Lời đề nghị thình lình của Tô Hiểu Hồng dọa Trương Văn Trọng giật mình,
hắn liền cười khổ lắc đầu cự tuyệt, nói thẳng mình không biết khiêu vũ.
Nhưng làm kẻ khác ngoài ý muốn chính là, ngoại trừ một mình hắn, những
người còn lại đối với lời đề nghị này của Tô Hiểu Hồng không ngờ lại vạn phần tán thành và hưởng ứng. Nhìn thấy Trương Văn Trọng cự tuyệt, bọn
họ đều vây quanh bên người hắn, bắt đầu ồn ào khuyên bảo.
“Không biết khiêu vũ thì sao? Lúc mới bắt đầu, chúng tôi cũng không
phải không biết khiêu vũ sao? Trải qua vài ngày luyện tập, chúng tôi
cũng đã khiêu vũ đẹp như thế.”
“Nói rất đúng, Trương
phó viện trưởng, lý do này của anh thật không đủ nha. Anh cũng đừng nên
tiếp tục cự tuyệt, nhanh gia nhập vào với chúng tôi đi. Tôi cam đoan với anh, dưới sự chỉ dẫn của chúng tôi, không tới vài ngày anh sẽ học được
những động tác vũ đạo này thôi.”
“Phải nha, Trương
phó viện trưởng, anh đáp ứng lời đề nghị của tiểu muội đi thôi. Có sự
gia nhập của anh, những khuyết điểm của chúng tôi sẽ càng giảm bớt.”
“Được rồi, được rồi, Trương phó viện trưởng cũng đừng nên tiếp tục từ
chối nữa. Chuyện này chúng ta cứ quyết định như thế! Anh chịu làm vẫn
phải làm, anh không chịu làm cũng phải làm.”
Dưới sự
ồn ào đề nghị của mọi người, thậm chí còn mang theo tính cách mạnh mẽ,
cuối cùng Trương Văn Trọng cũng không thể vượt qua ý nguyện của bọn họ,
đành cười khổ gật đầu, gia nhập vào trong đội vũ đạo của phòng y tế.
Ngoại trừ Trương Văn Trọng, Tô Hiểu Hồng còn cùng những nữ bác sĩ hộ sĩ
lại nghiêm ngặt chọn ra vài nam bác sĩ có dáng dấp cùng vóc người miễn
cưỡng đạt yêu cầu, để cho bọn họ cùng tham gia vào trong đội vũ đạo.
Mấy nam bác sĩ được chọn lựa còn vui vẻ ra mặt, bọn họ thậm chí còn
cho rằng, chính mình rất có khả năng nhờ vào cơ hội tốt lần này, sẽ cáo
biệt được số phận độc thân trạch nam của chính mình. Bọn họ thậm chí còn siết chặt nắm tay, âm thầm nỗ lực, nhất định phải nắm chắc cơ hội lần
này, hảo hảo mà tán gái…a, không, hảo hảo mà khiêu vũ mới đúng…
Những nam bác sĩ không được lựa chọn, tuy rằng cảm thấy có chút thất
vọng, thế nhưng cũng không đến nỗi ủ rũ. Nhìn dáng dấp mấy nam bác sĩ
được tuyển có vẻ đắc ý dào dạt, bọn họ cũng rất khó chịu, thậm chí còn
âm thầm quyết tâm từ phương hướng khác tranh thủ tình cảm của những nữ
bác sĩ hộ sĩ mà họ đã nhìn trúng từ lâu, để cho họ trở thành tù binh
trong tình yêu của chính mình…
Trong mấy ngày kế tiếp, có thể nói sóng êm gió lặng, không có sự kiện gì đột nhiên.
Chỉ là lúc tan sở, Trương Văn Trọng cũng không trực tiếp đi về nhà như trước, mà ở lại trong phòng y tế, theo Tô Hiểu Hồng bọn họ ở trong
phòng họp trên lầu hai luyện tập vũ đạo. Hiện tại cách học kỳ mới không
còn bao lâu, cho nên bọn họ phải gia tăng thêm sự luyện tập.
Trương Văn Trọng lần đầu khiêu vũ, trải qua ban đầu không thích ứng,
lập tức bày ra thiên phú kinh người. Dù sao hắn tu luyện Y Giám Tâm
Kinh, chính là bắt đầu từ việc luyện thể. Hiện tại các loại cơ năng và
phản ứng của thân thể hắn đã được rèn luyện cực kỳ kinh người.
Huống chi, hắn còn có được rất nhiều bộ võ thuật tinh diệu, lúc này liền đem võ thuật liên kết cùng vũ đạo.
