Xong rồi nó được anh Thắng bế vào nhà, để lại 2 cô bạn đừn ngoài đó
_Con nhỏ ngốc nghếch này_Mika nhìn Mỹ Hương như vậy k khỏi sót
_Rốt cục có truyện gì chứ à? _ Kyu Min buồn rầu nhìn bóng cô bạn thân yêu của mình đang khuất dần trong bóng tối
* * * * * * * * *
Nhưng ngày sau đó Mỹ nhà ta nhốt mình trong phòng 1 tuần liền, k bước
chân ra khỏi phòng nửa bước luôn…..đương nhiên, với tính cách của Mỹ
Hương chắc chắn nó sẽ k bao h khóc nức nở để đến nỗi ngất lên ngất xuống vì truyện tình cảm rồi, nước mắt nó trước h chỉ để dành khóc cho 1
người có tên là “ Triệu Lý Băng Băng thôi. Còn Mỹ Hương nhà ta nhốt mình trong phòng để ngủ ngon lành trong vòng tay ấm áp của anh trai mình để
ổn định lại tinh thần thôi, và vì vậy mà đương nhiên 1 tuần đó anh Thắng cũng chẳng bước chân ra ngoài cửa phòng đến nửa bước. Tất cả thức ăn
của 2 người này đều do 1 mình anh Phương (Độc Tam) nấu rồi để Tứ Quỷ nhà ta thay phiên nhau mang vào, đồ dùng cũng là Tứ Quỷ chứ tuyệt nhiên
người làm k bao h được động tới hay lại gần phòng anh Thắng cả do 3 anh
trai của Mỹ Hương và Thắng cùng Tứ Quỷ k cho đụng vào…..
Còn tụi kia, Mika và Kyu Min sau khi
nghe Ren với Koon Ham kể lại mọi truyện thì cũng khá bất ngờ trước việc
Mỹ Hương và Long yêu nhau nhưng k phải là điều khó đoán vì đây chỉ là
truyện trước sau 2 người này thành cặp mà thôi.Nhưng thứ khiến 2 cô bạn
xinh đẹp của ta phát điên lên chính là lúc nghe truyện của nhỏ Quyên
Quyên thì máu giận lại bốc lên đến đỉnh đầu mà đập tay cái “rầm” xuống
bàn, trừng mắt gắt lên từng tiếng 1 cực kì kiên quyết:
_Tuyệt đối Mỹ Hương k bao h làm cái trò đó
Và hậu quả sau cái đập tay đầy quyên quyết và bạo lực đó là cái bàn uống nước gẫy đôi luôn (==”)
Nói thì nói vậy chứ tụi nó cũng biết làm gì đâu vì Mỹ Hương cũng đâu chịu bước ra khỏi cái phòng đâu và tên Long thì cũng túc trực ở bên Quyên Quyên xuốt do sau đêm đấy con bé đó bị ốm nặng. Nhưng dù vậy thì tụi nó có thể quả quyết 1 điều rằng nếu Mỹ Hương nhà ta đã ghét nhỏ đó tới muốn nhỏ chết luôn thì sẽ k bao h dùng cái
cách bỉ ổi đó mà đường đường chính chính mà thẳng tay đánh nhỏ trước bàn dân thiên hạ luôn cho dù nhỏ có là em họ của Long thì với 1 Mỹ Hương
trời k sợ đất k sợ thì chẳng phải là truyện lạ. Vấn đề là lấy đâu ra
bằng chứng để chứng minh sự thật mà Long nhìn thấy tận mắt kia đây…..
