Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 158: Chương 158: Nội gian (1)




Giữa trưa hôm đó, Hắc Yên Hoa mới nhận được lệnh của bộ chỉ huy, bởi vì địa chất của Minh Thần Tinh rất ác liệt, hơn tín hiệu trinh sát rất kém, mà Bách Thú Đế Quốc lại vừa mới tăng quân.

Bộ chỉ huy quyết định, đặc biệt sắp đặt mấy trăm thiết bị giám sát tại Minh Thần Tinh.

Mà nhiệm vụ của chiến đội đặc biệt của Hắc Yên Hoa lần này chính là mang hai mươi thiết bị giám sát vừa được đưa tới, bảo vệ một binh lính lắp đặt, đi tới địa phương tương đối quan trọng của Minh Thần Tinh, lắp đặt những thiết bị giám sát này cho tốt.

Tiểu đội đặc biệt của Hắc Yên Hoa kia có tổng cộng hai mươi cơ giáp, mang theo số lượng thiết bị giám sát không kém đi chấp hành nhiệm vụ.

Bởi vì Minh Thần Tinh này là một tinh cầu có mạch khoáng, hoàn cảnh tương đối không hợp để nhân loại sinh sống, dùng từ hoàn cảnh ác liệt đã là nhẹ nhàng lắm rồi. Mặt đất bởi khoáng vật bên trong nên tạo thành từ trường không ổn định, cho dù là thiết bị liên lạc quân dụng thì tín hiệu cũng chỉ miễn cưỡng truyền ra ngoài được. Nhưng tín hiệu video lại rất khó truyền đi xa, hiệu quả cực kỳ kém.

Để có hình ảnh giám sát tốt hơn, thu được tín hiệu càng tốt hơn, nhờ thế giám thị hành động của đối phương chính xác hơn cho nên lần này tổng chỉ huy Minh Thần Tinh của Thiên Long Liên Bang đã phái ra rất nhiều tiểu đội đi lắp đặt thiết bị giám sát trên mặt đất.

Hắc Yên Hoa, Lam Bách Hợp, còn cả, hai chị em mới tới. Năm người dưới sự dẫn dắt của Hắc Yên Hoa, đi tới phòng chứa cơ giáp dưới mặt đất.

Cơ giáp màu bạc thật lớn đứng chỉnh tề, đặt bên trong phòng chứa.

Hắc Yên Hoa chọn một cái cơ giáp Nghiền Áp Giả đời bốn cao mười thước, có pháo ion loại trung bình, tương đương với một pháo đài loại nhỏ.

Phía sau cơ giáp có bốn ống phản lực, khiến Nghiền Áp Giả đời bốn này có tốc độ tuyệt đối trên chiến trường. Nhược điểm duy nhất chính là khi xoay tròn, cơ giáp có hỏa lực lớn sẽ chậm hơn các cơ giáp khác nhiều. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự yêu thích của cơ giáp Nghiền Áp Giả này trong quân đội.

Mà Lam Bách Hợp chọn một cơ giáp Ngân Anh loại nhanh nhẹn, có năng lực cơ động cao, đồng thời có một khẩu súng năng lượng, hai thanh kiếm năng lượng dài năm thước, bốn tên lửa tầm ngắn.

Lam Bách Hợp và Hắc Yên Hoa phối hợp một lần rồi, một nhanh nhẹn, một là cơ giáp nặng, vừa hay tạo thành hỏa lực giao thoa hữu hiệu.

Hai chị em mới tới chọn cơ giáp Lục Địa Chiến đời năm rất thông dụng trong quân đội, có súng năng lượng mạnh, dao găm laser, khiên phòng ngự.

Lâm Phi nhìn cả một đống cơ giáp trong phòng chứa, cuối cùng chọn cơ giáp hệ xạ kích Ám Dạ Vũ Giả cao tám thước, có một súng bắn tỉa ngắm tại cự ly xa, tấm bắn hữu hiệu đạt 13 km, có năm băng đạn bắn tỉa, hai băng đạn năng lượng, hai băng đạn lửa.

Nó còn có hai thanh đao cắt kim loại, đặt tại hai chân của cơ giáp, tám ống phản lực, lần lượt trang bị ở phía sau cơ giáp.

Năm người chọn năm cơ giáp tiêu chuẩn, tạo thành tiểu đội đặc chiến.

- Lâm Phi, không ngờ anh lại là một người điều khiển cơ giáp bắn tỉa đấy. Xem ra tiểu đội của chúng ta nhặt được bảo bối rồi.

Hắc Yên Hoa thấy Lâm Phi chọn cơ giáp bắn tỉa Ám Dạ Vũ Giả liền trêu ghẹo.

- Thật ra tôi là một người điều khiển cơ giáp toàn năng. Có phải rất kích động rồi không? Nếu kích động rồi, đợi tới khi chấp hành nhiệm vụ trở về, chúng ta vào trong phòng tâm sự riêng đi.

