[Bề ngoài giả vờ giả vịt, nhưng thân thể vẫn thành thật a…(- -)!]
Hitomi xạm mặt nhìn Leo có tỏ vẻ cao lạnh, trông thích chết đi được, còn bày đặt cố gắng miễn cưỡng cầm lấy thanh kiếm xem.
Cầm xong, Leo liền mê mẩn, quên luôn chuyện bản thân đang chiến tranh lạnh với Erika.
“Há há...thấy sao…(∪ ◡ ∪)”
Erika gửi tới Leo nụ cười thách thức.
“Tạm được…(~.~)!” - Leo bĩu môi nói.
“Thích lắm còn lên mắt...hứ…(- -)!”
Erika nhỏ giọng thì thào, Tatsuya lờ đi coi như không thấy, hướng Leo gửi nụ cười thách thức,” Dám thử nó chứ…◤(¬‿¬)◥ ”
“Mình hửm…(0,0)?”
Miệng Leo tách ra thành một nụ cười lớn. Bên cạnh Erika tỏ ra “Tay này thật dễ đoán” mà Tatsuya chỉ liếc nhìn và quay lại Leo.
“Thiết bị này là sự kết hợp của một vũ khí với mà ma thuật cường hoá mà chị Wanatabe dùng trong phần thi ván chiến. Cùng với lưỡi kiếm có thể dùng để chém khi được đúc lại thì tôi thấy nó hợp nhất với cậu.”
“Vậy thì Tatsuya chế tạo nó…(0.0)?”
“Đúng vậy...”
“Chờ đã...v-v”
Mikihiko thấy hứng thú với cuộc đối thoại.
“Cuộc đấu của Wanatabe diễn ra ngày hôm qua và cậu làm nó chỉ trong một ngày sao?”
“Các linh kiện đều dễ kiếm và cái khung cũng là một lõi thép thông thường nên không có vấn đề gì cả.”
“Nhưng cũng không thể nào đúc thủ công được. Cậu sẽ cần nhiều thời gian hơn để làm…(~.~)”
“Tại tôi chỉ thiết kế thôi còn việc lắp ráp tôi nhờ một nhà máy mà tôi quen.”
Khi Miyuki nghe đến cái nhà máy, Hitomi để ý cô bé suýt nữa lăn ra cười nhưng đã kiềm lại được nên không hề lôi kéo bất kì sự chú ý nào.
“Vậy cậu muốn thử chứ Leo...?”
Lời nói của Tatsuya tựa như lời dụ dỗ của quỷ Mephistopheles trong tác phẩm Faust. Mặc dù biết có gì đó phía sau, sự quyến rũ này thật khó cưỡng lại.
Và tất nhiên, câu trả lời của Leo lần nữa kèm theo cú ngoác miệng mở rộng:
“Có gì không dám…☜(˚▽˚)☞,được tôi sẽ làm chuột thí nghiệm cho cậu vậy.”
“Cậu ta cắn câu rồi...ヽ(^Д^)ノ”
Lời thì thầm của Shizuku phản ánh suy nghĩ của mọi người. Tiếp đó Tatsuya lôi ra một HMD có gương phản quang và loa đi kèm.
“Đây là hướng dẫn sử dụng”
Nhìn thấy HMD trước mặt, Leo dường như không hiểu lời của Tatsuya.
“Xem đi, hướng dẫn sử dụng của thiết bị tính toán vũ khí hoá nằm bên trong.”
“Ah?Oh…(O O)...???”
Vật mà Tatsuya tung cho thanh niên này dường như chứa hình ảnh và âm thanh bên trong về cách dùng của CAD nên Leo nhận nó từ tay Tatsuya.
“Nó có được coi là thiết bị đầu cuối ảo không…(o,0)?”
Đứng bên cạnh Hitomi, Honoka đưa tay tới vuốt ve thanh kiếm tò mò hỏi.
Và có vẻ cô bé cũng không phải người duy nhất quan tâm, mấy đôi ánh mắt quăng tới bọn họ chất chứa nghi vấn. Thiết bị đầu cuối ảo gây hại cho các pháp sư chưa trưởng thành nên FH cấm học sinh sử dụng chúng.
