Tên Mai Lâm* này đối với rất nhiều người mà nói, thật vô cùng quen thuộc. (Meilin)
Vị ma pháp sư này đã dùng chính trí tuệ và ma pháp của mình hiệp trợ
Arthur thống nhất toàn bộ quần đảo nước Anh. Đã được người Anh tặng xưng hào ma pháp sư vĩ đại nhất từ xưa đến nay. Mà những truyền thuyết về
hắn, từ lâu đã trải qua điện ảnh ti vi cùng với tranh họa, trò chơi,
truyền thông, truyền khắp năm châu bốn biển. Tuy rằng bây giờ cũng không xưng là hoàn toàn nổi tiếng, nhưng một phần nổi tiếng của hắn cũng đã
tương đối khá cao.
Vì vậy khi thu được chiếc nhẫn khắc chữ Meilin Chi Giới tâm tình của Trương Văn Trọng cũng thập phần khiếp sợ.
Trương Văn Trọng khiếp sợ, cũng không phải bởi vì chiếc nhẫn này của
Meilin, cũng không phải bởi vì chiếc nhẫn bạc có hơn ngàn năm lịch sử
vẫn còn hoàn hảo bảo lưu lại cấp bậc linh khí nhị phẩm. Mà bởi vì hắn
phát hiện, chiếc nhẫn bạc này được dùng Âm Dương Luyện Khí Thuật độc môn của Âm Dương gia để luyện chế thành.
Gọi là Âm Dương gia, chính là một trong bốn đại lưu phái binh gia Trung Quốc.
Căn cứ “Hán Thư, Nghệ Văn Chí” ghi chép, từ xưa đến nay, binh gia được chia làm binh quyền mưu gia, binh tình thế gia, binh âm dương gia, và
binh kỹ xảo gia bốn đại lưu phái. Mà trong bốn đại lưu phái, có binh âm
dương gia là thần bí nhất, đáng sợ nhất. Đệ tử của binh âm dương gia,
không chỉ am hiểu binh pháp thao lược, đồng thời còn tinh thông chiêm
tinh bói toán. Nhưng then chốt nhất, là có bản lĩnh có thể mượn được lực lượng của thiên địa vạn vật thu làm mình dùng. Trong nhà binh âm dương
gia, nhân vật đại biểu nhất, chính là vị Gia Cát Khổng Minh nổi danh đa
trí yêu quái.
Hiện tại, Trương Văn Trọng ở trong hồ
nước cung điện Buckingham tìm được chiếc nhẫn bạc do Meilin lưu lại.
Không ngờ là một pháp bảo được binh âm dương gia sử dụng Âm Dương Luyện
Khí Thuật độc môn luyện chế mà thành. Đây chẳng lẽ nói, Meilin cũng
không phải là pháp sư gì, mà là một người tu chân của binh âm dương gia?
Phát hiện như vậy, thật sự làm kẻ khác phải đăm chiêu! Nhưng nhìn lại
miêu tả liên quan về truyền thuyết Meilin, tác dụng của hắn khi phụ tá
Arthur thống nhất quần đảo Anh phát huy ra, thật đúng là có phong phạm
của binh âm dương gia. Có thể hắn thật sự là một đệ tử của binh âm dương gia cũng nói không chính xác. Theo khảo chứng, Meilin và Arthur tồn tại vào thời đại hẳn phải là công nguyên năm thứ chín. Năm công nguyên năm
thứ chín vào thời của Hán Hoàn Đế Duyên Hy, Cam Anh từng phụng mệnh đi
sứ đến La Mã đế quốc, tuy rằng hắn chỉ đi tới Vịnh Ba Tư thì dừng lại,
mà thời gian công nguyên năm thứ chín Hán Hoàn Đế Duyên Hy, Đại Vương
Anthony Julius từng phái sứ giả đến Lạc Dương triều kiến Hán Hoàn Đế.
Thương mậu đông tây phương lui tới, đã đi qua con đường tơ lụa nổi tiếng lịch sử. Theo như cách nói này, vô luận Meilin là một đệ tử binh âm
dương gia đến phương tây lịch lãm tu hành hay một vị người phương tây
bái tại binh âm dương gia tu hành, cũng không phải không có khả năng!
Tuy rằng đối với thân phận của Meilin rất hiếu kỳ, nhưng Trương Văn
Trọng cũng không tiếp tục dây dưa trong chuyện này, hắn đeo chiếc nhẫn
bạc của Meilin vào ngón tay, xoay người rời khỏi hồ nước, đi trở vào
trong cung điện Buckingham.
Tam Túc Ô đang đậu trên
đầu vai hắn, thừa dịp chung quanh không người, nhìn Trương Văn Trọng hỏi ra nghi hoặc trong lòng: “Chủ nhân, Miệt Phiến Chung ký sinh bên trong
cơ thể nữ hoàng Elizabeth lẽ nào bởi vì Meilin Giới mà biến dị?”