Vậy nên, những ngày ở nhà Mỹ Hương tụi
nó thay vì ngồi rảnh rỗi chơi thì lại bái sư học võ : Ren với Mika nhờ
anh Phong (Nhất Phong ) chỉ dạy thêm về kiếm thuật cho mình để có thể có được 1 đường kiếm tuyệt đỉnh như anh; Kyu Min với Koon ham cùng nhờ anh Vương (Nhị Hỏa) và anh Phương (Độc Tam) chỉ dậy thêm về võ đạo; riêng
Kyu Min nhà ta trong quá trình học tính cách có phần giống Mỹ Hương: ham học, quậy phá tưng bừng nhưng lại rất nhí nhảnh khiến anh Phương rất
mực yêu quý coi như em gái và đã dậy thêm cho Kyu Min về độc và cách
dùng độc để ám sát như thế nào. Ngoài ra tụi nó còn giúp mẹ Mỹ Hương dạy ở võ đường nữa, cuộc sống ở đây trở nên khá là thú vị và vui vẻ nhưng
có 1 điều mà chúng nó k thể nào hiểu được là tại sao Mỹ Hương như vậy,
anh Thắng như thế mà chẳng thấy cha mẹ 2 người này nói gì hay ý kiến sao cả về 2 đứa con cưng suốt 1 tuần liền nhốt mình trong phòng….. quả thực rất là lạ
Lúc tụi nó hỏi thì mẹ Mỹ Hương chỉ mỉm cười hiền và nói:
_Tụi nó lớn cả rồi vậy nên ta thấy để
chúng nó tự mình giải quyết thì tốt hơn. Và Mỹ Hương nó có thằng Thắng
rồi thì tuyệt đối k sao đâu
Lời nói chắc như đinh đóng cột của mẹ Mỹ Hương khiến tụi nó k khỏi ngạc nhiên. Và nhìn cái khuôn mặt k thể tin
được của 4 đứa chúng nó mẹ Mỹ Hương đã cười hiền và kể lại cho chúng nó
nghe câu chuyện về 2 anh em nhà này….. đây là những câu truyện k
tưởng…..
Đó chính là cái ngày mà bà sinh ra Mỹ
Hương với Thanh thanh thì cả 2 đứa bé đều rất trắng chẻo, mập mạp, dễ
thương và k hề có vấn đề gì cả. Nhưng cho tới 2 năm sau, k hiểu vì sao
mà sức khỏe của Thanh Thanh lại yếu đi rõ rệt ,bệnh tật quanh năm cho dù cách chăm sóc 2 đứa bé này y như nhau trong khi Mỹ Hương nhà ta lại cực kì khỏe mạnh k hề mắc bất cứ bệnh tật gì dù chỉ là cảm cúm thông
thường. Vì lẽ đó và cùng vì do cha mẹ 2 đứa cũng bận rộn cho quá nhiều
công việc trong khi Thanh Thanh ốm đau suốt nên đã rất lo lắng mà dành
tất cả thời gian còn lại trong quỹ thời gian còn của mình lo cho Thanh
Thanh hơn mà quyên mất Mỹ Hương, chỉ dao Mỹ Hương cho người làm trong
nhà chăm lo. Anh Thắng, cũng chính từ lúc đó thấy cha mẹ chăm lo cho
Thanh Thanh mà bỏ Mỹ Hương cho người làm trong nhà chăm sóc thì đã k nói 1 lời nào mà thay cả cha lẫn mẹ chăm sóc cho Mỹ Hương: chăm cho nó từ
cái ăn, cái ngủ, từ bộ quần áo,….từng li từng tý 1 rất cẩn thận và k
khiến ai động vào Mỹ Hương cả. Mặc dù thời gian đầu 1 cậu bé cũng mới
chỉ gần 7 tuổi chăm sóc 1 đứa trẻ quả thực khó khăn nhưng chưa lúc nào
Thắng nghĩ sẽ bỏ cô em này cả, 1 mình học cách chăm em, dỗ em, cho em
ăn, ru em ngủ,….chưa bao h nản lòng. Và cũng chính từ hồi đấy cho tới
lúc Mỹ Hương lớn hơn và trưởng thành thì cũng vẫn là do 1 mình anh chăm
lo, yêu thương , dạy dỗ hết mực như vậy nên càng ngày nó càng quấn anh
trai, k rời anh nửa bước luôn; dần dần sau này trong mắt Mỹ Hương ngoài
người anh trai quá hoản hảo quá tuyệt vời này chẳng có người con trai
nào khác có thể lay động trái tim nó,trừ 1 người….. Sau này anh Thắng
cũng chỉ nới với cha mẹ rằng:
_Hãy cứ chuyên tâm chăm sóc Thanh Thanh cho con bé khỏe lại, để nó có cuộc sống bình thường còn Mỹ Hương cứ để con lo là được….
Có lẽ chúng chính nhờ vậy mà cha mẹ Mỹ
Hương mới có thể chăm lo tốt nhất cho Thanh Thanh nên tới h bây h cô bé
mới có thể khỏe manh, khỏi bệnh mà vui vẻ cười nói như vậy được…..Nhưng
cũng chính vì vậy nên Mỹ Hương lớn lên mà k có tình yêu thương của cả ch lẫn mẹ và đấy cũng chính là lí do vì sao mà anh thắng có tầm ảnh hưởng
lớn tới Mỹ Hương như vậy….
