Kanon cười rạng rỡ và ra dấu chiến thắng với Isori trong khi đi xuống từ bệ thi đấu. Isori mang bộ mặt “tôi sẽ phải làm gì với cô ấy đây?” nhưng cũng nở nụ cười giống hệt
“Dùng từ nào để diễn tả cảnh này nhỉ?”
“Một đôi trời sinh…(0^0)?”
Shizuku tặc lưỡi nói.
“Bọn họ quá hiểu nhau...Một người là đấu thủ và người kia hỗ trợ nhưng họ thi đấu như là một vậy...v,v”
Rời đi sân đấu, cả bọn trở về trại tập trung liền thấy hưng phấn bầu không khí biến mất, thay vào đó là mấy đôi mắt tràn ngập khổ sở.
“Có chuyện gì vậy…(0,0)?”
Hitomi hỏi Suzune, người duy nhất có vẻ là giữ được thái độ thường ngày. Suzune quay lại thể hiện sự lạnh nhạt hơn bình thường.
“Bóng chùm - Crowd Ball bên nam không diễn ra như dự kiến…(~.~)”
Vị trí của các trường trong cuộc thi Cửu Hiệu Chiến được xác định trên điểm tổng của các phần thi. Giải nhất, nhì và ba lần lượt nhận được số điểm 50,30,20. Vị trí thứ tư trong ba môn “bắn tốc độ”, “lướt ván chiến” và “bóng ảo” được mười điểm. Bóng chùm và phá băng chỉ cho điểm 3 vị trí đứng đầu. Dù vậy 3 đội bị loại ở vòng 3 được 5 điểm. Đối với mã nguyên khối, đội đứng đầu được 100, á quân được 60 và đứng thứ 3 được 40 điểm. Một nửa số điểm của phần thi cho năm nhất sẽ được cộng thêm vào điểm tổng.
Nếu không nằm trong top 4 hay 6 thì sẽ không có điểm. Vì vậy dù cho không giành được giải nhất thì các vị trí từ 2 đến 4 cũng có giá trị đối với bảng tổng kết cuối cùng. Theo như cách phân tích này thì tiến sâu vào vòng trong càng nhiều thí sinh trong càng nhiều môn thi càng tốt.
“Không như dự kiến tức là...”
“Đội chơi bị loại trong 3 vòng đầu…(-.-)”
Isori chen vào hỏi với giọng run run nhưng nhận được một câu trả lời thờ ơ.
“Bọn tôi đang tính toán và thống kê lại khả năng có thể giành chiến thắng…”
“Dù chúng ta có quyền tham gia năm sau, kết quả thế này thật khó ngờ…(0~0)”
So với các phần thi khác, bóng chùm nam quả thật thiếu hoả lực. Mặc dù đội bóng chùm nam không có các át chủ bài để đảm bảo vị trí đứng đầu, họ lẽ ra cũng có đủ tài năng để tranh chấp vị trí dẫn đầu.
“Cuộc thi cho năm nhất hơi khó dự đoán nhưng với tình hình hiện nay, nếu ván chiến nữ - Battle Board, Phá Băng - Ice Pillars Break nam cũng như Bóng ảo - Mirage Bat và Mã nguyên khối - Monolith Code đều đứng nhất thì kết quả trung cuộc sẽ rõ ràng.”
Một học sinh năm 2 của đội Tư vấn chiến thuật báo cáo lại. Hitomi đứng cạnh nghe cảm thấy đây là một đòi hỏi hơi cao. Bao gồm cả nam và nữ, họ muốn đứng đầu trong bốn trên sáu phần thi trong hạng mục chính thức sắp tới. Katsuto và Mari được tin tưởng là sẽ giành giải nhất trong các hạng mục họ tham gia nhưng như vậy nếu có bất trắc xảy ra, chúng có thể làm tan nát tinh thần của đội.
Dù sao thì đó cũng không phải là cái mà Hitomi quan tâm. So với điểm số thì cậu đang suy xét đến thứ khác.
Chiến thắng của đối thủ ở bảng bóng chùm nam - Crowd Ball, đã phải trả giá đắt, bởi vì chiến đấu với trường đệ nhất đồng nghĩa với tiêu hao rất lớn, và có thể trận sau sẽ không thể thi đấu tốt được. Nó có thể coi như một tin tốt.
Mặc dù kết quả cuối cùng trở nên không chắc chắn, trách nhiệm cá nhân của mỗi người cũng không có thay đổi nhiều. những người phụ trách việc vặt có thể sẽ không nghĩ như thế nhưng vì Hitomi thuộc đội kĩ thuật, ban quản lý của FH cũng không dại dột đến mức làm ảnh hưởng đến công việc của cậu. Sau khi chuẩn bị cho năm nhất mà sẽ bắt đầu thi đấu sau hai ngày, kiểm tra sức khoẻ thể chất và tinh thần thí sinh, kiểm tra sự tương thích của CAD, lịch làm việc hôm nay đã kết thúc.
Tại Hitomi quay lại phòng. liền thấy Tatsuya khệ nệ ôm gói bưu kiện mới nhận được từ tiếp tân và trở về.
“Yo...Thứ gì thế Tatsuya…(0,0)?!”
“Chút món đồ chơi nhỏ để lắp ráp thứ trong phòng ấy, đợi tí nữa em mang ra…”
Do còn nhiều thời gian nên Tatsuya quyết định kiểm tra thiết bị bên trong bưu kiện. Hitomi đứng bên cạnh tò mò quan sát. Cậu liếc nhìn đồng hồ để xem khi nào thì nhà ăn mở cửa.
Tatsuya mở gói và nhìn vào thứ được chứa bên trong.