Chính bởi vì đủ loại nguyên nhân này, trước kia tuy rằng Trương Văn
Trọng không có khiêu vũ qua, nhưng bằng vào tố chất thân thể cường hãn
của hắn, cũng dễ dàng đem những động tác vũ đạo của Tô Hiểu Hồng đưa ra
dễ dàng hoàn mỹ biểu hiện. Đồng thời bởi vì có rất nhiều động tác vũ đạo của hắn đều là dùng hành động võ thuật tạo thành, cho nên khi giở tay
nhấc chân, liền hiển lộ một cỗ khí tức bưu hãn dũng mãnh cuồng dã, nhất
là trong đó có một đoạn vũ đạo, là Trương Văn Trọng liên tục lộn ngược
ra sau bảy lần, sau đó nương theo thế rơi xuống, trực tiếp tạo ra một tư thế Thomas xoay vòng hệ số cực cao cực nhanh, đồng thời nương theo lực
lượng cánh tay làm thân thể mình nhảy lên cao lần nữa, lại dựa thế hướng về phía trước làm ra động tác xoay tròn vùng ngực.
Một loạt động tác làm kẻ khác trợn mắt líu lưỡi, quả nhiên làm các bác
sĩ cùng hộ sĩ than thở không ngớt. Thậm chí còn có không ít người còn
nói đùa giỡn: Nếu như Trương phó viện trưởng không hành nghề y mà chỉ
tuyển chọn đi khiêu vũ, nói không chừng có thể trở thành một đời vũ
vương cũng không phải không có khả năng.
Bởi vì biểu
hiện kinh diễm của Trương Văn Trọng, cùng với phát huy xuất sắc của
những người khác, mọi người bên trong phòng y tế đều tràn ngập lòng tin
với buổi biểu diễn của họ trong ngày tiệc đón sinh viên mới.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ngày khai giảng cũng càng ngày càng đến gần.
Một ngày chạng vạng, sau khi Trương Văn Trọng tập luyện vũ đạo xong
định chuẩn bị đi về nhà, Trần Nhàn đi tới bên người hắn, thừa dịp không
ai chú ý, dùng thanh âm cực kỳ nhỏ nói: “Tông chủ, tài liệu của ngài cần chúng tôi đều đã chuẩn bị xong.”
“Ác? Tài liệu trong trang giấy, các ngươi nhanh như vậy đã tìm đủ sao? Thực sự không nghĩ
tới, hiệu suất làm việc của Trần gia cô còn rất cao.” Trương Văn Trọng
có chút ngoài ý muốn, hắn không ngờ tới lộ số của Trần gia lại rộng lớn
như thế, chưa tới thời gian một tháng, bọn họ đã thu thập đầy đủ tài
liệu. Nguyên bản hắn cho rằng dù Trần gia có là võ học thế gia, muốn thu thập đủ số tài liệu cũng phải tiêu tốn hơn một tháng thời gian. Hiện
tại xem ra, hắn đã đánh giá thấp năng lực của Trần gia. Bất quá đối với
hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, năng lực của Trần gia càng lớn, sự
giúp đỡ đối với hắn tự nhiên cũng càng lớn.
Trần Nhàn nở nụ cười, khiêm tốn nói: “Mấy thứ này do tông chủ cần, Trần gia chúng tôi sao dám chậm trễ? Tự nhiên phải toàn lực đi tìm kiếm. Phải hao phí
nhiều thời gian như thế mới thu thập đầy đủ tài liệu, chúng tôi còn cảm
thấy thẹn với tông chủ, mà không dám nhận lời khen.”
Trương Văn Trọng cười hỏi: “Như vậy tài liệu mà tôi cần hiện tại đang ở
đâu? Là ở bên huyện Ẩn Ngạc, hay đã vận chuyển đến Ung Thành?”
“Toàn bộ đều đã vận chuyển đến Ung Thành.” Trần Nhàn vội vã hồi đáp:
“Những tài liệu hiện tại đang để trong nhà của tôi. Do em trai tôi Trần
Hi, cùng một vị trưởng lão có tu vi thiên cấp trong Trần gia trông giữ.
Bởi vì không được tông chủ cho phép, cho nên chúng tôi cũng không trực
tiếp đem tài liệu đưa tới trong nhà của ngài. Nếu như tông chủ cần, hiện tại tôi sẽ gọi điện cho Trần Hi bọn họ để họ mang tài liệu đến nhà
ngài.”
Trương Văn Trọng suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Cũng đừng vội vàng đưa qua, tự tôi đi xem những tài liệu này trước đã.”
