Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 39: Chương 39: Thiện ý nói dối (1)




Hắc hùng không hiểu nhân tình quấy rối chuyện tốt của Vân Phi Dương. Để trả giá, trước bị đánh một trận tơi bời, sau đó da lông bị lột, tay gấu cùng thịt gấu thì thành bữa ăn ngon trong miệng người ta.

- Vân đại ca...

Ngày kế tiếp, Mục Oanh cúi đầu từ trong động đi ra, ngượng ngập nói:

- Ta... chúng ta lên đường đi.

Cô gái nhỏ mặt nóng rát.

- Ân.

Vân Phi Dương hung hăng cắn thịt gấu đã nướng chín một cái, lúc này mới mang theo Mục Oanh lên đường.

Trên đường, hai người một trước một sau đi tới, trong lúc không có trao đổi gì.

Hào khí hơi có vẻ xấu hổ, một màn ngày hôm qua, đối với Mục Oanh mà nói, thật là thẹn thùng đến cực điểm, cho nên trên đường thủy chung cúi đầu hành tẩu, xấu hổ như quả táo chín.

Gia hỏa không có da mặt như Vân Phi Dương ngược lại không thèm để ý. Ước chừng đi chốc lát, Mục Oanh rốt cục mở miệng nói:

- Vân đại ca, ngày hôm qua ngươi nói là thật sao?

Vân Phi Dương ngừng chân, quay người nhìn nàng nói:

- Thật, trở thành nữ nhân của ta, ta sẽ phụ trách đến cùng.

- ...

Mục Oanh cúi đầu xuống, e thẹn nói:

- Vân đại ca, ta nói là đột phá Võ Sư, có thể hóa giải nguyền rủa trên người.

- Cái này a.

Vân Phi Dương nhếch miệng cười nói:

- Đương nhiên thật sự.

Mục Oanh nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn nói:

- Ta nhất định sẽ cố gắng, nhất định sẽ đột phá Võ Sư!

Nàng muốn sống sót. Đây là dục vọng cầu sinh.

Vân Phi Dương cười khích lệ nói:

- Oanh Oanh, ngươi có thể làm được, ta chờ ngươi thành Võ Sư!

- Ân!

Mục Oanh sáng lạn nở nụ cười.

Giai nhân tươi cười như hoa, nhưng trong lòng Vân Phi Dương lại truyền đến đau đớn.

Hắn là lừa nữ hài thuần khiết này.

Thứ Thần hạ nguyền rủa, há là Võ Sư có thể hóa giải.

Phàm nhân bị Thần Linh nguyền rủa, tuyệt đối khó giải, trừ khi đột phá trên Võ Thần.

Hôm nay Mục Oanh đã 17 tuổi.

Thời điểm nguyền rủa có hiệu lực chỉ còn ba năm, từ Võ lực một đoạn đột phá trên Võ Thần, khả năng bằng không! Biết rõ khó giải, nên Vân Phi Dương thiện ý nói dối, hắn hi vọng Mục Oanh có động lực sống sót.

- Oanh Oanh, không có người có thể cướp đi tánh mạng của ngươi, dù là Thần cũng không thể, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu ngươi!

Vân Phi Dương âm thầm thề.

Mục Oanh là nữ nhân đầu tiên sau khi sống lại gặp được, đơn thuần hiền lành như vậy, hắn quyết không cho phép bi kịch phát sinh.

- Mặc dù Thứ Thần cấp nguyền rủa cực kỳ cùi bắp, nhưng lấy thực lực của ta bây giờ còn không cách nào hóa giải, biện pháp duy nhất là dựa vào dược vật loại trừ.

Vân Phi Dương cực kỳ hối hận, lúc ở Thần giới vì sao không tu luyện dược đạo. Phải biết rằng dùng dược thuật của Thần giới, phương pháp loại trừ nguyền rủa không có một trăm, cũng có chín mươi loại.

- Ai.

Vân Phi Dương thầm thở dài một hơi.

Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể tiến về Đông Lăng học phủ, hi vọng ở trong dược đạo Phàm giới có thể có phương pháp giải trừ nguyền rủa.

Đi một ngày, Vân Phi Dương cùng Mục Oanh thuận lợi đi ra khu vực trấn Địa Sơn, mặc dù trên đường gặp được rất nhiều dã thú, nhưng đều hữu kinh vô hiểm hóa giải.

Đi ra khu vực trấn Địa Sơn, là địa bàn của Đông Lăng thành, nhưng tới đây, cũng không có nghĩa là an toàn, thậm chí càng thêm nguy hiểm, bởi vì mãnh thú tiềm phục ở trong núi rừng sẽ càng nhiều.

Mới đi một đoạn đường, đột nhiên Vân Phi Dương cảnh giác dừng lại, Mục Oanh mở miệng nói:

- Vân đại ca...

- Xuỵt.

Vân Phi Dương làm thủ thế cấm âm.

Lúc này Mục Oanh không dám nói gì, cẩn thận từng li từng tí cúi người, trong khoảng thời gian này, tiểu nữ hài đã có đầy đủ tính cảnh giác.

Chỉ có điều phóng mắt nhìn đi, chung quanh trừ cây cối bụi cỏ, thì không có phát hiện một chỗ dị thường.

- Không ổn.

Vân Phi Dương đè thấp thanh âm nói:

- Phía trước giống như có một mãnh thú rất cường đại.

Vừa mới dứt lời, liền nghe tiếng rống vang lên.

Một con hung thú từ đằng xa xông tới, ánh mắt âm trầm tập trung ở trên người Vân Phi Dương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.