Có lẽ, cũng chính vì vậy mà dù Thanh
Thanh dù có k được anh Thắng quan tâm nhiều như những gì anh Thắng dành
cho Mỹ Hương nhưng cũng chưa 1 lần nào tủi thân hay ghen tức với chị
mình vì Thanh Thanh hiểu rằng ngày xưa cô bé đã lấy hết tình yêu thương
của cha mẹ dành cho Mỹ Hương mà chưa bao h Mỹ Hương mở lời trách móc hay oán hận thì việc anh Thắng rõ ràng yêu thương Mỹ Hương hơn cũng chẳng
đáng để ghen tỵ. Ngược lại, sau này Thanh Thanh hết mực thương yêu chị
hai cũng vì muốn thay ba mẹ bù lại đắp lại tình cảm cho chị hai. Với cô
bé này thì hình ảnh người chị gái song sinh với mình thiếu thốn tình cảm cha mẹ nhưng khi ngã lại phải tự đứng dậy, tự ăn ,tự mặc đồ mà vẫn mỉm
cười cực tươi với cô đã mãi mãi khắc sâu trong tim cô bé này rồi……
Câu truyện thứ 2 chính là câu chuyện về 4 năm trước, khi chị Băng băng mất. Cái ngày chị Băng Băng ngã xuống thảm cỏ xanh, ngày Mỹ Hương mất đi “thiên thần” của mình, ngày anh Thắng mất đi người vợ_ người chiếm gần hết trái tim anh cũng chính là ngày anh
Thắng bỏ lại cô em gái nhỏ mà giam mình trong phòng tối 4 năm liền đấy.
Mỹ Hương lần đầu tiên phải khóc từ lúc sinh ra tới h, nó khóc ròng rã
xuốt mấy ngày đêm liền k biết mệt mỏi, nỗi đâu này chưa dứt được thì lại trồng thêm nỗi đau khi biết anh trai mình thương yêu nhất h không muốn
gặp bất cứ ai kể cả mình cho dù nó đã đứng đợi anh ở trước cửa căn phòng đấy cả mấy tháng trời liền. Thiếu anh trai, người là 1 phần hơi thở của nó thì nó cũng chẳng làm gì được ra hồn cả, cái gì cũng thấy k vừa ý và nhất là trong giấc ngủ hằng đêm của nó k được bảo hộ bởi anh….Nó đã k
thể chợp mắt được chút nào trong mấy tháng liền dù cho có muốn ngủ rất
nhiều vì nó mong đây là 1 giấc mơ thôi, khi tỉnh dậy nó sẽ quyên sạch và mọi thứ lại trời về với nó. Sau đó, nó đã tìm đến thuốc ngủ để mình
chìm vào giấc ngủ hằng đêm nhưng thuốc ngủ thường hoàn toàn chẳng có tác dụng gì đối với 1 đứa có nỗi đâu quá lớn như nó nên phải dùng đến những loại thuốc ngủ đặc biệt hơn với liều dùng cứ 1 ngày cao hơn thì cũng
tới lúc chẳng có thuốc nào giúp được nó cả, mọi loại thuốc ngủ với người ta có thể gây chết người nếu uống quá liều nhưng đều chẳng ăn thua với
nó…. Tất cả loại thuốc nó đều nhờn cả…. Và đây cũng chính là lí do vì
sao mà sau này nó miễn nhiềm với tất cả mọi loại thuốc gây mê, thuốc ngủ loại thường và kể cả thuốc đặc nhiệm cũng chưa chắc đã quật ngã được
nó.
