Ban đêm.
Vân Phi Dương ngồi ở dưới một cây đại thụ trong đình viện. Bởi vì trên mông bị thương, nên tư thế ngồi rất kỳ quái, lại phối hợp biểu lộ nghiêm nghị trên mặt, cả người thật giống như táo bón.
Lúc này Vân Phi Dương mở mắt, vẻ mặt đau khổ nói:
- Ai, linh khí của Phàm giới quá yếu, một đống lớn thần kỹ vũ kỹ ngưu bức của ta đều hoàn toàn vô dụng.
Vốn hắn không có ý định tu luyện, chỉ muốn hưởng thụ sinh hoạt, tán gái lấy muội tử.
Nhưng hôm nay bị Đại Lang Cẩu cắn, mới hiểu được tình huống của mình bây giờ là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh. Đường đường đệ nhất cao thủ Thần giới, đệ nhất soái ca, há có thể rơi xuống tình trạng bi thảm như thế!
- Thế giới lấy võ vi tôn, điều kiện tiên quyết để hưởng thụ sinh hoạt là phải có đầy đủ thực lực, phải tu luyện, ít nhất phải có năng lực tự vệ, ví dụ như trước đạt tới cảnh giới Võ Thần, sau đó tiếp tục tiến hành đại kế tán gái.
Sau khi nghĩ thông suốt, Vân Phi Dương ý định tu luyện, nhưng ngồi ở dưới tàng cây hơn nửa ngày, táo bón hơn nửa ngày, vận chuyển rất nhiều vũ kỹ, ví dụ như Cửu Huyền Thần Công, Hỗn Nguyên Tâm Quyết, Trảm Thiên Diệt Địa Tâm pháp… đều dùng thất bại chấm dứt.
Những vũ kỹ này nghe danh tự đã biết cấp bậc rất cao, cần linh khí bàng bạc tinh thuần, linh khí của Phàm giới bạc nhược yếu kém, không cách nào cung cấp, hắn có thể tu luyện thành công mới lạ.
Đồng bào Phàm giới nên cảm tạ linh khí quá yếu, nếu như thằng này tu luyện thành công, dựa vào vũ kỹ khoa trương, một phút là có thể hấp thu linh khí sạch sẽ, triệt để khô kiệt, không có linh khí cung cấp, mọi người cũng đừng nghĩ tu luyện nữa.
- Công pháp bình thường, ta lại không có...
Vân Phi Dương xoắn xuýt, làm đệ nhất cao thủ Thần giới, vũ kỹ không nhập lưu, căn bản là không có học qua.
- Ai.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thương khung cảm khái nói:
- Sớm biết có một ngày như vậy, ta sớm chuẩn bị mấy bản bí tịch đặt ở trong Không Gian Giới Chỉ, chuẩn bị bất cứ tình huống nào rồi.
Khoan đã!
Không Gian Giới Chỉ?
Vân Phi Dương tựa hồ nghĩ đến cái gì, vội vàng giật đai lưng ra, vươn tay vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.
- Ha ha.
Hắn cất tiếng cười to nói:
- Bên trong có khi có bí tịch bình thường!
Đặt Không Gian Giới Chỉ ở nơi đó, trên đời này chỉ sợ cũng chỉ có đệ nhất cao thủ Thần giới như hắn làm được.
Kỳ thật hắn cũng là bị buộc, đối mặt nhiều cường giả liên thủ vây công, vì không bị đám lão bất tử kia cướp, nghĩ nửa ngày mới nghĩ đến một nơi tốt giấu chiếc nhẫn.
Không Gian Giới Chỉ là một loại đồ vật không gian, trừ sinh vật sống, cái gì cũng có thể chứa.
Vân Phi Dương đã nhận chủ, mặc dù không có tu vi, nhưng vẫn có thể câu thông, ở bên trong nhìn chốc lát, rất nhanh lấy ra một bản bí tịch cũ nát.
- Nghịch Thiên Quyết, tâm pháp nhất phẩm.
Nhìn mấy chữ trên bí tịch, Vân Phi Dương cau mày nói:
- Chỉ là tâm pháp cấp thấp, lại lấy danh tự nghịch thiên như thế, không sợ sét đánh sao...
Đẳng cấp tâm pháp Phàm giới chia làm một đến cửu phẩm, Nghịch Thiên Quyết là tâm pháp nhất phẩm, hoàn toàn xứng đáng là cấp thấp nhất, mặc dù thấp chút, nhưng ở trong mắt người bình thường như Mục Oanh cùng Triệu Tráng, vẫn là vật báu vô giá.
Vân Phi Dương lại ở trong không gian giới chỉ tìm một vòng, không có phát hiện bí tịch khác, đành phải nói:
- Cũng chỉ có quyển bí tịch này, dùng đỡ vậy.
Danh tự Nghịch Thiên Quyết rất bá khí, nhưng chung quy chỉ là tâm pháp cấp thấp nhất, trên bí tịch chỉ ghi lại vài chữ, khẩu quyết cũng cực kỳ đơn giản, Vân Phi Dương ở trong thời gian rất ngắn ghi nhớ, sau đó bắt đầu tu luyện.
Sau nửa canh giờ, thuận lợi lĩnh ngộ tâm pháp, trong cơ thể ngưng tụ chút ít linh khí.
Ở Võ đạo, linh khí rất trọng yếu, bởi vì vũ kỹ đều cần loại linh khí này cung cấp mới có thể thi triển ra uy lực chân chính.
Lại qua nửa canh giờ, Vân Phi Dương lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết đến tầng một, cảnh giới đột phá đến Võ lực một đoạn.
Võ lực là đẳng cấp của người bình thường bắt đầu tiếp xúc tu luyện, tổng cộng chia làm chín đoạn, đột phá chín đoạn sẽ bước vào Võ Đồ, trở thành một võ giả chính thức.
Chỉ một lát thì có đẳng cấp, không hổ là đệ nhất cao thủ Thần giới! Nhưng Vân Phi Dương mở mắt, không hài lòng nói:
- Lĩnh ngộ tầng một chỉ tăng lên một đoạn, muốn đạt tới Võ Đồ, ít nhất lĩnh ngộ đến tầng chín.
Nghịch Thiên Quyết chia làm chín tầng, mỗi một tầng tăng lên, đều sẽ kéo đẳng cấp võ đạo đề cao, tu luyện tới tầng chín, sẽ đạt tới chín đoạn.
- Được rồi, ngủ.
Vân Phi Dương vốn không có ý định tu luyện, nếu như không là vì bị chó cắn, hắn chẳng muốn đi làm chuyện nhàm chán như vậy, vẫn là tán gái tìm lão bà trọng yếu.
- Vân đại ca.
Đúng lúc này, Mục Oanh từ trong phòng đi ra, lông mày hơi nhíu, nhẹ giọng nói:
- Ngươi không dưỡng thương, đi ra ngoài làm gì.
- Bên ngoài mát mẻ.
Vân Phi Dương đứng lên, trên mặt treo nụ cười mê chết người không đền mạng.
- A!
Mục Oanh xoay người, mặt đỏ tới mang tai, ngượng ngập nói: