Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 36: Chương 36: Chiến Thần toàn năng (2)




- Không nghĩ tới có thể gặp được Ngũ Diệp Hoa, vận khí không tệ nha.

Mục Oanh thở dài một hơi hỏi:

- Vân đại ca, ngươi nhận thức loài cỏ này sao?

Vân Phi Dương cười nói:

- Oanh Oanh, đây cũng không phải cỏ bình thường, là bảo bối.

Mục Oanh hiếu kỳ nói:

- Vân đại ca, ngươi thật giống như biết rất nhiều, có thể nói cho ta hay không?

- Có thể.

Vân Phi Dương nói:

- Vật này tên là Ngũ Diệp Hoa, hàng năm dài ra một lá, năm năm sau nở hoa kết quả, trái cây có kịch độc, người bình thường dính vào hẳn phải chết.

- A!

Mục Oanh vội vàng nói:

- Vân đại ca, ngươi nhanh vứt bỏ đi.

Vân Phi Dương cười nói:

- Ngũ Diệp Hoa này mới 3 lá, không có độc.

Mục Oanh yên tâm lại nói:

- Vân đại ca, Ngũ Diệp Thảo có tác dụng gì sao?

- Tác dụng rất lớn.

Vân Phi Dương nói:

- Ngũ Diệp Hoa thành hình là độc dược thượng đẳng, Ngũ Diệp Hoa không có thành hình phối hợp luyện chế với những dược vật khác, có công hiệu rèn luyện kinh mạch, khơi thông kinh mạch.

Không hổ là người trong nghề, nói cực kỳ rõ ràng.

Mục Oanh nghe mà có chút mơ hồ, nhưng vẫn nói:

- Vân đại ca, ngươi biết thật nhiều.

Vân Phi Dương cười nói:

- Đi thôi.

...

Hai người đi ở trong núi rừng vắng lặng.

Trên đường đi, Vân Phi Dương phát hiện không ít thảo dược, không chút khách khí thu nhập vào Không Gian Giới Chỉ, đồng thời cảm khái nói:

- Nhân loại trên thế giới này nhận thức thảo dược quá thấp, đồ vật tốt như vậy lại không có người hái, thật sự là phung phú của trời.

Cứ như vậy đi hơn mười dặm đường, Vân Phi Dương thu hoạch tương đối khá.

Đương nhiên trong núi rừng cũng không yên ổn, có dã thú qua lại.

Hai người Vân Phi Dương đã gặp vài con dã thú, cũng may đều rất bình thường, không có mang đến cho bọn hắn tính uy hiếp thực chất, ngược lại bị Vân Phi Dương giết chết, rơi vào kết cục da lông bị lột.

Đêm tối đến, Vân Phi Dương cũng không có lựa chọn tiếp tục chạy đi, mà tìm một sơn động ẩn nấp nghỉ chân.

Gia hỏa này lựa chọn mang Mục Oanh rời khỏi đơn vị, là muốn cùng lão bà tương lai ở chung một mình.

- Oanh Oanh, đắp thêm đi.

Trong sơn động, Vân Phi Dương chế da lông thành áo khoác ngoài, choàng ở trên người Mục Oanh nói:

- Ban đêm có chút lạnh.

Đây mới là thực lực tán gái, Mục Oanh rất cảm động, cũng bất ngờ nói:

- Vân đại ca, ngươi còn có thể may y phục.

Có thể phân biệt thảo dược, lại có thể lấy ra gia công.

Hôm nay Mục Oanh mới ý thức tới nam nhân này mặc dù có chút vô sỉ, nhưng lại hiểu được rất nhiều, rất thu hút.

- Ân.

Trong con ngươi Vân Phi Dương lập loè hồi ức, nỉ non nói:

- Vì sinh tồn, rất nhiều thứ đều phải học.

Hắn thành tựu Chiến Thần cũng không phải may mắn, trải qua nguy hiểm cùng tôi luyện là không phải nhân loại bình thường có thể thừa nhận được, nói là Chiến Thần toàn năng cũng không đủ.

Mượn nhờ cảnh ban đêm, chứng kiến biểu hiện trên mặt Vân đại ca rất chân thành, Mục Oanh nói:

- Vân đại ca, ngươi thật giống như đã trải qua rất nhiều, có thể nói với ta hay không?

Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, cười nói:

- Thời gian không còn sớm, nhanh ngủ đi.

Hắn không muốn nói sự tình quá khứ. Dù sao nói ra, nữ hài này cũng sẽ không tin.

- Úc.

Mục Oanh gật đầu nói:

- Cái kia... Vân đại ca, ngươi có thể đi ra ngoài ngủ hay không.

- Hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.