Còn không đợi cho Tashigi kịp phản bác, Zoro đã rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, để mũi kiếm hướng thẳng lên trời, vừa cảm nhận vừa nói:
“Vì nó là Quỷ Kiếm phải không?”
Ông chủ tiệm có chút ngạc nhiên, hỏi:
“Cậu đã nghe về nó rồi à?”
Zoro bình tĩnh trả lời:
“Không, tôi nhìn là tôi đã biết rồi!”
Ông chủ tiệm bắt đầu giải thích:
“Đúng như cậu nói, kể từ khi thanh Kitetsu đệ nhất thì thanh kiếm nào của phái Kitetsu đều là Bảo Kiếm cả, nhưng đồng thời thì thanh nào cũng đều là Quỷ Kiếm hết.
Một số kiếm sĩ nổi tiếng cũng bởi vì có thanh kiếm Kitetsu trong tay mà chết bất đắc kỳ tử.
Cho tới bây giờ, thì đã không còn kiếm sĩ nào dám sử dụng kiếm Kitetsu nữa cả.
Vì cho dù là vô tình hay cố ý sử dụng chúng thì trước sau gì cũng sẽ biến mất khỏi cuộc đời này!!! Tôi đã muốn bán quách nó từ từ lâu rồi, nhưng lại sợ bị nguyền rủa...”
Tashigi nghe xong câu chuyện, lập tức cúi gập người tạo thành góc 90 độ, hướng về phía ông chủ quán xin lỗi:
“Xin lỗi ông...!Tôi không ngờ rằng nó lại là loại kiếm khủng khiếp như thế!!!”
Hai tay ông chủ tiệm khoanh ở trước ngực, hừ lạnh:
“Tôi nói cô chỉ là đồ con nít, chỉ mới biết chút ít về kiếm, mà suốt ngày đã giở giọng chuyên gia rồi!”
Lúc này, Alex đột nhiên lên tiếng:
“Theo tôi thì thật sự chả có lời nguyền rủa nào ở đây cả.
Cái mà mọi người đồn là lời nguyền đó, thực chất chỉ là một cái khảo nghiệm của thanh kiếm Kitetsu dành cho người sử dụng nó mà thôi.
Nếu như ông đã là một người am hiểu về kiếm, thì cũng chẳng xa lạ gì với thanh Đại Bảo Kiếm có tên là Enma chứ nhỉ?”
Ông chủ tiệm suy nghĩ một lát, sau đó không chắc chắn nói:
“Enma? Thanh kiếm được mệnh danh là Diêm Vương đó hử, theo tôi nhớ không lầm thì nó đã từng nằm trong tay một kiếm sĩ thuộc băng của Vua Hải Tặc.”
Alex gật gật đầu:
“Đúng vậy, nếu như thanh Sandai Kitetsu này mà được xưng là Quỷ Kiếm, thì thanh Enma sẽ là Diêm Vương đòi mạng những kẻ không có đủ sức mạnh làm cho nó thỏa mãn.
Còn kinh khủng hơn những thanh Kitetsu sau khi sử dụng một thời gian mới xảy ra vấn đề, Enma sẽ ngay lập tức khiến người không đủ sức mạnh mà nó yêu cầu trả giá ngay lập tức! Như ông thấy đấy, mặc dù Enma là một thanh kiếm kinh khủng như vậy, nhưng người kiếm sĩ của băng Vua Hải Tặc vẫn sử dụng nó một cách bình thường không phải hay sao?”
Ông chủ tiệm gật gật đầu một lát, lại lắc lắc đầu:
“Tuy là nói như thế, nhưng nếu như tôi đưa thanh Sandai Kitetsu cho bạn cậu.
Sau đó, rủi như nó khiến cậu ta chết đi, thì chẳng khác nào là tôi giết cậu ta!!!”
Zoro lúc này cũng nhếch miệng cười, vừa nhìn về phía lưỡi kiếm sắc bén của Sandai Kitetsu vừa nói:
“Tôi thích thanh kiếm này rồi, tôi nhất định phải có được nó!”
Ông chủ tiệm có chút hoảng:
“Cậu không suy nghĩ lại hay sao?”
“Bốp!”
Đột nhiên, không biết vợ của ông chủ tiệm từ đâu chui ra, gõ vào đầu ông ta một cái đau điếng:
“Bọn họ đã nói đến như thế rồi, ông cứ bán quách cái thứ quỷ quái đó đi!”
“Vâng vâng, bà xã!”
Ông chủ tiệm gật đầu đồng ý lia lịa.
Alex nhìn thấy chuyện ở đây rốt cuộc đã xong, ra hiệu cho Zoro một cái, dự định rời khỏi.
Nhưng chỉ thấy Zoro lúc này vẫn không phản ứng gì, cậu ta nhìn nhìn thanh Sandai Kitetsu một lát, rồi lại rồi nhìn về phía cánh tay của mình.
Alex nhìn thấy hành động này, trong lòng âm thầm hô không ổn.
Quả như là dự đoán, Zoro rốt cuộc cũng bày ra cái trò này.
“Nếu như là ông chủ tiệm đã sợ cái lời nguyền kia.
Thì bây giờ hãy để tôi dùng số mệnh của mình tỉ thí một phen với cái lời nguyền xem ai lợi hại hơn.”
Nói xong, Zoro ngay lập tức tung thanh kiếm Sandai Kitetsu lên trên, sau đó chìa cánh tay của mình ra.