“Ác, tốt.” Trần Nhàn gật đầu đáp, nhưng biểu tình cũng có vẻ xấu hổ.
Nàng lại cho rằng Trương Văn Trọng đang hoài nghi gia tộc nàng lừa gạt…
Nhìn biểu tình biến đổi có vẻ xấu hổ của Trần Nhàn, Trương Văn Trọng
đạm nhiên cười, giải thích: “Yên tâm đi, tôi cũng không hoài nghi Trần
gia của cô, chỉ là bởi vì…những tài liệu này rất dễ bị nhìn lẫn lộn với
thứ khác, lần đầu các vị mới tiếp xúc những loại tài liệu như vậy, cho
nên tôi phải tự mình đi xem.” Mặc kệ nói như thế nào, hiện tại đối với
Trương Văn Trọng mà nói, Trần gia trợ lực cho hắn rất lớn, hắn cũng
không hi vọng vì việc này làm lạnh lòng người của Trần gia.
Nghe Trương Văn Trọng giải thích, vẻ xấu hổ trên mặt Trần Nhàn nhất
thời biến mất, cung kính dò hỏi: “Như vậy tông chủ, hiện tại ngài muốn
đến nhà tôi sao?”
“Tự nhiên là hiện tại đi ngay, đi
thôi.” Trương Văn Trọng cười đáp, hắn và Trần Nhàn đi ra khỏi đại học
Ung Thành, ngăn cản một chiếc taxi, chạy tới tiểu khu Trần Nhàn ở trọ.
Khi Trương Văn Trọng xuất hiện trong phòng thuê của Trần Nhàn, vốn
Trần Hi cùng một vị trưởng lão tóc trắng xóa của Trần gia đang ngồi xem
ti vi, vội vã đứng lên, hướng Trương Văn Trọng khom người chào thật sâu, cung kính hô: “Tông chủ, ngài đã tới.”
“Các vị khổ cực.” Trương Văn Trọng đầu tiên hướng hai người chào hỏi, sau đó lại nói: “Tài liệu đâu? Đều đặt ở đâu?”
“Hồi bẩm tông chủ, những tài liệu ngài cần, toàn bộ đều nằm trong
rương này.” Trưởng lão Trần gia kéo ra một chiếc rương, mở ngay trước
mặt Trương Văn Trọng. Ở trong rương chứa đầy đủ loại gỗ, đất, kim thạch…
Trương Văn Trọng cúi người kiểm tra một chút, ở trong rương chứa những tài liệu quả nhiên đều là những tài liệu hắn cần thiết. Tuy rằng những
tài liệu này rất dễ bị lẫn lộn với những vật bình thường, tuy rằng Trần
gia lần đầu tiên tiếp xúc những loại tài liệu này, thế nhưng trong những tài liệu không hề có vật nào sai lầm, đều là hàng thật giá thật.
Trương Văn Trọng thỏa mãn gật đầu, đóng nắp rương lại, ngẩng đầu nhìn
Trần Nhàn, Trần Hi và vị trưởng lão Trần gia cười cười, nói: “Trần gia
các vị thật không hổ là võ học thế gia, làm việc thật không tệ, thật
ngoài sự dự liệu của tôi.”
Vừa rồi khi Trương Văn
Trọng kiểm tra tài liệu trong rương, Trần Nhàn, Trần Hi cùng vị trưởng
lão Trần gia đều căng thẳng trong lòng, rất sợ hắn nói những tài liệu
đều là hàng giả. Đã tiêu tiền uổng phí, như vậy cũng chỉ là việc nhỏ, sợ là sợ Trương Văn Trọng bởi vì vậy sẽ có cái nhìn không tốt đối với Trần gia. Lúc này nghe câu nói của Trương Văn Trọng, bọn họ không hẹn mà
cùng thở phào nhẹ nhõm, trái tim đang căng thẳng cũng nhẹ xuống tới,
đồng thanh nói: “Đa tạ tông chủ khen ngợi.” Cùng lúc đó, biểu tình trên
mặt bọn họ từ thấp thỏm bất an ban đầu, chuyển biến thành sự chờ mong.
Trương Văn Trọng tự nhiên biết bọn họ đang chờ mong điều gì, đạm mạc
cười nói: “Các vị đã trong vòng một tháng tìm được đủ những tài liệu
này, như vậy tôi tự nhiên cũng sẽ không nuốt lời. Hiện tại tôi sẽ đưa
nửa bộ thượng của Tứ Tướng Hỗn Nguyên Chưởng truyền thụ cho các vị.”