Trương Văn Trọng đáp: “Từ tình huống hiện tại mà xem, Miệt Phiến Chung ký sinh bên trong cơ thể nữ hoàng Elizabeth tám chín phần mười vì chiếc nhẫn Meilin này mà biến dị!”
Tam Túc Ô nghiêng chiếc đầu nhỏ, không giải thích được hỏi: “Nói như thế, chiếc nhẫn Meilin này là một kiện tà vật sao? Chủ nhân, ngài đeo tà vật trên người, lẽ nào
không sợ nó phản phệ?”
Trương Văn Trọng bật cười, lắc đầu giải thích: “Chiếc nhẫn Meilin này, không phải là tà vật gì. Mà là
một kiện bảo vật có thể hội tụ đại lượng thiên địa linh khí hiếm có. Nếu như ta đoán không sai, lúc nữ hoàng Elizabeth bị Miệt Phiến Chung ký
sinh, đã từng đi qua hồ nước này, nói không chừng còn ngồi thuyền dạo
một vòng. Bởi vì lúc đó bên trong hồ có nhẫn Meilin, nên linh khí vô
cùng dư thừa. Đối với người thường mà nói, linh khí đối với bọn họ ảnh
hưởng không lớn, sẽ chỉ làm bọn họ cảm thấy thể xác và tinh thần thư
sướng, nhưng đối với loại chung độc như Miệt Phiến Chung mà nói, sự dư
thừa linh khí làm chúng nó sản sinh biến dị.”
“Nguyên lai là như vậy.” Tam Túc Ô lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra.
Trở lại cung điện Buckingham, sắc trời đã hoàn toàn tối đen.
Trương Văn Trọng đầu tiên đi cùng quản gia William Smith đến phòng bếp của vương thất, kiểm tra xem người dưới bếp có nấu thuốc đúng như cách
chỉ dẫn của mình hay không, sau đó xem xét phẩm chất những loại thuốc
Đông y được mua về.
Tất cả đều làm hắn rất hài lòng.
Sau đó, hắn lại gọi Tôn Nguy cùng Tô Hiểu Hồng vẫn còn đang ngái ngủ
cùng nhau ăn cơm, hai người này bởi vì vấn đề sai múi giờ, nên thần trí
mơ hồ, thậm chí không hề phát hiện trên tay phải Trương Văn Trọng đeo
thêm một chiếc nhẫn.
Đợi khi Trương Văn Trọng quay
trở về phòng mình, đã là một giờ đêm bên quốc nội. Hắn bèn gọi điện
thoại cho gia đình ở huyện Ẩn Ngạc, đưa số di động của mình cho họ để họ có việc gấp có thể liên lạc cho hắn theo số điện thoại này. Sau đó hắn
gọi điện cho Vưu Giai, đáng tiếc chính là điện thoại của Vưu Giai vẫn
còn đang ở trạng thái khóa máy.
Đặt điện thoại sang
một bên, Trương Văn Trọng giơ lên tay phải, xem kỹ chiếc nhẫn trên tay.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, từng sợi thiên địa linh khí đang hội
tụ lại trong chiếc nhẫn. Nhưng tốc độ thiên địa linh khí hội tụ rất
thong thả, xa xa không đủ làm cho hắn thỏa mãn.
Phải kích hoạt chiếc nhẫn Meilin, cho nó nhận chủ mới có thể phát huy ra được uy lực chân chính.
Trương Văn Trọng không chút do dự, lập tức tháo chiếc nhẫn xuống, nhẹ
nhàng ném lên giữa không trung, đồng thời cắn đầu lưỡi, phun ra một giọt máu tươi nóng hổi ẩn chứa chân nguyên sung mãn, chuẩn xác trúng ngay
chiếc nhẫn màu bạc kia.
Chiếc nhẫn vốn đang rơi trở
xuống, nhất thời liền phiêu phù giữa không trung, đồng thời còn phóng ra ánh sáng màu bạc chói mắt, thẳng tắp bắn vào mi tâm của Trương Văn
Trọng.
Một đạo niệm lực dâng trào giống như hồng thủy cuồng bạo vỡ đê từ trong nhẫn phóng ra, dùng uy thế như dời non lấp bể, tiến nhập vào bên trong cơ thể Trương Văn Trọng, lại tuôn về phía thần
hồn nằm trong linh đài của hắn.
Chỉ trong nháy mắt, thần hồn của Trương Văn Trọng đã bị cỗ niệm lực dâng trào nuốt sống.