Sau này, 1 thời gian sau chị Băng Băng
mất, anh Thắng đã vĩnh viễn k bước ra khỏi cánh cửa đó,nó cũng quá tuyệt vọng thì sau khi ổn định lại được tinh thần hơn 1 chút thì nó đã lao
đầu vào tập luyện những khóa học khốc liệt của Trương Gia dành cho người kế vị và đồng thời tham gia vào “W” và cũng là lúc nó khuấy động tát cả các vũ trường, quán bar để quên đi màn đêm k có anh trai ; nó để sự mệt mỏi của người lần đánh nhau, nhảy múa, quậy quá tới chân tay rã rời đưa nó vào giấc ngủ…….nhưng trong tim nó hình ảnh người anh trai chưa bao h chết, nó vẫn hy vọng anh quay lại………
Cuối cùng 4 năm sau, 4 năm dài nhất cuộc đời nó như 4 thế kỉ vậy thì anh Thắng đã bước chân ra khỏi phòng tối,
đã tới đón nó và cho nó cuộc sống của ngày xưa đã lấy lại hoàn toàn của 1 cô bé Trương Nguyệt Mỹ Hương ngày xưa. Nó đã k cần thuốc và sự mệt mỏi
để đi vào giấc ngủ vì nó có anh, có người bảo hộ giấc ngủ cho nó, có
người dù trong mọi hoàn cảnh vẫn nhìn nó bằng đôi mắt dịu dàng và nụ
cười ấm áp……
* * * * * * * * * * *
1 tuần sau, cuối cùng Mỹ Hương cũng đã
bước ra khỏi căn phòng đó cùng với anh thắng để gặp mọi người nhưng Mỹ
Hương lại khiến tất cả cực kì ngạc niên và càng tin thêm về vời mẹ Mỹ
Hương là sự thật khi mà bước ra khỏi căn phòng đó k phải là 1 con người
tiều tụy, chán trường, sơ xác mà lại là 1 Trương Nguyệt Mỹ Hương với nụ
cười tươi rói như ngày xưa, ánh mắt long lanh như những vì sao đêm trên
trời….. 1 con người tràn đầy sức sống…..
_A, nhớ cậu chết mất luôn à _ Kyu Min chạy lại ôm trầm lấy Mỹ Hương
_Con ngốc, làm người ta lo chết được à_Mika mắng, đánh nhẹ vào đầu Mỹ Hương
_Xin lỗi mọi người, tui trở lại rồi đây _Mỹ Hương cười tít mắt
Sau đó Mỹ Hương cũng chỉ chăm chú tập
luyện võ thuật và súng cũng như bắt đầu học hỏi phụ giúp anh trai truyện ở công tý dồn lại trog những ai anh đi Nhật vẫn chưa giải quyết xong
thì lại bị ngừng lại vì nó đã chiếm hết thời gian của Mỹ Hương chẳng còn phút nào nghỉ ngời cả. Có điều là tuyệt nhiên từ lúc bước ra khỏi phòng Mỹ Hương k hề nhắc tới truyện của Quyên Quyên và Long vừa rồi nên cũng
chẳng ai giám hỏi…..
Nhưng có 1 điều chắc chắn rằng Mỹ Hương
cũng k hề gửi 1 lời xin lỗi nào về phía bên Triệu Gia hay tuyệt nhiên k
có 1 lời giải thích nào về vụ của Quyên Quyên cả. Và Triệu Gia cũng hoàn toàn chẳng bận tâm tới truyện của lũ trẻ chúng nó, hay ông Triệu k bao h mở lời trách cư nó cả……
_Con mời ba uống nước_ Mỹ Hương tận tay bê nước vào cho 2 người cha : cha Triệu và cha Trương (cha ruột nó)
_Cám ơn con _ Cha Triệu nhìn Mỹ Hương cười hiền
_Thế truyện này rốt cục là cầm bao nhiêu vệ sĩ đây? Tôi sẽ huy động tất cả các vệ sĩ cấp cao cùng thằng Phong,
Vương và Phương sang đó hỗ trợ ông liệu có đủ k?_ Cha Mỹ Hương hỏi
_Tài năng của 3 đứa đó tôi cũng được
diện kiến rồi, hoàn toàn k tầm thường chút nào nhưng dù gì vẫn phải cần
có 1 người chỉ huy đầy kinh nghiệm chứ. Trong khi 3 đứa đó kinh nghiệp
thực chiến thì có thừa nhưng kinh nghiệp chỉ huy cả đoàn vệ sĩ hớn vậy
thì k hề có_ ông Triệu khẽ lắc đầu
_Ủa, có truyện gì vậy cha?_ Mỹ Hương vào đưa nước cho 2 cha thì nghe vậy k khỏi tò mò hỏi
_À! Cha đang phải đi đón 1 đoàn khách
