Trần Nhàn, Trần Hi cùng vị trưởng lão Trần gia nhất thời vui mừng, lần
thứ hai hướng Trương Văn Trọng cúc cung, cùng kêu lên nói: “Đa tạ tông
chủ.”
Khi Trương Văn Trọng cầm chiếc rương nặng cả
trăm cân đựng đầy tài liệu quay về nhà trọ, đã hơn mười giờ rưỡi tối.
Sắc trời đã hoàn toàn tối đen, đồng thời còn có từng trận gió lạnh gào
thét, không biết vì sao năm nay tiết trời lạnh lẽo đến rất sớm, đây mới
bước vào đầu thu, đúng là có điểm giống như mùa đông khắc nghiệt.
Ở mấy tiếng đồng hồ trước, ở trong nhà của Trần Nhàn, Trương Văn Trọng không chỉ đem nửa bộ thượng của Tứ Tướng Hỗn Nguyên Trận truyền thụ cho Trần Nhàn, Trần Hi cùng vị trưởng lão Trần gia, đồng thời còn tiếp tục
đưa một danh sách tài liệu mới cần thu thập giao cho bọn họ. Đồng thời
đồng ý, chỉ cần trong vòng một tháng họ thu thập đầy đủ tài liệu ghi
chép, như vậy hắn sẽ đem phần hạ của bộ Tứ Tướng Hỗn Nguyên Chưởng
truyền thụ cho Trần gia, để Trần gia có thể thu thập đủ nguyên bộ như
trước kia.
Nửa bộ Tứ Tướng Hỗn Nguyên Chưởng cùng
trọn bộ, sự chênh lệch không chỉ là năm mươi hay một trăm đơn giản như
vậy. Nếu như nửa bộ trước có khả năng phát huy ra được uy lực không tới
phân nửa, thì nguyên bộ sẽ phát huy được hoàn toàn uy lực. Như vậy có
thể thấy được sự chênh lệch giữa nửa bộ cùng nguyên bộ. Hai bên vốn
không thể so sánh.
Cho nên khi nghe lời đồng ý của Trương Văn Trọng, ba người của Trần gia không chút suy nghĩ liền đáp ứng xuống tới.
Tuy rằng trước đây bọn họ cũng không có tu luyện qua Tứ Tướng Hỗn
Nguyên Chưởng, nhưng cũng đã xem qua ghi chép do tổ tiên Trần gia lưu
lại, cho nên đối với bộ chưởng pháp này cũng có chút hiểu biết, cũng
không phải hoàn toàn không biết gì cả. Sau khi đem ra so sánh, bọn họ có thể khẳng định, Trương Văn Trọng truyền thụ cho bọn họ bộ công pháp,
xác thực chính là Tứ Tướng Hỗn Nguyên Chưởng thật sự.
Nếu như nói ngay lúc ban đầu, những người của Trần gia đối với việc quy phục Trương Văn Trọng có chút không tình nguyện, cho rằng dưới vũ lực
đáng sợ của Trương Văn Trọng cưỡng bức, bất đắc dĩ nên mới khuất phục.
Như vậy hiện tại, bọn họ đã thật tình quy phục hắn. Không vì điều gì
khác, chỉ vì Trương Văn Trọng đã hứa sẽ truyền trọn bộ Tứ Tướng Hỗn
Nguyên Chưởng cùng Phích Lịch kiếm pháp của Trần gia cho bọn họ.
Cũng chính vì bọn họ ôm ấp hi vọng này, cho nên bọn họ mới càng thêm nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ Trương Văn Trọng giao phó.
Đôi khi chỉ dựa vào thủ đoạn bạo lực thì không cách nào khiến cho
người ta thực sự tín phục. Cho bọn họ một ít ân huệ, để cho bọn họ nhìn
thấy hi vọng, trái lại có thể làm cho bọn họ tín phục cùng hiệu lực.
Đúng như cách làm hiện tại của Trương Văn Trọng.
Về đến trong nhà, Trương Văn Trọng đặt chiếc rương đựng đầy tài liệu
bên trong phòng khách, sau đó lấy ra Hỗn Độn Lô, ném ra khoảng trống
giữa phòng khách. Một đạo quang mang nhàn nhạt hiện lên, Hỗn Độn Lô liền hiện trở lại hình dáng vốn có.
Trong số những tài
liệu do Trần gia thu thập được, Trương Văn Trọng có thể đem Phong Thạch
Phiên, Tam Xích kiếm cùng khẩu Desert Eagle luyện chế lại lần nữa, đề
thăng cấp bậc cùng uy lực của chúng. Ngoại trừ làm cho những vũ khí này
thăng cấp, hắn còn phải luyện ra một hai kiện pháp bảo phòng ngự. Từ khi mai ngọc trụy phòng ngự bị vỡ vụn, hắn đã không còn kiện pháp bảo phòng ngự nào khác. Nếu như chỉ đánh nhau với võ giả, có pháp bảo phòng ngự
hay không cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu gặp phải người tu chân có
pháp bảo công kích, thì sẽ khó thể ứng phó.
Đầu tiên
Trương Văn Trọng ném một viên Tụ Khí Đan cho Tam Túc Ô, chờ nó nuốt vào, mới áy náy mỉm cười nói: “Tối nay xem như khổ cực cho ngươi.”
“Có thể làm việc cho chủ nhân là vinh hạnh của tôi, làm gì có khổ cực
hay không chứ?” Tam Túc Ô hồi đáp, lúc này liền hóa thành một con chim
lửa thiêu đốt hừng hực, bay xuống dưới Hỗn Độn Lô, lập tức thiêu đốt Hỗn Độn Lô đỏ bừng.
Trương Văn Trọng cũng không chần
chờ, lúc này liền đem Phong Thạch Phiên, Tam Xích kiếm cùng khẩu Desert
Eagle bỏ vào trong Hỗn Độn Lô, sau đó từ trong rương lấy ra Hàn Âm Tinh
Thiết, La Thái Hỏa Thán những loại tài liệu luyện khí, bỏ chúng vào bên
trong đỉnh lô, sau đó lại toàn lực thúc đẩy chân nguyên, đem linh khí
trong đỉnh lô chia ra ba khu vực khác nhau, để tài liệu hấp thu linh
khí, dùng luyện chế Phong Thạch Phiên, Tam Xích kiếm cùng khẩu Desert
Eagle.
Một lần luyện đã luyện bốn tiếng rưỡi đồng hồ, thẳng đến ba giờ sáng mới kết thúc khai lô.
Đầu tiên từ trong đỉnh lô bay ra là khẩu Desert Eagle, tuy rằng thể
tích của cây súng này, trọng lượng cùng hình dáng bên ngoài cũng không
có nhiều biến hóa, thế nhưng uy lực của nó đã lớn hơn trước đây rất
nhiều. Đồng thời cấp bậc cũng đã đề thăng thành bát phẩm pháp khí. Nhưng công năng ngắm bắn, có thể làm cho viên đạn có thêm năng lực theo dõi.
Mặc kệ mục tiêu chạy trốn ra sao, đạn bắn ra đều có thể đuổi theo được
đối phương.
Thứ hai đến Tam Xích kiếm, bởi vì hấp thu hàn âm linh khí ẩn chứa bên trong Hàn Âm Tinh Thiết, cho nên màu sắc
của thân kiếm chuyển biến trở thành màu lam, đồng thời trên thân kiếm
thường thường còn có một đạo ánh sáng màu lam hiện lên. Nếu người tu
chân biết hàng gặp được kiếm này, tất nhiên sẽ vì thủy hệ linh khí dâng
trào bên trong mà sợ hãi líu lưỡi.
Biến hóa của Tam
Xích kiếm không chỉ bên ngoài, uy lực cùng phẩm giai của nó cũng được đề thăng trên diện rộng. Thậm chí từ lục phẩm pháp khí trực tiếp đề thăng
trở thành nhị phẩm bảo khí. Thanh Tam Xích kiếm vô bình thường sau hai
lần luyện hóa, nghiễm nhiên đã biến thành phi kiếm thủy hệ thượng giai.
Nếu như Trương Văn Trọng chịu mang đi bán đấu giá trong tu chân giới,
không đến nỗi gây oanh động, nhưng khiến cho người ta chấn động cùng
truy đuổi cũng hoàn toàn không thành vấn đề. Bởi vì trên thế giới hiện
nay, một thanh phi kiếm nhị phẩm bảo khí cũng đã trở thành vật hiếm lạ.
Huống chi thanh Tam Xích kiếm ẩn chứa thủy hệ linh khí, lại tinh thuần
dâng trào như vậy. Nhất là đối với người tu chân am hiểu thủy hệ kiếm
quyết, thanhTam Xích kiếm có thể phát huy ra được uy lực của toàn bộ
thủy hệ kiếm quyết.
Cuối cùng là Phong Thạch Phiên,
tuy rằng nó đã ở giai cấp bảo khí, nhưng cấp bậc đã đề thăng thành ngũ
phẩm bảo khí. Đồng thời trên lá cờ còn có một đồ án hình đóa hỏa diễm
màu đỏ rực giống như đang hừng hực thiêu đốt. Đồ án hỏa diễm đại biểu
cho Phong Thạch Phiên đã được cường hóa thành Phong Lôi Hỏa Thạch Phiên. Sử dụng lá cờ này, không chỉ có thể triệu hồi ra gió đá, đồng thời còn
có thể triệu hồi ra sấm sét cùng hỏa diễm. Như vậy uy lực của nó có thể
nói càng đề thăng hơn mấy lần.
