh bại những người cạnh tranh khác, đồng thời cũng tránh việc tàn sát hao tổn nguyên khí,
để giữ lại khí lực lớn nhất để tranh đoạt đan dược thất phẩm trân quý
cũng là cuộc tranh đoạt thảm liệt nhất.
Chính bởi vì có buổi thương nghị đêm qua, cho nên mới có một màn xuất hiện hôm nay.
Rất nhanh, mọi người bị sự xuất hiện của bốn loại đan dược làm chấn
kinh, cuối cùng phát hiện, ngay khi bọn họ còn đang kinh ngạc thất thần, việc tranh đoạt bốn loại đan dược thất phẩm, không ngờ đã phát triển
tới trình độ gay cấn. Vì vậy bọn họ cũng không quan tâm suy đoán lai
lịch của đan dược từ đâu mà tới, liền nhanh chóng tham gia vào hàng ngũ
tranh đoạt đan dược.
Trong khoảng thời gian ngắn, giá cả của bốn loại đan dược ngũ phẩm thẳng tắp bay lên.
Loại tốc độ thăng cao kinh khủng này, đủ làm người chơi chứng khoán ước ao đến chết.
Sau một phen tranh đoạt kịch liệt, bốn loại đan dược ngũ phẩm, không
xảy ra chuyện gì bất ngờ đều bị bốn người Lục Hòe mua được vào tay. Mà
giá cả của bốn loại đan dược, tuy rằng không cao như kiệt linh khí bát
phẩm Huyền Mộc chiết phiến hôm qua, nhưng cũng phải dùng hơn trăm vạn
nhất phẩm đan dược để thành giá. Nếu như không xảy ra chuyện gì ngoài ý
muốn, hẳn đã là cái giá cao nhất của ngày hôm nay.
Nhưng chân chính làm mọi người khiếp sợ cùng điên cuồng, cũng là lúc bán xong bốn loại đan dược, Khâu Đại Bảo lại nói ra một câu: “Bằng hữu
không mua được bốn loại ngũ phẩm đan dược, cũng không nên ảo não thất
vọng, vào kế tiếp còn có lục phẩm, thất phẩm đan dược được bán ra, đến
lúc đó các vị nên nắm chắc cơ hội, không nên bỏ qua mà tiếc nuối cả
đời.”
Mọi người còn đang ảo não vì không thể mua được ngũ phẩm đan dược, lập tức bị tin tức thình lình này làm chấn động ngây ra như phỗng. Thẳng đến khi có người mang vật phẩm bán đấu giá đi
xuống, bọn họ mới phục hồi lại tinh thần, đều vẻ mặt kinh ngạc và hoài
nghi nói:
“Cái…cái gì? Kế tiếp còn có lục phẩm, thất phẩm đan dược bán đấu giá?”
“Ta không có nghe lầm đi? Đây…đây là thật chăng? Thật là đan dược lục phẩm, thất phẩm sao? Hay đang lừa dối chúng ta?”
“Ở hiện tại, không ngờ còn có luyện đan tông sư biết cách luyện chế
lục, thất phẩm đan dược sao? Người này rốt cục là ai? Hay là thần tiên
từ tiên giới xuống?”
Trong khoảnh khắc, lực chú ý của mọi người đều đặt lên người luyện chế đan dược, suy đoán nghị luận
không ngớt. Mà hậu quả được tạo thành trực tiếp, chính là những món vật
phẩm đem ra bán đấu giá kế tiếp không còn người hỏi thăm, không thể bán
được thêm với giá tốt.
Mọi người dần dần hồi tỉnh lại trong nỗi khiếp sợ, vội vàng lấy điện thoại, thông tin phù, đem tin tức có lục, thất phẩm đan dược xuất hiện trong hội đấu giá tu chân tại Vân
Thai thị, bằng tốc độ nhanh nhất truyền về cho tông phái cùng bằng hữu,
để họ tìm cách gom góp nhất phẩm đan dược, hi vọng có thể tranh đoạt
được vài viên lục, thất phẩm đan dược.
Nhìn tràng diện ly kỳ như vậy, Tô Hiểu Hồng nhịn không được kinh hô: “Điên rồi, những người này tất cả đều điên rồi.”
Khâu Đại Bảo thế nào cũng không nghĩ đến, toàn bộ tu chân giới, không ngờ bởi vì một câu nói của hắn mà sôi trào lên.
Hội đấu giá tiếp tục tiến hành, mọi người khôi phục lại thanh tỉnh,
cũng bắt đầu cạnh phách những gì mình cần. Ngay lúc này, Tử Mẫu Âm Dương kiếm do Trần Nhàn lấy được từ tay đệ tử La Văn Sâm của Âm Kiệt phái,
cũng đã được đặt lên đài bán đấu giá.
Ngay khi Khâu
Đại Bảo chuẩn bị giới thiệu về pháp bảo này, một thanh phi kiếm quấn
từng sợi huyết quang đột nhiên rít gào từ trên trời giáng xuống, trong
một tiếng “phanh”, xuyên vào trong cơ thể con sư tử bằng đá ngay trước
đài bán đấu giá. Trong nháy mắt sư tử bằng đá tạo hình uy vũ, đã hóa
thành một đống bột mịn.
Cùng lúc đó một thanh âm âm
trắc trắc, từ bên ngoài làng du lịch suối nước nóng truyền đến: “Thật to gan, dám lấy pháp bảo của Âm Kiệt phái chúng ta đem ra bán đấu giá, xem ra những tên cuồng vọng ngu ngốc các ngươi, thật không biết sống chết.”