CHƯƠNG 36: KHỞI QUAY VÀ NGỤY TRANG
Bộ phim 《 Thiên Tử 》 chính thức khởi quay ngày đầu tiên.
Lúc Đường Phong làm việc cùng đội ngũ sản xuất, Albert cũng không đến, dựa theo tình tình cổ quái của người kia thì hiển nhiên là sẽ không đến quấy rối công việc của Đường Phong, đồng thời cũng sẽ không để Đường Phong can thiệp đến công việc của anh ta, điều này coi như là tôn trọng không gian riêng tư và công việc của mỗi người.
Cảnh quay hôm nay nằm một phần trong kịch bản, cũng không phải tình cờ, biên tập viên biết Đường Phong là nam chính trong phim, mà trong phim 《 Thiên Tử 》thì nhân vật cũng họ Đường.
Vào thời Đường, họ Đường chính là đại diện cho thời kỳ huy hoàng hưng thịnh nhất trong nền văn hóa cổ đại Trung Hoa, theo như trong phim mà nói, điều đó cũng đại diện cho các nền văn hóa của các nước phương Đông khác.
Đường trong phim chính là một minh tinh điện ảnh nổi danh khắp chốn, ngay khi phim bắt đầu, Đường Phong đóng vai một diễn viên tuy luôn toát ra phẩm chất siêu sao nhưng lại không mất đi vẻ tao nhã và lịch sự của một đấng nam nhân.
“Chuẩn bị thế nào rồi?” Người đại diện – Tiểu Vũ siêng năng hiếm khi vắng mặt, cô cũng hiếm khi can dự vào cuộc sống riêng tư của Đường Phong.
Tiểu Vũ thân thiết với Đường Phong nhất, đặc biệt là sau khi sự việc ở Nam Á, cô đối với Đường Phong đã không còn là quan hệ hợp tác bình thường như ban đầu nữa.
“Lời thoại đã thuộc nằm lòng rồi, tuyệt đối sẽ không xảy ra sự cố giữa chừng đâu.” Nở một nụ cười thật tươi, Đường Phong giơ kịch bản vẫy vẫy lên về phía Tiểu Vũ, sau khi hoá trang, so với những thiết bị hiện đại xung quanh thì Đường Phong cảm thấy mình hơi lạc lõng, trông cậu giống như người bước từ trong tranh ra, nhưng đáng tiếc hai bên nào là cà phê, bản thảo, rồi máy vi tính, kèm theo những thứ máy móc linh tinh khác.
Tiểu Vũ nhìn Đường Phong, đột nhiên thoáng nở nụ cười, trong lòng dâng cảm giác rất khó tả.
“Này, cười gì vậy?”
“Không có gì, không có gì, đang nghĩ cậu bây giờ rõ ràng rất có khí khái, rất giống là một vị thần tiên, thật khó tưởng tượng cậu làm sao có thể dùng dáng vẻ tiên trần này mà hóa thân thành một minh tinh”. Tiểu Vũ đi đến, nâng cằm Đường Phong lên, nhìn chằm chằm một hồi rồi tấm tắc khen “Nếu mà trong thời cổ đại thì quả là hồng nhan họa thủy.”
Lấy kịch bản vỗ lên tay của Tiểu Vũ, Đường Phong làm bộ tức giận nói: “Cô mới chính là họa thủy, cả nhà cô đều là mầm mống tai họa.”
“Ái chà, Đường Phong cổ hủ nhà chúng ta cư nhiên lại biết xài tiếng lóng trên internet nữa chứ .” Tiểu Vũ cười ha ha đứng lên.
“Tôi cổ hủ? Cổ hủ chỗ nào chứ?” Vỗ nhẹ vaiTiểu Vũ, Đường Phong vừa cười vừa nói, “Không thèm cãi nhau với cô nữa, cũng sắp tới giờ quay rồi đó.”
Cảnh quay hôm nay không nhiều, chủ yếu để cho Đường Phong xuất hiện trên TV, đạo diễn yêu cầu cậu thể hiện ra phong cách của một minh tinh nổi tiếng, nhưng cũng đừng quá bộc lộ chúng.
Siêu sao là bộ dáng gì chứ, có thể là điệu bộ huênh hoang khoác lác, cũng có thể là ánh hào quang tươi đẹp tỏa ra bốn phía, càng có thể là sự kín đáo khiêm nhường mà không mất đi khí chất sẵn có.
Thư ký trường quay giơ bảng lên “Tách” một tiếng, phim chính thức khởi quay.