Hitomi biết Tatsuya thì luôn dùng thiết bị thực mà lại bảo bạn dùng thiết bị ảo dù cho nó chỉ là hình ảnh và âm thanh cũng khiến mọi người khó hiểu.
“Để tôi giải thích cho…”
“Nó cũng chả có gì ghê gớm nhưng đúng là có chia sẻ vài sự tương đồng.”
Dĩ nhiên đây là việc của Tatsuya, mọi người chỉ có nhiệm vụ ngồi lắng nghe.
“Liệu có sao không…(0~0)?” - Mitzuki lo lắng nói.
“Huh, bạn nói về tác hại của các thiết bị thực tế ảo ư?”
“Uh đúng vậy”
“Chẳng có gì phải lo cả. Tác hại của các thiết bị thực tế ảo là do sự thiếu kinh nghiệm của người dùng thôi. Nếu được sử dụng để test mô phỏng thì nó rất có ích đấy.”
“Mình không hiểu…(-.-)?”
Giọng của Honoka rất lịch sự nhưng có dấu vết ảnh hưởng của Miyuki.
“Ma thuật là một kĩ năng dùng cảm nhận để biến đổi tạm thời thực tại. Các thiết bị thực tại ảo làm mọi người lẫn lộn với thực tại.”
Lời giải thích của thằng nhóc luôn đầy đủ và gãy gọn.
“Cả hai đều có điểm chung là chiếu một hiện tượng nhân tạo lên hiện thực. Mặt khác, trải nghiệm thực tế ảo không đòi hỏi phải dùng năng lượng để biến đổi thực tại hay lo rằng ma thuật bị vô hiệu. Đây cũng mang lại rủi ro của thiết bị.”
Hitomi đã hiểu khá rõ, nhưng nhìn chung quanh thì sáu, bảy gương mặt vẫn còn bộ dáng mờ mịt ngu ngơ như từ cung trăng rớt xuống không khỏi khiến cậu vỗ vỗ đầu.
Tatsuya rõ ràng có dấu hiệu “khô cuống cổ” khi mà bản thân nói nhiều như thế nhưng bạn bè vẫn chưa “thấm nhuần tư tưởng của Đảng” được.
“Thiết bị thực tế ảo làm pháp sư ngộ nhận và tin rằng họ có thể sử dụng phép thuật mà không cần đến chuỗi kích hoạt. những người không có phép thuật sẽ không có vấn đề này còn những pháp sư có kinh nghiệm sẽ biết giới hạn của mình. nhưng những pháp sư còn non sẽ lẫn lộn giữa điều họ trải nghiệm trong thực tế ảo và cái thật sự họ có thể làm được và đánh giá quá cao năng lực của bản thân.
Một khi họ đã quá quen với việc thay đổi thực tại mà không phải lao động hay lo sợ thất bại, họ sẽ mất khả năng suy nghĩ phản biện trong trường hợp họ không thể làm phép thành công. Do đó mọi người tin rằng thiết bị thực tế ảo là có hại.”
Lần này đã là phiên bản cực kỳ chi tiết và tỉ mỉ, nếu còn không thành công thì có lẽ thằng nhóc đành bó tay.
Nhưng có lẽ ở đây thành viên chưa đần tới mức đó.
“Mọi người còn có vấn đề gì không…”
Hitomi ra hiệu cho thằng nhóc tạm nghỉ để bản thân thế chỗ. Dầu gì thì cậu cũng đã nắm bắt hơn chín mươi phần trăm về chuyện này.
“Cậu làm rõ lý do cấm đoán được không…(o o)?”
“Đơn giản, nói theo một cách khác thì vấn đề là do người dùng sẽ tin là có thể làm những điều bất khả. Nếu chỉ dùng thiết bị để thử các loại nước thì sẽ không có vấn đề gì và thậm chí còn có ích khi thiết kế chuỗi kích hoạt cho ma thuật. nhưng vì không thể đảm bảo mọi người chỉ khai thác lợi ích nên mình cho rằng việc cấm đoán là hợp lý.”
