Vân Phi Dương sụp đổ, mình hảo tâm nhắc nhở nàng khuyết điểm, lại còn muốn ra tay đánh người, thực không biết tốt xấu, vì vậy vội vàng nói:
- Cô nương, ta mới Võ lực một đoạn, ngươi đây là khi dễ người!
Miễn cưỡng trốn một lần, hắn rất khó né tránh lần thứ hai.
Nếu như ở trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, tên tuổi anh hùng sợ là tan nát.
Vân Phi Dương muốn ngăn cản, tận lực dùng tài hùng biện không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước trong rừng cây nói chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, thì còn gì hơn.
- Cô bé này vừa nhìn liền biết là cô nàng nóng bỏng, cùng nàng dắt tay đi ở trong rừng cây, có chút không thực tế...
Vân Phi Dương thầm nói:
- Vẫn là Oanh Oanh nhu thuận, mang theo nàng đi rừng nhỏ tản bộ tốt nhất.
Lương Âm không có ra tay, lạnh lùng nói:
- Đệ đệ của ta ngay cả Võ lực một đoạn cũng không có, còn không phải bị ngươi khi dễ!
Vân Phi Dương phủ nhận nói:
- Lúc đánh đệ đệ của ngươi, ta còn không có tiếp xúc võ đạo, lực lượng một đoạn cũng không có.
Lương Âm cười lạnh nói:
- Ngươi nói là, hai ngày trước không có lực lượng một đoạn, hai ngày sau thì có?
- Không sai.
Vân Phi Dương đáp.
- Chậc chậc.
Lương Âm nở nụ cười.
Các thiếu niên khảo hạch cũng cười, là một loại giễu cợt trần trụi.
Võ lực là giai đoạn cất bước của võ giả, có người dựa vào thiên phú kích phát, bước vào Võ lực một đoạn hoặc rất cao. Có người tu luyện tâm pháp, kích phát tiềm năng đạt được đẳng cấp.
Nhưng vô luận phương pháp nào, ngưng tụ lực lượng một đoạn nhanh nhất cũng cần bảy tám ngày.
Như Lương Âm, thân là Đại tiểu thư Lương gia, tài nguyên vô số, Lương gia gia chủ càng giá cao mua một bản tâm pháp nhất phẩm đưa cho nàng, ngưng tụ Võ lực cũng dùng mười ngày, ở trấn Địa Sơn xem như cao cấp nhất rồi.
Hai ngày ngưng tụ lực lượng một đoạn?
Da trâu thổi quá lớn rồi!
Mọi người cho rằng Vân Phi Dương nói khoác, trên thực tế Vân Phi Dương ngưng tụ lực lượng một đoạn cũng không phải hai ngày, mà là một canh giờ, người bình thường như Mục Oanh cũng chỉ dùng hai canh giờ.
Thần giới Chiến Thần, một canh giờ lĩnh ngộ lực lượng một đoạn, xem như sự tình thuận lý thành chương, không có gì quá kỳ quái, nếu như không phải bị trấn áp quá lâu, cơ năng thân thể không có triệt để khôi phục, một phút cũng có thể đột phá.
Mục Oanh là người bình thường, thiên phú, tài nguyên tất nhiên không bằng Lương Âm, thời gian ngắn tăng lên là vì Nghịch Thiên Quyết.
Nghịch Thiên Quyết danh như ý nghĩa, cái kia chính là nghịch thiên.
Giờ phút này Vân Phi Dương còn không ý thức được môn tâm pháp này đặc thù, chỉ coi nó như tâm pháp cấp thấp nhất của Phàm giới, nếu có cao cấp hơn, khẳng định không chút do dự thay thế.
Dáng tươi cười trên mặt Lương Âm dần biến mất, lãnh đạm nói:
- Dám đánh đệ đệ của ta, vô luận như thế nào, ta cũng phải cho ngươi trả giá thê thảm, cũng để cho người khác biết, Lương gia ta không phải là người nào cũng có thể gây!
Dứt lời, bàn tay nhỏ bé giơ lên, lại có ý định ra tay.
Vân Phi Dương sụp đổ nói:
- Đệ đệ của ngươi chọc nữ nhân của ta trước, ta mới ra tay đánh hắn, có thể giảng chút đạo lý hay không?
Những lời này nếu như bị cường giả Thần giới nghe được, nhất định sẽ khóc.
Nếu ngươi giảng đạo lý, chúng ta tội gì bị buộc liên thủ trấn áp ngươi!
- Giảng đạo lý?
Lương Âm cao ngạo nói:
- Trên thế giới này, quyền cứng mới là đạo lý.
Những lời này Vân Phi Dương cực kỳ tán thành.
Năm đó hắn dựa vào loại đạo lý này, lật Thần giới gà bay chó sủa, nhưng bây giờ đạo lý của hắn không đủ cứng, cho nên chỉ có thể kiên trì nói:
- Ngươi muốn đánh nhau, ta phụng bồi, nhưng hôm nay là thời gian khảo hạch võ đạo, không thể gây rối, không bằng chúng ta hẹn ngày tái chiến?
Đánh không lại, chỉ có thể kéo dài.
Lương Âm trầm ngâm, cảm thấy gia hỏa này nói có đạo lý, dù sao hôm nay là ngày khảo hạch võ đạo, vì vậy nói:
- Tốt, ba ngày sau, vẫn ở chỗ này, ngươi ta chiến một trận!
Vân Phi Dương sảng khoái nói:
- Được!