Lâm Phi vừa cười tà vừa vỗ vai Hắc Yên Hoa nói. Nhưng nghĩ lại nếu còn trêu chọc đội trưởng mỹ nữ này sẽ bị Lam Bách Hợp véo tai, hắn đành phải đứng tách ra.

- Thằng ranh. Bà đây không phải dễ nói chuyện thế đâu. Mau leo lên cơ giáp, kiểm tra hết hệ thống đi. Chúng ta sắp phải ra khỏi trụ sở rồi. Lần này quân bộ phái một lính điện tử tới. Nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ hắn đi dọc tuyến đường đã định, giúp hắn lắp đặt các loại mắt điện tử và thiết bị liên lạc.

- Nhiệm vụ lần này của chúng ta là một nhiệm vụ bảo mẫu. Nhớ cho kỹ, toàn bộ Minh Thần Tinh, tồng cộng lần này có mười lính điện tử tới duy tu thôi. Nếu bọn họ mà xảy ra chuyện gì thì sau này chúng ta cũng đừng mong dựa vào tần số liên lạc mà nói chuyện phiếm hay xem phim nữa.

Năm người đám Lâm Phi điều khiển cơ giáp, xuất hiện ở cửa ra số 4, thấy một cơ giáp duy tu màu đen, trên lưng có một cái rương lớn trông giống điện đài cổ đang đứng đó chờ bọn họ.

Hắc Yên Hoa kiểm tra tin tức với vị lính duy tu điện tử điều khiển cơ giáp này, sau đó bắt đầu xuất phát về hướng dã ngoại.

Nhàm chán không có việc gì làm, Lâm Phi và anh lính điều khiển cơ giáp duy tu kia hàn huyên.

Hóa ra hắn là một thiếu niên vừa mới tốt nghiệp học viện duy tu cơ giáp tên là Tố Bảo La. Vốn hắn học khoa cơ giáp duy tu điện tử là vì không phải lên chiến trường, ở địa phương an toàn phía sau sửa chữa cơ giáp, còn có thể có được đãi ngộ và tiền lương không thấp.

Đáng tiếc là bởi vì khi vừa sắp tốt nghiệp, thiếu niên anh tuấn tên là Bảo La này quyến rũ con gái duy nhất của chủ nhiệm khoa cơ giáp duy tu, lại còn chơi trò chân đạp vô số thuyền. Sau khi bị phát hiện, hắn bị chủ nhiệm khoa phẫn nộ, vào lúc tốt nghiệp bị đưa về tinh cầu khoáng mạch Minh Thần Tinh nơi tiền tuyến, làm một binh lính duy tu điện tử ở chiến trường.

Công việc nhiều phúc lợi của Bảo La đã trở thành công việc cường độ cao, nguy hiểm lớn rồi.

Năm cơ giáp chiến đấu, một cơ giáp duy tu hệ thống điện tử cùng di chuyển trên mặt đất lồi lõm của Minh Thần Tinh.

- Đây là thiết bị giám sát thứ ba rồi. Lắp đặt xong. Còn mười bảy cái nữa cần lắp đặc. Xuyên vào rồi lắc lắc trước sau một chút.

Lính duy tu Bảo La nói bên trong thiết bị liên lạc.

- Hống.

- Cẩn thận, mau tránh ra. Trên bầu trời có máy bay oanh tạc của Bách Thú Đế Quốc.

Lâm Phi thông qua thiết bị quét của cơ giáp, phát hiện ra trên cao xuất hiện ba chiến cơ của Bách Thú Đế Quốc, lập tức hô lớn. Nhưng ngoài mình và hai vị mỹ nữ sinh đôi khống chế cơ giáp trốn vào một bên sườn núi ra thì Hắc Yên Hoa, Lam Bách Hợp và vị thợ duy tu kia vẫn không động đậy.

- Yên tâm đi. Bởi vì dưới mặt đất của Minh Thần Tinh có khoáng mạch sản lượng cao nên máy bay oanh tạc của Bách Thú Đế Quốc bay trên trời căn bản không thể phát hiện ra chúng ta đâu.

- Dù là phát hiện ra thì hệ thống đạn đạo của bọn họ cũng không ngắm bắn chính xác được, bị từ trường làm nhiễu, không công kích chúng tôi được.

Hắc Yên Hoa cười nhạo bên trong hệ thống thông tin.

- Đúng vậy, anh quá cẩn thận rồi. Vừa nhìn đã biết anh mới chấp hành nhiệm vụ lần đầu.

Thợ duy tu Bảo La cũng nói.