Luồng sóng niệm lực từ trong nhẫn Meilin phóng xuất ra cực kỳ mạnh mẽ, dù người tu chân có tu vi Nguyên Anh kỳ cũng chưa chắc ngăn cản nổi, mà một khi thất thủ, thần hồn của bọn họ sẽ triệt để mất đi. Tu vi của
Trương Văn Trọng tuy rằng chỉ ở tương đương Trúc Cơ đỉnh kỳ, nhưng thần
hồn của hắn lại thập phần cường đại, thậm chí còn bảo lưu cả trạng thái
thần tiên đỉnh kỳ ngày trước. Cho nên cỗ niệm lực phóng xuất ra từ nhẫn
Meilin, tuy rằng như hồng thủy cuồng bạo, nhưng thần hồn của hắn vẫn
không chút sợ hãi, rất có một loại tư thái:
“Hắn cường mặc hắn cường, gió mát phủ núi.
Hắn hoành mặc hắn hoành, trăng vẫn sáng chiếu sông dài.”
Luồng niệm lực tập kích, giằng co suốt một giờ.
Một giờ sau, ánh sáng bạc phóng xuất từ nhẫn Meilin đã biến mất không
còn nhìn thấy, mà niệm lực dâng trào kia cũng đã tiêu tan vô hình.
Trương Văn Trọng nắm chắc thời cơ then chốt này, đem chân nguyên bản
thân đưa vào trong nhẫn Meilin, đến tận đây, chiếc nhẫn Meilin có cấp
bậc nhị phẩm linh khí đã chân chính nhận thức Trương Văn Trọng là chủ
nhân, triệt để lưu lại dấu vết lạc ấn của hắn.
Trương Văn Trọng đưa tay phải, chiếc nhẫn Meilin chậm rãi rơi vào trong bàn tay của hắn.
Lại một lần nữa đeo lại chiếc nhẫn trên ngón tay, Trương Văn Trọng
khoanh chân ngồi, làm tốt chuẩn bị, mới truyền một đạo chân nguyên vào
trong nhẫn Meilin.
Ánh sáng màu bạc lại lần nữa phóng ra từ trong nhẫn Meilin, nhưng lúc này ánh sáng màu bạc cũng không bắn
vào mi tâm Trương Văn Trọng, mà thẳng trực tận trời, sau đó hóa thành
những vết sáng nhỏ, hướng bốn phương tám hướng tràn ngập khuếch tán.
Một mảnh sương mù dày đặc xuất hiện trên bầu trời London, trong tích tắc, đã đem toàn bộ bầu trời London che phủ lại.
Thế nhưng London vốn là một thành thị rất nhiều sương mù quanh năm bao phủ, cho nên phiến sương mù dày đặc thình lình xuất hiện cũng không
khiến cho người quan tâm.
Nhưng khác với người thường chính là, những kỳ nhân dị sĩ bản thân đang ở lục địa Châu Âu, đều cảm
ứng được thiên địa linh khí biến hóa, ngay một khắc, bọn họ khiếp sợ há
to miệng, bởi vì bọn họ phát hiện, linh khí dào dạt trên quần đảo Anh,
đang giảm mạnh với tốc độ điên cuồng!
Không hề nghi ngờ, biến hóa như vậy đúng là cực kỳ khác thường!
“Úc! Phật tổ, thượng đế, thánh Ala…” Rốt cục quần đảo Anh đang xảy ra
chuyện gì?” Giờ khắc này, trên đại lục Âu Châu, không biết đang có bao
nhiêu kỳ nhân dị sĩ, đang khiếp sợ hướng thần linh tín ngưỡng của họ đặt câu hỏi.
Những kỳ nhân dị sĩ đang ở trên quần đảo
Anh càng thêm kinh ngạc không ngớt, đồng thời cũng lo lắng tìm kiếm
nguyên nhân linh khí giảm mạnh. Nhưng linh khí toàn bộ quần đảo đang
giảm mạnh như nhau, dù bọn họ muốn tìm nguyên nhân cũng không biết tìm
từ nơi nào.
Giờ khắc này, Trương Văn Trọng vốn là đầu sỏ gây nên hiện tượng, tuy rằng đã suy đoán được chuyện xảy ra tối hôm
nay, tất nhiên sẽ tạo sự quan tâm khắp nơi, nhưng hiện tại hắn cũng
không có lòng để ý tới. Bởi vì linh khí toàn bộ quần đảo Anh đang ở
trạng thái cực kỳ điên cuồng, dũng mãnh tràn vào trong thân thể hắn. Hắn phải tập trung toàn bộ tinh thần để thu nạp, dẫn đạo linh khí, hơi có
vô ý sẽ bị linh khí làm nổ bạo thân thể!
Uy lực của nhẫn Meilin, cũng quá mức bá đạo đi thôi?
Uy lực cường đại như vậy, vốn không phải một nhị phẩm linh khí có được!
Đây đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?