VIP như mọi năm đấy nên cần 1 lượng lớn vệ sĩ để đảm bảo an toàn cho ta
và cả đoàn khách đó nữa nhưng hiện tại lại k tìm được người chỉ huy.Mối
làm ăn này rất quan trọng vì toàn là những nhân vật đặc biệt, rất có
tiếng trong giới kinh doanh nên k thể nào lơ là hay sơ xuất được. Bình
thường vẫn là 1 tay thằng Thắng chỉ huy và lo tất cả nhưng dạo này nó
lại bận truyện của công ty quá nên ta lại k muốn nhờ, để nó tập trung
vào công việc của mình._ Ông Triệu giải thích
_Ồ! Thế theo con nghĩ thì 3 anh ấy chắc
chắn k ổn đâu ạ, nên thêm cả Tứ Quỷ vào nữa. Chứ 3 người à cả 1 đoàn
khách lớn thế chắc chắn có truyện gì sẽ k ứng phó kịp à_ Mỹ Hương suy
nghĩ 1 chút rồi nói
(Đừng thấy lạ khi thấy Mỹ Hương có thể
thoải mái ngồi nói chuyện công việc với 2 cha nhé vì tụi nó đều đã đến
tuổi được biết tất cả và trước h công việc của 2 cha k phải là chưa bao h chúng nó tham gia mà còn tham gia rất nhiều là đằng khác. Trương Gia
được như ngày hôm nay cũng có 1 phần đóng góp k nhỏ của anh Thắng và Mỹ
Hương là 2 con người được đặc huấn đặc biệt đấy ạ)
_Cũng phải, nên cho thêm Tứ Quỷ vào sẽ ổn hơn_ ông Trương gật gù đồng tình
_Vậy còn chỉ huy?_ Ông Triệu hỏi
_Để con cho. Trước h việc nhà Triệu Gia thì k là anh Thắng cũng là con lo mà…_ Mỹ Hương mỉm cười, giọng nói đầy kiên quyết
_Còn làm được k đó? Truyện lần này rất quan trọng k như những lần trước đâu, mất mạng như choi đó_ ông Trương khẽ nhíu mày
_Cha, cha đã thấy con trong công việc
biết chơi đùa bao h chưa?Đã là người nhà họ Trương thì sứ mệnh bảo vệ
Triệu gia là của tất cả mọi người, là việc rất bình thường mà_Mỹ Hương
nhìn thẳng cha mình, giọng nói chắc nịch
_Còn chắc mình làm được chứ? Còn chưa bao h nhận những vụ lớn như vậy mà_Ông Trương hỏi lại
_Dạ _Mỹ Hương gật đầu chắc nịch, k cần suy nghĩ lại
_Được, vậy việc này sẽ dao cho con, nhớ phải cần thận đấy_ ông Trương thở hắt ra gật đầu
_Hì, vậy địa chỉ, giờ giấc thì như thế nào ạ?_Mỹ Hương cười, hảo hứng hỏi
_2h30’ chiều này, tại sân bay Nội Bài họ sẽ đáp máy bay xuống_ Cha Triệu nói
_ĐƯợc ạ, đúng 2h con sẽ cùng Tứ Quỷ và Tam ca tới đó. Cha cứ đưa những vệ sĩ kia tới trước đi_Mỹ Hương gật đầu
Chao đổi với 2 người cha 1 lúc rồi Mỹ Hương xin lui ra để 2 cha bàn công việc làm ăn của riêng mình
Vừa nước ra khỏi cửa phòng đã thấy Tứ
Quỷ đứng đó, ánh mắt chúng nó đã cho Mỹ Hương thấy rõ ràng 4 tên quỷ này đã nghe thấy hết truyện ban nãy rồi….
_Nghe thấy rồi chứ hả? Nghe rồi thì mau
giúp chị chuẩn bị quần áo đi. Trước khi đi chị muốn tới 1 nơi đã _ Mỹ
hương vừa đi vừa nói, theo sau là Tứ Quỷ
_Chị hai, để anh Thắng biết truyện thì sẽ k hay đâu ạ _ Leo e dè nói
_Vậy nên đừng để anh ấy biết, rõ chưa?
Chỉ cần 1 đứa tụi bây hé mồm ra thì chị từ luôn cả 4 đứa, liệu đó_ Mỹ
Hương dở giọng đe dọa
_Dạ _ Tứ Quỷ đồng thanh, giọng tiu nghỉu
_Tốt, h giúp chị chuẩn bị quần áo, chị cần tới nơi này 1 lát_ Mỹ Hương nhếch môi tạo ta 1 nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý
Tứ Quỷ giúp Mỹ Hương sửa soạn đồ đạc cũng như thay y phục đặc nhiệm dùng cho vệ sĩ của mình rồi cùng Mỹ Hương đi tới 1 nơi, đó là Triệu Gia và
gặp 1 người, k ai khác chính là……….. Quyên Quyên…..