- Trừ phi là hệ thống phát tín hiệu trên lưng tôi bị Bách Thú Đế Quốc phá giải thì mới có thể chế tạo ra đạn đạo công kích chúng ta. Nhưng đó là tình huống là có nội gian. Bách Thú Đế Quốc muốn phá giải hệ thống liên lạc của liên quân thì còn ít khả năng hơn là ra cửa gặp mỹ nữ tới chơi đấy.

Không đợi thợ duy tu Bảo La nói xong, máy bay oanh tạc của Bách Thú Đế Quốc trên bầu trời liền bắn ra mười tên lửa chính xác, mục tiêu là thiết bị liên lạc phía sau của thợ duy tu.

Ầm ầm ầm ầm. Một trận nổ mạnh vang lên. Mặt đất bị nổ thành một cái hố to. Hai mỹ nữ song sinh thấy tình huống như vậy cũng kinh hãi ngẩn ra. Mà Lâm Phi thấy cơ giáp của Bảo La, Lam Bách Hợp, Hắc Yên Hoa lúc này đã bị nổ thành cặn bã rồi.

- Không, trở lại ba phút trước.

Lâm Phi lập tức phát động dị năng.

Năm cơ giáp di chuyển trên mặt đất lồi lõm của Minh Thần Tinh. Lâm Phi nhìn năm cơ giáp còn hoàn hảo bên cạnh, nghĩ tới sự kiện Bách Thú Đế Quốc oanh tạc, cũng nhớ lại lời giải thích của Bảo La trước khi chết. Trừ phi là thiết bị liên lạc trên lưng Bảo La bị động vào, nếu không thì không có khả năng đối phương oanh tạc chính xác được.

Đúng, chính là như vậy. Để chứng thực phỏng đoán của mình, Lâm Phi lập tức khống chế cơ giáp, dùng vũ khí năng lượng chặt đứt thiết bị liên lạc phía sau lưng Bảo La. Khi đám người Bảo La còn chưa kịp phản ứng, hắn liền lập tức điều khiển cơ giáp của mình, cầm thiết bị liên lạc chạy tới địa phương ngoài ngàn thước, buông thiết bị ra, sau đó lập tức chạy về đội ngũ.

- Anh điên rồi à Lâm Phi? Đừng có bắt nạt Bảo La. Anh mang vật phẩm quan trọng của nhiệm vụ chúng tôi đặt ở xa như vậy làm gì?

Hắc Yên Hoa rống lên với Lâm Phi, khống chế cơ giáp, chuẩn bị nhặt thiết bị liên lạc về.

- Từ từ đã. Cô đợi hai phút nữa sẽ biết kết quả. Sau hai phút, nếu tôi phỏng đoán không sai thì thiết bị liên lạc đã bị động vào rồi. Hiện tại các người nghe tôi đi, cùng tránh dưới vách núi, khống chế cơ giáp, nép chặt vào vách núi. Mau.

Lâm Phi vừa nói vừa khống chế cơ giáp kéo Lam Bách Hợp trốn dưới vách núi.

- Cái gì? Bị động vào rồi? Sao anh biết được? Anh đùa gì thế hả?

Hắc Yên Hoa muốn dò hỏi nhưng cũng theo Lâm Phi trốn dưới vách núi. Mà hai chị em sinh đôi và thợ duy tu Bảo La nghe thế, lại thấy đội trưởng Hắc Yên Hoa cũng chuyển động rồi, liền học theo Lâm Phi, điều khiển cơ giáp cẩn thận ẩn nấp.

Hai phút trôi qua, không có gì xảy ra. Hắc Yên Hoa nhìn thiết bị dò xét trên cơ giáp, thấy bầu trời trống không, bắt đầu oán hận nói với Lâm Phi.

- Cái thằng ranh này, không ngờ lôi chúng ta ra làm trò cười. Còn để bà đây ngây ngốc dựa vào vách đá trốn với anh. Anh...

Không đợi Hắc Yên Hoa nói xong, trên thiết bị dò xét của cơ giáp đã xuất hiện ba điểm đen. Ở cách đó ngàn thước, mười mấy tên lửa bay nhanh tới đánh lên trên thiết bị liên lạc. Ầm ầm, thiết bị liên lạc cách đó ngàn thước đã bị đánh nổ thành một cái hố to.

Khoáng thạch, đất vụn tung bay. Trong phòng điều khiển cơ giáp, Hắc Yên Hoa, Lam Bách Hợp đều há miệng, ngây người không nói được gì.

Mà Bảo La thấy kết quả đó, dường như nổi điên gào rú trong phòng điều khiển.

- Nội gian, nội gian. Tôi đã từng nói là điều khiển cơ giáp duy tu điện tử không có nguy hiểm mà, hôm nay không phải chết trong chiến đấu mà lại suýt chết bởi nội gian rồi. Không được, trở về tôi giả ốm. Tôi muốn xuất ngũ. Tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo là tinh thần có vấn đề rồi.

