Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 38: Chương 38: Dã thú không hiểu khôi hài (2)




Vân Phi Dương đột nhiên dựa tới nói:

- Oanh Oanh, ta muốn hỏi ngươi một chuyện.

- Cái gì?

Mục Oanh theo tiềm thức lui về phía sau một bước, Vân Phi Dương nghiêm trang nói:

- Trở thành nữ nhân của ta được không.

Nếu như đổi lại trước kia, Mục Oanh nhất định sẽ thẹn thùng bại lui, nhưng hôm nay thần sắc nàng lại ảm đạm thấp giọng nói:

- Vân đại ca, ta biết ngươi rất lợi hại, nhưng ta là tội nhân bị nguyền rủa, căn bản không xứng với ngươi.

Tội nhân?

Vân Phi Dương nghe được hai chữ này, bất mãn nói:

- Oanh Oanh, ngươi không phải tội nhân, ngươi là nữ nhân Vân Phi Dương ta vừa ý.

Dứt lời lại ôm nữ hài vào trong ngực.

Gia hỏa này rốt cục muốn động thủ sao?

Đúng vậy!

Vân Phi Dương ôm Mục Oanh ở trong ngực, mặt lại dựa tới.

Giờ phút này khuôn mặt nhỏ nhắn của Mục Oanh đã ửng đỏ, trái tim bang bang nhảy loạn, hô hấp nhanh hơn. Khoảng cách không ngừng gần hơn, bờ môi của hai người cũng tới gần.

- Vân đại ca...

- Đừng nói chuyện.

- Ách...

Mục Oanh khẩn trương nhắm mắt lại, giờ phút này đầu óc nàng trống rỗng, thân thể mềm mại ngã ở trong ngực Vân Phi Dương.

Đêm khuya, tuấn nam mỹ nữ đứng ở trong rừng rậm, ôm nhau, hình ảnh rất duy mỹ, làm cho người không đành lòng phá hư.

Nhưng ngay thời điểm hai bờ môi dựa sát vào, xa xa đột nhiên vang lên tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, lập tức phá hư hình ảnh duy mỹ thành mảnh nhỏ.

Người hiểu được khôi hài, dã thú không hiểu nha!

- A!

Bị tiếng hô bừng tỉnh, Mục Oanh vội vàng từ trong ngực Vân Phi Dương giãy giụa ra, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ trốn vào trong sơn động.

Giai nhân bỏ đi, Vân Phi Dương thiếu chút nữa khóc.

Còn kém một chút liền hôn được, hết lần này tới lần khác phát sinh vấn đề.

- Mẹ nó!

Vân Phi Dương phẫn nộ quay người, nhìn về phía thanh âm truyền đến.

- Rống!

Xa xa, một con gấu thể trạng cực lớn từ từ đi tới, những nơi đi qua, cây cối hoặc bị giẫm đạp, hoặc bị đập nát. Con thú này chính là hắc hùng thông thường trong núi rừng, nhưng từ thể trạng đến xem, rõ ràng mạnh hơn so với đồng loại rất nhiều.

- Muốn chết!

Vân Phi Dương lao qua, trên mặt đằng đằng sát khí.

Chuyện trọng yếu như cua muội tử, lại bị một con gấu đen quấy rồi, có thể nhẫn nại, nhưng không có thể nhẫn nhục!

Hắc hùng còn không có ý thức được mình phá hư chuyện tốt của người khác, không ngừng gào thét, chưng minh cho nhân loại kia biết mình cường hãn.

- Ta cho ngươi gọi!

Vân Phi Dương xông tới, vung nắm đấm lên, đầu ngón tay bắn ra ba đạo lưu quang.

Võ lực ba đoạn!

Sau khi ở trên Diễn Võ Trường cùng Nhiễm Tiểu Huy chiến một trận, vài ngày sau Vân Phi Dương liền thuận lợi suy diễn Nghịch Thiên Quyết tới tầng ba, tu vi đột phá đến ba đoạn.

- Vù vù.

Quyền pháp đánh úp lại, ẩn chứa linh lực, mang theo khí lưu yếu ớt, hắc hùng ngửa đầu rống to, nhấc tay oanh qua, ở nó xem ra nhân loại này quá yếu. Nhưng hai quyền chạm nhau, hắc hùng lại lui về phía sau vài bước, bởi vậy có thể thấy được lực lượng của Vân Phi Dương mạnh như thế nào.

- Vèo!

Vân Phi Dương bước ra, nắm tay phải vung đến lần nữa.

- Bành!

Một quyền này rắn rắn chắc chắc đánh vào phần bụng của hắc hùng, tròng mắt của đối phương trừng lớn, bộ dạng rất thống khổ.

Có thể không thống khổ sao, một quyền này của Vân Phi Dương ẩn chứa 400 cân lực đạo, trọng yếu hơn là ở vào trạng thái phẫn nộ, hắc hùng so với dã thú bình thường chỉ mạnh hơn một chút làm sao chịu nổi.

- Ngao ô!

Hắc hùng thống khổ kêu một tiếng, kéo thân thể cực lớn chạy thục mạng.

Ngắn ngủi giao thủ, nó đã tinh tường nhân loại này không dễ chọc, vẫn là đi trước thì tốt hơn.

Muốn đi?

Vân Phi Dương đã nổi khùng, há có thể để nó ly khai.

Chỉ thấy gia hỏa này ba nhanh chóng tiến lên, quyền cước đều xuất hiện, giống như bạo vũ lê hoa điên cuồng tàn phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.