“Thật thế sao... Mình đã hiểu ra rất nhiều...(人◕ω◕)!”
Hitomi cảm thấy Honoka gật đầu quá hăng và rằng có lẽ cậu đã nói quá lố thứ gì chăng. Thậm chí nếu cô nhóc quá tin tưởng bản thân, Hitomi vẫn tự tin rằng mình đúng.
Bởi lẽ “chuyên gia” Tatsuya còn chưa lên tiếng thì tương đương với âm thầm chấp nhận.
Cuộc thử nghiệm thiết bị được diễn ra sau bữa tối trên một sân tập ngoài trời nằm cạnh khu vực thi đấu. Chính Erika đã liên hệ để bố trí sắp xếp. Từ khi đến đây, Erika tận dụng ảnh hưởng của gia đình theo lối có hại, Hitomi nghĩ thế. Liệu có gì đó làm cho tâm trí cô bị thay đổi hay sao?
Cậu nhớ là điều tương tự đã xảy ra trong bữa tiệc. nhưng bản thân cũng chẳng thay đổi được gì.
Erika rõ ràng không muốn mượn nhờ sự can thiệp hay giúp đỡ từ ngoại lực quá nhiều.
Vấn đề xảy ra ắt hẳn là ở nội vụ, rất có thể là bắt nguồn từ ba mẹ cô ấy, và dĩ nhiên, Hitomi sẽ chẳng bao giờ tham dự vào mấy vụ như thế.
“Leo, cậu đã hiểu cơ chế rồi chứ...?” - Tatsuya lặp lại lần nữa.
Sau đây, Leo sẽ phải tập trung cho cuộc thử nghiệm. Mặc dù đây chỉ là việc làm lúc rỗi rãi và cách làm phép được đơn giản hoá, đấy vẫn là một bước tiến trong thử nghiệm thiết bị. Nếu có tai nạn xảy ra, người bị thiệt hại sẽ là Leo chứ không phải là Tatsuya.
“Mình nghĩ vậy, nhưng là mình sẽ làm nó thật à...⊙﹏⊙?”
“Nếu sợ thì để tôi...(▰˘◡˘▰)!” - Hitomi mỉm cười và vươn tay.
“Cảm ơn...Nhưng đừng mất đi lòng tin vào bạn mình thế...┌( ಠ‿ಠ)┘!”
Leo đáp lại bằng nụ cười mạnh mẽ, có điều Hitomi thấy được sự e dè ẩn sâu trong đó.
Kỳ thực Leo đã lo quá xa. Không nói năng lực của Tatsuya, vật phẩm đã dám cho bạn mình thử nghiệm thì còn lâu mới bị trục trặc.
Mà giả sử có gặp vấn đề, thì Hitomi với Ma Cấm Lĩnh Vực sẽ dễ dàng ngắt quãng sức mạnh tác động lên Leo. Nên cuộc “test” chả qua là để thỏa mãn tính hiếu kỳ của mọi người mà thôi.
Khu luyện tập này cách khách sạn ba mươi phút đi bộ. Sẽ không có vấn đề gì nếu là ban ngày nhưng bây giờ là ban đêm. Miyuki và Erika cứng đầu không chịu hợp tác nhưng cuối cùng cũng ngoan ngoãn ở lại khách sạn. Dù vậy để yên tâm, Tatsuya và Hitomi đã nhờ Honoka và Mitzuki trông chừng hai người. Lúc này chỉ có ba thằng con trai cùng đi.
Tại leo hoàn toàn cầm ra “kiếm CAD” Hitomi mới thấy nó gần giống như một phiên bản cánh cửa thu nhỏ thì đúng hơn.
Ít nhất phải to gấp đôi so với kiếm thường, độ sắc bén kèm hơn hẳn, nhưng bù lại thì độ dài và rộng đều gia tăng đáng kể.
Leo cầm Cad đứng giữa sân, Tatsuya và Hitomi đứng sau quan sát, trên tay còn cầm theo cuốn sổ nhỏ để ghi chép.
“Bắt đầu thôi...”
“Hiểu rồi”