- Á, gọi đội duy tu thôi. Gọi thôi. Cái gì? Tất cả tiểu đội gồm hai mươi thợ duy tu, hai mươi thợ duy tu cơ giáp điện tử cũng vừa bị máy bay oanh tạc của Bách Thú Đế Quốc đánh nổ rồi. Á, ông hôm nay chẳng lẽ không phải mang thiết bị liên lạc trên lưng mà là thuốc nổ sao?

Bảo La bởi kinh hoảng quá đồ, thét lên chói tai liên tục trên tần số liên lạc.

Chẳng qua nghe hắn nói, đám người Lâm Phi cũng đã nghe ra vấn đề rồi. Tất cả hai mươi tiểu đội phái đi hôm nay vừa rồi đều bị máy bay oanh tạc của Bách Thú Đế Quốc bắn nổ rồi.

Tên lửa của Bách Thú Đế Quốc có thể khóa mục tiêu chính xác, việc này chức tỏ là thiết bị liên lạc của thợ duy tu cơ giáp hôm nay đã bị động tay động chân rồi.

Mà nhóm thiết bị liên lạc này đều bị động tay cả, trừ tiểu đội Hắc Yên Hoa hôm nay bởi có Lâm Phi may mắn gây chuyện mới tránh được một kiếp nạn, các tiểu đội khác chắc là dữ nhiều lành ít rồi. Hắc Yên Hoa im lặng nghe thợ duy tu Bảo La đang gầm rú như điên trên tần số liên lạc.

Hai chữ nội gian đã xuất hiện rõ ràng trong tâm trí mọi người. Không chết rõ ràng trên chiến trường, vừa rồi suýt nữa là chết bởi thiết bị liên lạc bị động ta chân. Mà bởi hành động này, hai mươi tiểu đội, trừ tiểu đội này ra thì gần như đã bị diệt toàn quân rồi. Đây là chuyện khiến tâm lý mọi người cảm thấy vô cùng không thoải mái.

- Trở lại ba phút trước.

Lâm Phi thấy hiệu quả này, lại phát động dị năng lần nữa.

Năm cơ giáp di chuyển trên mặt đất lồi lõm của Minh Thần Tinh. Lâm Phi vừa mới điều khiển cơ giáp đoạt thiết bị phát tín hiệu sau lưng của cơ giáp do Bảo La điều khiển.

Lâm Phi khống chế cơ giáp, ném thiết bị phát tín hiệu ra ngoài ngàn thước, cũng vội vàng hô lên với Hắc Yên Hoa trong tần số của tiểu đội.

- Mau, mau thông báo với hai mươi tiểu đội chấp hành nhiệm vụ hôm nay, bảo bọn họ lập tức ném thiết bị phát tín hiệu xuống. Tôi vừa nhận được mật báo chuẩn xác, thiết bị phát tín hiệu đã bị gián điệp của Bách Thú Đế Quốc động tay chân. Sau ba phút, tên lửa sẽ khóa mục tiêu tất cả các thiết bị phát tín hiệu.

- Mau, Hắc Yên Hoa, đây không phải chuyện đùa đâu. Tôi lấy vinh dự của quân nhân ra thề, nếu tin tức sai lầm thì tôi xin nguyện bị tòa án quân sự xử lý. Không có thời gian nữa đâu.

Mà Hắc Yên Hoa khi nghe ấy Lâm Phi nói liền đáp:

- Cái gì? Gián điệp. Anh khẳng định chứ? Được, lần này bà đây tin anh thêm một lần.

Còn may Hắc Yên Hoa là một nữ đội trưởng làm việc dứt khoát, lập tức liên lạc với các đội trưởng khác, cũng bắt đầu nhanh chóng truyền tin.

- Tội là đội trưởng tổ đội Hắc Yên Hoa. Tất cả các tổ đội chấp hành đặt thiết bị phát tín hiệu chú ý. Hộp thiết bị phát tín hiệu đã bị gián điệp của Bách Thú Đế Quốc động tay chân, lập tức ném ngay nó đi. Chú ý, đây không phải trò đùa hay diễn tập.

- Tôi là đội trưởng tổ đội đặc chiến Hắc Yên Hoa. Tất cả đội ngũ chấp hành nhiệm vụ chú ý. Lập tức ném thiết bị phát tín hiệu đi thật xa. Tất cả thiết bị phát tín hiệu đã bị tên lửa của Bách Thú Đế Quốc khóa mục tiêu. Sau hai phút, tên lửa sẽ công kích tới vị trị của thiết bị phát tín hiệu.

- Nhấn mạnh lần nữa, đây không phải là trò đùa. Tôi lấy tên của đội đặc chiến Hắc Yên Hoa, yêu cầu tất cả các tiểu đội ném thiết bị phát tín hiệu đi càng xa càng tốt.

Hắc Yên Hoa nghe lời Lâm Phi nói, bắt đầu liên tục thông báo tin tức này trong hệ thống liên lạc giữa các tiểu đội trưởng.