Minh tinh nổi tiếng Đường từ phía Đông xa xôi đến nước Mỹ tìm kiếm cơ hội phát triển thêm sự nghiệp, lúc vừa xuống máy bay thì vô số ánh đèn flash từ máy chụp hình nhá lên, người này bề ngoài tuấn tú ôn nhu, trong hai năm gần đây sự nghiệp bỗng nhiên phất lên một cách nhanh chóng.
Đường, ngay cả tên cũng rất đơn giản, rất nhiều người không nghĩ tới sự xuất hiện của người này trong thế giới giải trí, bộ của phim có sự góp mặt của cậu ta khiến doanh thu cao ngất ngưởng, lên đến năm trăm triệu, hiện tại chính là một biểu tượng số một của Châu Á.
Mặc kệ là minh tinh nổi tiếng ra sao trong 《 Thiên Tử 》, Đường Phong vẫn phải đối diện với máy quay, khi kết thúc thì lại trở thành một người đàn ông bình thường, trước kia đạo diễn khá là bất an vì cậu là diễn viên mới sẽ không phát họa được tính cách nhân vật, nhưng bây giời thì sự lo lắng ấy đã nhanh chóng tan theo mây khói.
“Thoạt nhìn vô cùng tự nhiên, không giống như là đang cố sức thể hiện, nhìn sơ thì cũng biết là có khí chất của minh tinh rồi.” Giám sát ngồi sau hậu cảnh, đạo diễn mỉm cười gật đầu, hết sức để ý đến đôi mắt Đường Phong, “Không biết vì sao, tôi thấy cậu ta rất giống một người, mọi người có cảm giác vậy không?”
Đạo diễn nhìn nhân viên công tác xung quanh, rồi trợ lý của ông nói “Tôi biết, phong thái cậu ta, tạo ra cảm giác rất giống với Fiennes, nhưng Fiennes là diễn viên gạo cội rồi, Đường Phong vẫn còn rất trẻ, tuy vậy xem ra có rất nhiều diễn viên trẻ tuổi nhưng lại không tạo ra cảm giác này.”
“Biết trong phim thân phận của Đường là gì không?” Nhân viên công tác vừa cười vừa nói, “Là một vị thần cổ đại Trung Hoa chuyển thế, nói không chừng Đường Phong cũng chính là Fiennes chuyển kiếp!”
“Này, không nên nói lung tung.” Đạo diễn lập tức nhắc nhở nhân viên công tác, chuyện không có căn cứ thì không nên nói bừa bãi.
Mọi người chuyển tầm nhìn một lần nữa trở lại màn hình, phải thừa nhận, diễn xuất trong phim của Đường Phong chỉ có thể dùng bốn chữ đến hình dung —— thật quá điêu luyện.
Ngày quay đầu tiên coi như vô cùng thuận lợi, khởi đầu hết sức suôn sẻ.
Kết thúc cảnh quay, Đường Phong đến phòng hoá trang tháo bớt trang sức ra, nữ nhân viên hoá trang cẩn thận giúp Đường Phong tẩy trang, sau khi hoàn tất, đột nhiên cô ngây người ra một lúc, lập tức nở nụ cười.
“Có gì vui mà cười vậy, nói tôi nghe với nào?” Đường Phong hiếu kỳ hỏi.
“Cậu bây giờ đang đóng phim, nhưng mà nhìn ở đây này, ái chà chà, thiệt tình nha, bạn gái cậu chắc là nhiệt tình quá mà, tuy rằng đã bị che bớt, nhưng nhìn kỹ trên cổ cậu thì biết đó dấu răng rồi còn gì”. Nữ nhân viên hoá trang nhè nhẹ kéo cổ áo Đường Phong ra, cười tà quái, “Chỗ bị cắn có vết máu rồi nè.”
Đường Phong cười cười, rồi kéo cổ áo lên cao.
Nữ nhân viên hoá trang cũng không hỏi nhiều, dù sao đây cũng chỉ là tỏ thái độ quan tâm đến Đường Phong, may là trong phim, Đường Phong đóng vai như một vị anh hùng có khí chất, cơ thể mặc các trang phục kín đáo, cũng không có bất kỳ cảnh phô bày da thịt nào.
“Đường Phong, gần đây không có chuyện gì đó chứ?” Tiểu Vũ đương nhiên ở bên cạnh cũng nghe được mấy lời vừa rồi, cô ấy có chút lo lắng, trước đây cho tới bây giờ Đường Phong chưa bao giờ bị thương chỗ nào.