Thanh kiếm ở không trung bay lên một hồi rồi bắt đầu rơi xuống, nó xoay vòng liên tục, hướng về phía cánh tay của Zoro mà chém tới.
Nhìn thấy cái cảnh này, tất cả mọi người có mặt tại tiệm vũ khí đều đã sợ xanh mặt, ngay cả Alex cũng không tự chủ được đổ một vài giọt mồ hôi ở trên mặt.
Mặc dù có chút bất ngờ, nhưng Alex ngay lập tức vận dụng Haki Quan Sát của mình lên đến cực hạn, nếu có bất kỳ sai sót gì cậu ta sẽ ngay lập tức ra tay.
Trong lòng Alex thầm đem Zoro ra mắng chửi mấy lần, thằng kiếm sĩ này tự dưng đầu óc có vấn đề, không có chuyện gì làm mới đem thứ này ra đùa, không may chơi hỏng thì xong phim, xui xẻo một tí là đi luôn cánh tay, sau đó theo gót ông chú Shank mà tham gia vào Hội Những Người Tàn Tật tại thế giới hải tặc.
Không hồi hộp như mọi người xung quanh, Zoro chỉ là đơn giản giữ nguyên tư thế đưa cánh tay của mình ra đến vị trí bên dưới thanh kiếm đang lao xuống, hai mắt cậu ta thì nhắm nghiền, thật sự là cậu ta đang đợi vận mệnh quyết định trò chơi này.
Ngay lúc thanh kiếm sắp chém vào cánh tay của Zoro, Tashigi đã che mắt không dám tiếp tục nhìn nữa, ông chủ tiệm thì hoảng sợ hét lên một tiếng:
“Đừng có ngu xuẩn như vậy chứ! Độ bén của thanh kiếm đó không phải là chuyện đùa đâu!!! Cậu sẽ mất cánh tay của mình mất...”
Nhưng tình huống xấu nhất đã không xảy ra, chỉ thấy thanh kiếm ngay lúc phải tiếp xúc với da thịt của Zoro, thì nó lại theo một quỹ đạo vô cùng vi diệu lướt qua cánh tay của cậu ta, sau đó tiếp tục rơi xuống, sau đó ghim ở trên mặt đất.
Lưỡi kiếm cắm sâu vào bên trong sàn nhà, lút đến tận cán, đủ để thấy được mức độ sắc bén kinh khủng của thanh kiếm này.
Zoro nhìn thấy vậy liền nhếch miệng cười:
“Hahaha.
Thanh kiếm này, bây giờ thuộc về tôi rồi!”
“Bịch...!Bịch...!Lạch cạch...”
Tashigi và ông chủ quán tới lúc này đã không đứng nỗi nữa, mặt mũi bọn họ hiện tại đã tràn đầy mồ hôi, liên tục hai tiếng ngã ngữa trên mặt đất phát ra.
Alex không tự chủ được lấy tay vỗ trán một cái, trái tim của cậu ta cũng bị một màn này của Zoro làm cho nhảy lên nhảy xuống mấy hồi.
Đột nhiên, Alex vỗ vào vai Zoro một cái, giọng có chút gấp rút, nói:
“Chúng ta phải đi ngay thôi.
Luffy lại gây ra chuyện rồi!!!”
Zoro nghe thấy vậy cũng lập tức đem Sandai Kitetsu tra vào bên trong vỏ, đeo vào bên hông của mình.
Hai người chào ông chủ tiệm một tiếng, sau đó vọt ngay ra cửa, hướng về phía một bên mà chạy tới.
Khi hai người Alex và Zoro đã rời khỏi khỏi tiệm vũ khí được một thời gian, ông chủ tiệm và Tashigi mới hồi thần trở lại.
Ông chủ tiệm lẩm bẩm nói:
“Bây giờ tôi đã có thể xác định trăm phần trăm chàng thanh niên đó thực sự là một kiếm sĩ có bản lĩnh.
Hai chàng trai đó thật sự khiến người khác kinh ngạc.
“
Trên mặt của Tashigi lúc này cũng hiện lên một nụ cười:
“Tôi ngạc nhiên đến nỗi, hiện tại đầu gối vẫn còn bủn rủn, không cách nào có thể đứng dậy được.”
Đúng lúc này, ở phía sau lưng của ông chủ tiệm vang lên âm thanh của vợ:
“Còn ở đó lải nhải gì nữa.
Ông mau đi vào mà cọ rửa phòng tắm đi kìa!!!”
Ông chủ tiệm lập tức ngoan ngoãn đứng dậy, đi vội vào bên trong nhà, để mặc cho Tashigi ở ngoài, không quan tâm đến cô ta nữa.
...
Alex thông qua Haki Quan Sát, cậu ta rất nhanh tìm được vị trí của Luffy đang đứng.
Hiện tại, Luffy đang ngồi trên một cái kệ rất cao ở chính giữa quảng trường thành phố, nhìn kỹ lại thì đây nào phải là cái kệ gì, mà là pháp trường đặc biệt do chính quyền thế giới địa phương quản lý, cũng chính là cái pháp trường khi xưa xử tử Vua Hải Tặc.
Hắn không phải thần, càng không thánh mẫu, hắn không tính toán được tất cả, vì người thông minh và lợi hại hơn hắn có rất nhiều.
Hắn một đường mạnh lên, một đường hủy diệt tất cả, một đường trở thành chân chính cường giả..