Cô cũng điều khiển cơ giáp của mình nấp dưới vách núi với Lâm Phi.

Còn may là Hắc Yên Hoa từ sau khi tới Minh Thần Tinh, dựa vào thực lực mạnh mẽ, vài lần tác chiến cũng trở thành người quen, bình thường tùy hiện, nhưng nói chuyện quan trọng là không hai lời, không phải là loại phụ nữ thích đùa cợt.

Hai mươi tiểu đội, ngoài một tiểu đội xui xẻo vì tín hiệu không tốt, không nhận được thông báo khẩn của Hắc Yên Hoa ra, tất cả đều tin lời cô, ra lệnh cho thợ duy tu cơ giáp điện tử ném thiết bị phát tín hiệu ra ngoài ngàn thước. Dù sao thì không ai muốn mang tính mạng của mình ra thử tính chân thực của thông báo. Tên lửa của Bách Thú Đế Quốc khóa mục tiêu rồi, đó không phải là chuyện đùa.

Hai phút qua đi rất nhanh. Dưới sự chú ý của những tiểu đội chấp hành nhiệm vụ, tên lửa của Bách Thú Đế Quốc đã tập kích đúng như lời nói.

Tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên.

Chỉ vài giây sau, tần số liên lạc giữa tiểu đội liền bùng nổ.

- Còn bà nhà nói. Ông đây liều sống liều chết đi chấp hành nhiệm vụ, không ngờ lại có nội gian, làm cho ông biến thành tấm bia di động.

- Mười mấy quả tên lửa tấn công một điểm. Vừa rồi tôi vừa hôn tử thần rồi.

- Nếu không giải thích hợp lý cho tôi thì tôi sẽ tố cáo tất cả quan quân cấp thiết bị liên lạc này ra tòa án quân sự.

- Hắc Yên Hoa, tiểu đội chúng tôi nợ cô một cái ơn lớn rồi. Sau này nếu cô không gả được cho ai thì tôi sẽ giới thiệu mãnh nam cho cô.

Ngoài một tiểu đội không liên lạc được, không biết sinh tử ra, mười chín tiểu đội vừa sóng vai với tử thần bắt đầu mắng chửi.

Sau đó, không có bất cứ tiểu đội nào chấp hành nhiệm vụ nữa. Không phải vì không có thiết bị phát tín hiệu nữa mà bởi các đội viên và độ trưởng đều không chấp hành nhiệm vụ này nữa. Vừa nãy suýt nữa là mất mạng, cảm giác khiến người ta rất khó chịu.

Hiện tại trên trăm chiến sĩ cơ giáp đang nhanh chóng trở về Thiên Long Liên Bang, tức tối chuẩn bị về tìm sở chỉ huy tính nợ và lý luận.

Kẻ ra tay lần này chắc sau khi bị phát hiện ra sẽ không sống nổi mà ra tới tòa án quân sự, bị các binh lính chấp hành nhiệm vụ lần này dùng cực hình.

Sau một giờ vũ trụ, rất nhiều tiểu đội chấp hành nhiệm vụ tìm được đường sống trong cõi chết mà trở về đã tới trụ sở của Thiên Long Liên Bang dưới lòng đất Minh Thần Tinh. Cả trăm tên đội trưởng và binh lính tức tối đang chờ lão già râu bạc của tổng chỉ huy nói chuyện.

Dù sao thì nhiệm vụ lần này hẳn phải chết, lão già râu bạc mời hai mươi đội trưởng, tính cả Lâm Phi vào trong phòng chỉ hủy. Tổng chỉ huy râu bạc cũng biết nếu chuyện này xử lý không tốt thì tuyệt đối sẽ xảy ra quân biến, sợ lả mình sẽ bị mấy đội trưởng phẫn nộ giết chết.

- Xin mọi người yên tĩnh. lần này Thiên Long Liên Bang chúng ta xuất hiện nội gian trong nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ cố hết sức đưa ra đáp án khiến mọi người hài lòng.

- Hiện tại xin hỏi vị binh lính phát hiện vấn đề đầu tiên, đội phó Lâm Phi của đội Hắc Yên Hoa nói một chút xem tại sao anh lại phát hiện ra vấn đề.

Tổng chỉ huy râu bạc xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt, dùng giọng điệu hết sức mềm dẻo nói.

Thấy tất cả mọi người đều đang nhìn về phía mình, Lâm Phi rất tùy ý. Dù sao thì mình cũng là người bị hại. Nhiều đội trưởng ở đây như vậy, tổng chỉ huy cũng không dám có ác ý với mình.

- Tôi vốn học một ít lý luận cơ giới trong học viện quân sự. Vừa hay lúc chấp hành nhiệm vụ lần này, tôi vô tình phát hiện ra thiết bị thu phát tín hiệu của chúng ta có vấn đề. Nguyên nhân cụ thể thì cờ quan chỉ huy đại nhân điều ra ra đã. Tôi chỉ biết đến thế thôi.