Trương Văn Trọng thật
thỏa mãn đối với ba pháp bảo sau khi cường hóa, nhưng hắn còn phải tiếp
tục luyện chế ra hai kiện pháp bảo phòng ngự, cho nên cũng không vội
vàng tìm một chỗ không người thí nghiệm uy lực của ba kiện pháp bảo, mà
thu chúng lại, sau đó tiếp tục bỏ thêm tài liệu vào Hỗn Độn Lô, bắt đầu
luyện chế pháp bảo phòng ngự.
Lần này luyện chế tiêu
hao thêm bốn tiếng đồng hồ, thẳng đến sáng sớm ngày kế tiếp sắc trời
chiếu sáng, mới xem như kết thúc luyện chế.
Trương
Văn Trọng cũng không vội vã mở lô kiểm tra pháp bảo phòng ngự, mà lấy ra một viên Tụ Khí Đan ném cho Tam Túc Ô đã thu hồi Thái Dương tinh hỏa
vừa quay về nguyên hình. Mà chính hắn cũng vừa ăn vào một viên Đại Đạo
Như Ý Đan bổ sung chân nguyên vừa tiêu hao trong quá trình luyện chế
pháp bảo.
Điều dưỡng khoảng mười lăm phút, dùng Đại
Đạo Như Ý Đan khôi phục một ít chân nguyên, lúc này Trương Văn Trọng mới vẫy tay hướng Hỗn Độn Lô, một kiện pháp bảo lập tức từ bên trong đỉnh
lô bay ra, rơi xuống trong tay Trương Văn Trọng.
Nếu
như chỉ từ ngoại hình đến xem, thứ này thật khó hình dung nó là một kiện pháp bảo. Bởi vì tạo hình của nó giống như loại đồng hồ đeo tay bán
ngoài vỉa hè chỉ mười nguyên có thể mua được. Nhưng Trương Văn Trọng lại biết, pháp bảo phòng ngự hình dáng đồng hồ đeo tay có vẻ thấp kém này,
một khi bị người tu chân nhìn thấy, sẽ bị thất kinh. Thậm chí khiến cho
oanh động, càng cao hơn Tam Xích kiếm. Bởi vì đồng hồ này chính là một
pháp bảo phòng ngự nhị phẩm bảo khí. Ở trong tu chân giới, số lượng pháp bảo phòng ngự ít hơn pháp bảo công kích rất nhiều, cho nên giá trị có
thể khiến cho chấn động, tự nhiên phải cao cấp hơn Tam Xích kiếm.
Trương Văn Trọng đeo pháp bảo hình dáng đồng hồ lên tay, thỏa mãn gật
đầu, cười nói với Tam Túc Ô: “Lần này luyện chế có thể nói thu hoạch rất khá. Tuy chỉ luyện ra một kiện pháp bảo phòng ngự, khác với hai ba kiện ta hình dung, nhưng nó cũng là nhị phẩm bảo khí, cũng đủ cho ta hài
lòng.”
“Có Thái Dương tinh hỏa của tôi, chủ nhân vô
luận luyện chế thứ gì cũng có thể thỏa mãn.” Tam Túc Ô đầu tiên tranh
công, sau đó lại đưa ra một yêu cầu: “Chủ nhân, tôi nghĩ Tụ Khí Đan
không đủ thỏa mãn cho tôi nữa. Ngài xem có lúc nào luyện chế cho tôi một ít đan dược để tu luyện linh lực được không?”
“Không thành vấn đề, chờ ngươi nghỉ ngơi hai ngày, chúng ta bắt đầu luyện
đan.” Trương Văn Trọng vừa nói, vừa thu lại Hỗn Độn Lô, thu thập lại
phòng khách mất trật tự, lúc này mới đi tắm thay quần áo, chuẩn bị rời
nhà đi làm.
Ngay khi hắn vừa đi ra khỏi nhà, điện
thoại vang lên, lấy ra bấm nút chuyển máy, thanh âm của hoàng thân
Charles đã không còn vẻ trầm ổn, ngược lại chỉ còn nôn nóng và kinh
hoàng vang lên bên trong điện thoại: “Uy, chào ông, xin hỏi có phải là
Trương tiên sinh không ạ?” Lần này xưng hô của hắn đối với Trương Văn
Trọng đã hoàn toàn thay đổi