“Đây là cái mà em đã gọi Đội phát triển CAD phân khu 3 của FLT sáng nay. Các linh kiện đều phổ biến và có thể được lắp ráp tự động bằng máy. Dù vậy có thể lắp ráp và giao hàng sau nửa ngày vẫn là một điều ấn tượng.(。・・。)!”
“Hy vọng là Ushiyama không quá vất vả...Có nên nói ông ấy vất vả hay là cấp dưới của ông ta?” - Mấy từ cuối cùng của lời giải thích gần như là thì thầm, nhưng với thính lực của Hitomi thì nghe được không quá khó. Cậu cũng hiểu “ông ta” ở đang đang ám chỉ ai.
Kể từ sau vụ gặp mặt ở công ty FLT thì Hitomi hoàn toàn không biết vấn đề nhà Shiba đã và đang được giải quyết như thế nào. Hiển nhiên Hitomi cũng không thể quá mức can thiệp vào chuyện gia đình người khác. Chẳng qua cho cái cảnh cáo là đầy đủ.
Tatsuya cạy cạy bưu kiện và mở bung. Bên trong bao là một hộp đựng dài mảnh mà thường dùng cho các CAD dạng súng săn.
Hai tay thằng nhóc liến thoắng nhập mã vào, thứ được cất chứa là một “thanh kiếm“. Nó có dạng một thanh gươm dài với tay cầm nâng cấp dài tổng cộng 70cm và 50cm nếu không kể tay cầm. không hề có lưỡi dao. Nó nên được tả như một thanh kim loại được đúc để trông giống một vũ khí hình “kiếm” thì đúng hơn.
“Anh muốn thử trước không…?” - Tatsuya hỏi.
“Ok!”
Hitomi đơn giản đáp lời, đưa tay nhận lấy món đồ.
Sau khi nhấn nút kích hoạt, một cảm giác quen thuộc truyền qua tay Hitomi. Nó cùng loại như dùi cui cảnh sát của Erika, một CAD nguỵ trang dưới dạng vũ khí. Tuy nhiên CAD này còn hạn chế hơn so với của cô nàng, nó chỉ có duy nhất một chuỗi kích hoạt. Nó là sản phẩm thử của CAD tích hợp được vũ khí hoá.
[Tựa hồ khá thích hợp với Leo…~ ~]
Hitomi nghĩ bụng, đưa “thanh kiếm” trả lại cho Tatsuya.
“Để tối rồi chúng ta đi thử hiệu quả thế nào!”
“Vâng.”
“Thật ra em đang tính toán khoảng cách của tường...Nếu đủ có lẽ…”
Cốc cốc~~~
Cửa phòng vang lên tiếng gõ.
Đúng thời điểm thật.
Ngay tại lúc bọn họ đang suy nghĩ rằng nên dùng chiếc vũ khí mới này ra sao, ứng cử viên đã tự động xuất hiện.
“Em có làm phiền hai anh không,,,O O?”
Lãnh đạo của nhóm lên tiếng trước chính là em gái Tatsuya, Miyuki.
“Dĩ nhiên không rồi…” - Tatsuya mỉm cười đáp lời.
Thằng nhóc mở rộng cửa và mời mọi người vào. Miyuki đi đầu tiếp đến là Erika rồi sau đó đến lượt Honoka, Shizuku, Mizuki, và Leo cùng Mikihiko.
Không như phương châm phụ nữ trước, đây là thứ tự bất thành văn của nhóm. Dù là phòng đôi để chứa thiết bị, nó vẫn chật ních do phải chứa quá nhiều người.
Tính thêm cả Hitomi thì đã là chín người, gần mười thành viên ở trong một căn phòng vốn dĩ chỉ chứa hai đứa, chỉ giường và ghế vẫn không đủ, có người phải ngồi cả lên bàn. May là trên bàn không luộm thuộm nên hai thằng con trai cũng không có gì phải ngại ngùng.
Erika ngồi trên bàn nên cô chú ý ngay đến thanh kiếm.
“Tatsuya-kun, đây là bản sao của kiếm à…(0,0)?”
“Sai…~.~”
“Vậy chẳng lẽ là roi sắt…(o 0)?”
“Cũng không phải, mình không nghĩ samurai ở nước mình dùng roi sắt để chiến đấu.”
“Ai lại dùng từ samurai trong thời đại này chứ? Vậy thì nó là cái gì…(?-?)?”
Erika lật lại xem xét và chú ý đến nút bấm trên tay cầm.
“Chính xác thì nó là CAD vũ khí hoá. Nó được chỉnh định để chỉ sử dụng một loại ma thuật và cũng có thể dùng như vũ khí giáp lá cà.”
“Wow...”
“Thứ này hàng hiếm mà…” - Hitomi cười cợt nhìn Erika mân mê “kiếm CAD”.
Thực tế loại CAD tích hợp này rất quý và ít khi xuất hiện. Đây là lần đầu tiên mấy cô gái nhìn thấy một chiếc dưới dạng kiếm. Cả Honoka và Shizuku cũng không tránh khỏi hào hứng.
Miyuki khuôn mặt hờ hững, có lẽ con bé đã biết cái này trước rồi.
Làm em gái của Oni-sama đương nhiên phải có đặc quyền.
Ngoài ra, Mitzuki và Miki đều không biểu lộ sự quan tâm có lẽ vì họ không thích những vật ngoại lai.
Hitomi nhìn về người đang đứng ở một góc phòng và giật lấy CAD trong tay của Erika.
“Leo…”
Rồi cậu tung nó cho thanh niên đang giả vờ lạnh nhạt nhưng ánh mắt không che giấu nổi vẻ cuồng nhiệt, người đang đứng nghiêng một bên và mặt quay đi chỗ khác.