Lâm Phi rất vô lại đẩy vấn đề này cho lão già đầu bảo chỉ huy.

- Các người đều là người tài của đế quốc. Chư vị ở đây, tôi tin rằng các người cũng biết, tôi là quan tổng chỉ huy Minh Thần Tinh, cũng không ngu xuẩn tới mức vô tình vô nghĩa mà tự dưng hi sinh tính mạng chiến sĩ cơ giáp của tôi.

- Chuyện lần này xin cho tôi thời gian một ngày. Một ngày sau tôi nhất định sẽ tra ra nội gián, cho mọi người một câu trả lời hài lòng.

- Tất cả binh lính tướng sĩ chấp hành nhiệm vụ lần này đều đã đi qua Quỷ Môn Quan một lần. Phát hiện của các người cũng ngăn chặn được hành động âm hiểm của Bách Thú Đế Quốc một lần. Để khen thưởng cho các người, tất cả binh lính, tướng sĩ đều tăng một cấp quân hàm.

- Do phần thưởng này nằm ngoài quy định cho nên cuối tháng này mới được công bố. Hy vọng trước tiên các người cũng không nên khoe khoang chuyện này. Tất cả đều đợi sau khi điều tra ra kết quả mới quyết định tiếp.

Quan chỉ huy râu bạc dùng giọng điệu thương lượng để nói với các đội trưởng đang ngồi đây.[/CHARGE][/HIDE]

Chương 158: Nội gian (2)

Nhóm dịch: black

Sưu tầm by p0c1912 -

Nguồn: VipVanDan

Hai phút trôi qua, không có gì xảy ra. Hắc Yên Hoa nhìn thiết bị dò xét trên cơ giáp, thấy bầu trời trống không, bắt đầu oán hận nói với Lâm Phi.

- Cái thằng ranh này, không ngờ lôi chúng ta ra làm trò cười. Còn để bà đây ngây ngốc dựa vào vách đá trốn với anh. Anh...

Không đợi Hắc Yên Hoa nói xong, trên thiết bị dò xét của cơ giáp đã xuất hiện ba điểm đen. Ở cách đó ngàn thước, mười mấy tên lửa bay nhanh tới đánh lên trên thiết bị liên lạc. Ầm ầm, thiết bị liên lạc cách đó ngàn thước đã bị đánh nổ thành một cái hố to.

Khoáng thạch, đất vụn tung bay. Trong phòng điều khiển cơ giáp, Hắc Yên Hoa, Lam Bách Hợp đều há miệng, ngây người không nói được gì.

Mà Bảo La thấy kết quả đó, dường như nổi điên gào rú trong phòng điều khiển.

- Nội gian, nội gian. Tôi đã từng nói là điều khiển cơ giáp duy tu điện tử không có nguy hiểm mà, hôm nay không phải chết trong chiến đấu mà lại suýt chết bởi nội gian rồi. Không được, trở về tôi giả ốm. Tôi muốn xuất ngũ. Tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo là tinh thần có vấn đề rồi.

- Á, gọi đội duy tu thôi. Gọi thôi. Cái gì? Tất cả tiểu đội gồm hai mươi thợ duy tu, hai mươi thợ duy tu cơ giáp điện tử cũng vừa bị máy bay oanh tạc của Bách Thú Đế Quốc đánh nổ rồi. Á, ông hôm nay chẳng lẽ không phải mang thiết bị liên lạc trên lưng mà là thuốc nổ sao?

Bảo La bởi kinh hoảng quá đồ, thét lên chói tai liên tục trên tần số liên lạc.

Chẳng qua nghe hắn nói, đám người Lâm Phi cũng đã nghe ra vấn đề rồi. Tất cả hai mươi tiểu đội phái đi hôm nay vừa rồi đều bị máy bay oanh tạc của Bách Thú Đế Quốc bắn nổ rồi.

Tên lửa của Bách Thú Đế Quốc có thể khóa mục tiêu chính xác, việc này chức tỏ là thiết bị liên lạc của thợ duy tu cơ giáp hôm nay đã bị động tay động chân rồi.

Mà nhóm thiết bị liên lạc này đều bị động tay cả, trừ tiểu đội Hắc Yên Hoa hôm nay bởi có Lâm Phi may mắn gây chuyện mới tránh được một kiếp nạn, các tiểu đội khác chắc là dữ nhiều lành ít rồi. Hắc Yên Hoa im lặng nghe thợ duy tu Bảo La đang gầm rú như điên trên tần số liên lạc.

Hai chữ nội gian đã xuất hiện rõ ràng trong tâm trí mọi người. Không chết rõ ràng trên chiến trường, vừa rồi suýt nữa là chết bởi thiết bị liên lạc bị động ta chân. Mà bởi hành động này, hai mươi tiểu đội, trừ tiểu đội này ra thì gần như đã bị diệt toàn quân rồi. Đây là chuyện khiến tâm lý mọi người cảm thấy vô cùng không thoải mái.

- Trở lại ba phút trước.

Lâm Phi thấy hiệu quả này, lại phát động dị năng lần nữa.

Năm cơ giáp di chuyển trên mặt đất lồi lõm của Minh Thần Tinh. Lâm Phi vừa mới điều khiển cơ giáp đoạt thiết bị phát tín hiệu sau lưng của cơ giáp do Bảo La điều khiển.

Lâm Phi khống chế cơ giáp, ném thiết bị phát tín hiệu ra ngoài ngàn thước, cũng vội vàng hô lên với Hắc Yên Hoa trong tần số của tiểu đội.

- Mau, mau thông báo với hai mươi tiểu đội chấp hành nhiệm vụ hôm nay, bảo bọn họ lập tức ném thiết bị phát tín hiệu xuống. Tôi vừa nhận được mật báo chuẩn xác, thiết bị phát tín hiệu đã bị gián điệp của Bách Thú Đế Quốc động tay chân. Sau ba phút, tên lửa sẽ khóa mục tiêu tất cả các thiết bị phát tín hiệu.

- Mau, Hắc Yên Hoa, đây không phải chuyện đùa đâu. Tôi lấy vinh dự của quân nhân ra thề, nếu tin tức sai lầm thì tôi xin nguyện bị tòa án quân sự xử lý. Không có thời gian nữa đâu.

Mà Hắc Yên Hoa khi nghe ấy Lâm Phi nói liền đáp:

- Cái gì? Gián điệp. Anh khẳng định chứ? Được, lần này bà đây tin anh thêm một lần.

Còn may Hắc Yên Hoa là một nữ đội trưởng làm việc dứt khoát, lập tức liên lạc với các đội trưởng khác, cũng bắt đầu nhanh chóng truyền tin.

- Tội là đội trưởng tổ đội Hắc Yên Hoa. Tất cả các tổ đội chấp hành đặt thiết bị phát tín hiệu chú ý. Hộp thiết bị phát tín hiệu đã bị gián điệp của Bách Thú Đế Quốc động tay chân, lập tức ném ngay nó đi. Chú ý, đây không phải trò đùa hay diễn tập.

- Tôi là đội trưởng tổ đội đặc chiến Hắc Yên Hoa. Tất cả đội ngũ chấp hành nhiệm vụ chú ý. Lập tức ném thiết bị phát tín hiệu đi thật xa. Tất cả thiết bị phát tín hiệu đã bị tên lửa của Bách Thú Đế Quốc khóa mục tiêu. Sau hai phút, tên lửa sẽ công kích tới vị trị của thiết bị phát tín hiệu.

- Nhấn mạnh lần nữa, đây không phải là trò đùa. Tôi lấy tên của đội đặc chiến Hắc Yên Hoa, yêu cầu tất cả các tiểu đội ném thiết bị phát tín hiệu đi càng xa càng tốt.

Hắc Yên Hoa nghe lời Lâm Phi nói, bắt đầu liên tục thông báo tin tức này trong hệ thống liên lạc giữa các tiểu đội trưởng.

Cô cũng điều khiển cơ giáp của mình nấp dưới vách núi với Lâm Phi.

Còn may là Hắc Yên Hoa từ sau khi tới Minh Thần Tinh, dựa vào thực lực mạnh mẽ, vài lần tác chiến cũng trở thành người quen, bình thường tùy hiện, nhưng nói chuyện quan trọng là không hai lời, không phải là loại phụ nữ thích đùa cợt.

Hai mươi tiểu đội, ngoài một tiểu đội xui xẻo vì tín hiệu không tốt, không nhận được thông báo khẩn của Hắc Yên Hoa ra, tất cả đều tin lời cô, ra lệnh cho thợ duy tu cơ giáp điện tử ném thiết bị phát tín hiệu ra ngoài ngàn thước. Dù sao thì không ai muốn mang tính mạng của mình ra thử tính chân thực của thông báo. Tên lửa của Bách Thú Đế Quốc khóa mục tiêu rồi, đó không phải là chuyện đùa.

Hai phút qua đi rất nhanh. Dưới sự chú ý của những tiểu đội chấp hành nhiệm vụ, tên lửa của Bách Thú Đế Quốc đã tập kích đúng như lời nói.

Tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên.

Chỉ vài giây sau, tần số liên lạc giữa tiểu đội liền bùng nổ.

- Còn bà nhà nói. Ông đây liều sống liều chết đi chấp hành nhiệm vụ, không ngờ lại có nội gian, làm cho ông biến thành tấm bia di động.