“Không có gì, chỉ là việc ngoài ý muốn mà thôi, bị một đứa trẻ bướng bỉnh cắn cho một cái ấy mà.” Đường Phong cười, tùy tiện nói vài câu rồi bỏ qua chuyện cỏn con này.
Tiểu Vũ nghe xong thì cũng không hỏi thêm, kết thúc công việc thì một vài người kéo nhau đi uống rượu, đa số đều là đàn ông độc thân, còn những người có vợ cơ bản là đều về nhà.
Đường Phong mượn cớ hôm nay hơi mệt nên không đi chung, một mình quay về khách sạn.
…
…
“Công việc thế nào rồi?” Đường Phong vừa vào cửa thì nghe được giọng Albert.
“Coi như thuận lợi.” Thay một đôi dép đi trong nhà, cậu đưa tay sờ sờ sau gáy, “Đêm qua anh có cần cắn mạnh vậy không, đến bây giờ còn đau đây này.”
“Diễn trò thì phải diễn cho trót chứ, cậu dạy tôi như vậy mà.” Albert nhẹ nhàng cười.
“Cái này không phải diễn trò, anh chính là biến giả thành thật.” Nhẹ nhàng sờ nơi có dấu răng, Đường Phong nghĩ thầm, may mà chỉ là cần một lần là đủ rồi, lỡ như còn muốn diễn tiếp, chẳng lẽ cậu thực sự để Albert ngược đãi sao?
Albert đã giải thích rõ ràng chân tướng sự việc, cũng hiểu rõ vì sao Charles không dám gọi điện thoại cho cậu, Charles vốn dĩ là tự cao tự đại, kết quả sau khi phát hiện bản thân mình không thể tiếp tục bảo vệ được người mình yêu, mới lực bất tòng tâm giao phó cho người khác.
Không chừng Charles cũng đã đau lòng không ít.
Những rắc rối này có thể khi gặp mặt nhau rồi giải quyết, mà hiện tại, Đường Phong cũng không thể quay về chất vấn Lục Thiên Thần hay Charles, cũng không phải ngồi đây than thân trách phận tại sao những thứ rắc rối phiền não này cứ liên tiếp đổ lên đầu cậu.
Việc quan trọng hiện giớ chính là đừng để sơ sẩy mà phá hủy kế hoạch của Albert và bọn họ, đã lỡ vuốt râu hùm rồi thì phải liều đến cùng, nếu Lục Thiên Tịch muốn thấy cậu bị Albert ngược đãi và hành hạ, thì cậu cứ theo ý nguyện của Lục Thiên Tịch, thỏa mãn trí tưởng tượng của ông ta.
Đêm qua cậu và Albert thương lượng rồi, Đường Phong sẽ làm như bị Albert tra tấn, trên người sẽ lưu lại những dấu vết hành hạ này, kết quả là trên cổ cậu đã có dấu răng bị Albert cắn.
Tối hôm qua nơi bị cắn bị chảy máu, Đường Phong nghĩ không biết Albert có lợi dụng thời cơ trả thù hay không, lần trước cậu đã cố tình cào loạn bát nháo trên lưng Albert .
“Anh làm thế nào xác định nhất định Lục Thiên Tịchsẽ biết?” Đường Phong đi qua ngồi bên cạnh, chỉ chỉ cổ mình, “Giúp tôi thoa chút thuốc đi.”
“Bên cạnh cậu đâu chỉ là có một người đại diện, còn có một tiểu trợ lý, bọn họ giống như là mini cameras vậy, lúc nào cũng thu lại nhất cử nhất động của cậu, có bất kỳ biến động nào, bọn họ cũng sẽ báo cáo cho Lục Thiên Tịch biết.” Albert cầm tuýp thuốc mỡ sang, vừa giúp Đường Phong thoa thoa, vừa nói.
“Ví dụ việc cậu bị tôi cắn bị thương.” Đường Phong hiếu kỳ hỏi, “Bị cắn thì có gì đặc biệt đâu?”
Cậu đã từng nghĩ sẽ có một loại thương tích đặc biệt gì đó, ví dụ như vết trói này nọ chẳng hạn, nhưng Albert hiển nhiên lại là muốn cắn cậu bị thương.
“Chỉ là mới bắt đầu mà thôi.” Nhẹ nhàng nhỏ giọng bên tai Đường Phong, Albert rất nhanh giúp cậu thoa xong thuốc.
“Nghe ra… Có chút đáng sợ”.