- Mười mấy quả tên lửa tấn công một điểm. Vừa rồi tôi vừa hôn tử thần rồi.

- Nếu không giải thích hợp lý cho tôi thì tôi sẽ tố cáo tất cả quan quân cấp thiết bị liên lạc này ra tòa án quân sự.

- Hắc Yên Hoa, tiểu đội chúng tôi nợ cô một cái ơn lớn rồi. Sau này nếu cô không gả được cho ai thì tôi sẽ giới thiệu mãnh nam cho cô.

Ngoài một tiểu đội không liên lạc được, không biết sinh tử ra, mười chín tiểu đội vừa sóng vai với tử thần bắt đầu mắng chửi.

Sau đó, không có bất cứ tiểu đội nào chấp hành nhiệm vụ nữa. Không phải vì không có thiết bị phát tín hiệu nữa mà bởi các đội viên và độ trưởng đều không chấp hành nhiệm vụ này nữa. Vừa nãy suýt nữa là mất mạng, cảm giác khiến người ta rất khó chịu.

Hiện tại trên trăm chiến sĩ cơ giáp đang nhanh chóng trở về Thiên Long Liên Bang, tức tối chuẩn bị về tìm sở chỉ huy tính nợ và lý luận.

Kẻ ra tay lần này chắc sau khi bị phát hiện ra sẽ không sống nổi mà ra tới tòa án quân sự, bị các binh lính chấp hành nhiệm vụ lần này dùng cực hình.

Sau một giờ vũ trụ, rất nhiều tiểu đội chấp hành nhiệm vụ tìm được đường sống trong cõi chết mà trở về đã tới trụ sở của Thiên Long Liên Bang dưới lòng đất Minh Thần Tinh. Cả trăm tên đội trưởng và binh lính tức tối đang chờ lão già râu bạc của tổng chỉ huy nói chuyện.

Dù sao thì nhiệm vụ lần này hẳn phải chết, lão già râu bạc mời hai mươi đội trưởng, tính cả Lâm Phi vào trong phòng chỉ hủy. Tổng chỉ huy râu bạc cũng biết nếu chuyện này xử lý không tốt thì tuyệt đối sẽ xảy ra quân biến, sợ lả mình sẽ bị mấy đội trưởng phẫn nộ giết chết.

- Xin mọi người yên tĩnh. lần này Thiên Long Liên Bang chúng ta xuất hiện nội gian trong nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ cố hết sức đưa ra đáp án khiến mọi người hài lòng.

- Hiện tại xin hỏi vị binh lính phát hiện vấn đề đầu tiên, đội phó Lâm Phi của đội Hắc Yên Hoa nói một chút xem tại sao anh lại phát hiện ra vấn đề.

Tổng chỉ huy râu bạc xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt, dùng giọng điệu hết sức mềm dẻo nói.

Thấy tất cả mọi người đều đang nhìn về phía mình, Lâm Phi rất tùy ý. Dù sao thì mình cũng là người bị hại. Nhiều đội trưởng ở đây như vậy, tổng chỉ huy cũng không dám có ác ý với mình.

- Tôi vốn học một ít lý luận cơ giới trong học viện quân sự. Vừa hay lúc chấp hành nhiệm vụ lần này, tôi vô tình phát hiện ra thiết bị thu phát tín hiệu của chúng ta có vấn đề. Nguyên nhân cụ thể thì cờ quan chỉ huy đại nhân điều ra ra đã. Tôi chỉ biết đến thế thôi.

Lâm Phi rất vô lại đẩy vấn đề này cho lão già đầu bảo chỉ huy.

- Các người đều là người tài của đế quốc. Chư vị ở đây, tôi tin rằng các người cũng biết, tôi là quan tổng chỉ huy Minh Thần Tinh, cũng không ngu xuẩn tới mức vô tình vô nghĩa mà tự dưng hi sinh tính mạng chiến sĩ cơ giáp của tôi.

- Chuyện lần này xin cho tôi thời gian một ngày. Một ngày sau tôi nhất định sẽ tra ra nội gián, cho mọi người một câu trả lời hài lòng.

- Tất cả binh lính tướng sĩ chấp hành nhiệm vụ lần này đều đã đi qua Quỷ Môn Quan một lần. Phát hiện của các người cũng ngăn chặn được hành động âm hiểm của Bách Thú Đế Quốc một lần. Để khen thưởng cho các người, tất cả binh lính, tướng sĩ đều tăng một cấp quân hàm.

- Do phần thưởng này nằm ngoài quy định cho nên cuối tháng này mới được công bố. Hy vọng trước tiên các người cũng không nên khoe khoang chuyện này. Tất cả đều đợi sau khi điều tra ra kết quả mới quyết định tiếp.

Quan chỉ huy râu bạc dùng giọng điệu thương lượng để nói với các đội trưởng đang ngồi đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.