Mọi việc đều đi vào lịch trình của Thiếu Kiệt Những ngày tiếp theo Lý Đồng tìm được một số người hỗ trợ Gian hàng một cách tốt nhất về nhân sự cũng như là những người muốn ở lại đêm và bảo vệ gian hàng do Trần Trung mang đến.
Hôm nay ngày cuối cùng của buổi Triễn lãm. Không ngoài dự đoán của Thiếu Kiết sau khi sắp xếp mọi người theo đúng kế hoạch. Trương Hạo dần dần trở thành tâm điểm sự chú ý. Mọi người bỏ qua Thiếu Kiệt hắn cũng giống như Mã Hóa Đằng đã nhận đị. Thiếu Kiệt và Nhã Oanh, Hà Vi cũng rãnh rỗi hơn.
Ba người sắp xếp mọi thứ tốt nhất để lên máy bay rời đi singapore. Khi mà ba người lên sân bay cũng là lúc Trương Hạo rời đi singapore. Vì tránh người khác nghi ngờ cả bốn người đều ra sân bay cùng một lúc chỉ khác là Trương Hạo đi về nước còn ba người Thiếu Kiệt, Nhã Oanh với Hà Vi lại đi châu âu.
Nhã Oanh sau khi ngôi trên máy bay mới hỏi Thiếu Kiệt.
-Mình từ đây đi qua bên đó khoảng bao nhiêu lâu Thiếu Kiệt? đây là lần đầu mình đi xa như thế đấy.
-Ừ theo như đúng thì khoảng 19 giờ là tới sân bay Geneva. Khoảng thời gian này thì trên máy bay có phục vụ cho hai bạn đây đủ thức ăn và những phương tiện giải trí khác.
Nghe được Thiếu Kiệt nói thế Nhã Oanh cũng trầm ngâm một lúc rồi mới đưa ra suy nghĩ của mình.
-Em đang thắc mắc tại sao mấy người hẹn anh họ lại có thể đặt vé máy bay và đi trong chiều trong khi đó hầu như các chuyến bay đều có cố định số ghế ngồi của một máy bay.
Thiếu Kiệt lúc này cũng cười cười. Hắn nhớ những ngày còn đang là người sửa chữa máy vi tính không có gì lại leo lên youtube kiếm những cái hay hay mà xem. Không nhờ những thứ tưởng chừng như không có tác dụng gì. Giờ lại giúp hắn có thể trả lời được nhưng câu hỏi mà người khác không biết.
-Chuyện này thì anh được biết một chút đấy. Các chuyến bay thường xuyên bị đặt quá số lượng chỗ thực tế, do có ước lượng về số người dự kiến nhỡ chuyến bay. Nhiều hành khách có đặt chỗ nhưng lại không đến hoặc hủy đặt vào phút cuối. Điều này tạo nên những ghế trống trên các chuyến bay nếu hãng hàng không bán đúng số vé bằng số ghế.
Lúc này người tiếp viên gần đó đang hướng dẫn mọi người sữ dụng mặc nạ dưỡng khí trong khi mọi người đang để người tiếp viên hàng không hướng dẫn Thiếu Kiệt mới nói với Nhã Oanh.
-Thấy có mặt nạ dưỡng khí hầu hết nó không có tác dụng. Chỉ để làm bộ phận an toàn cho máy bay thôi.
- Ủa em thấy lần trước người ta cũng hướng dẫn nhưng mà sao anh lại bảo là mặt nạ dưỡng khí lại không có tác dụng.
Nhã Oanh nghe được Thiếu Kiệt nói như thế cũng ngạc nhiên. Theo cô thấy nếu máy bay có trục trặc trên các phim ảnh phần lớn đều có những cảnh túi dưỡng khí bung ra từ phía trên mà vấn đề này vẫn là thường xuyên trên những phim hành động.
-Khi áp suất trong khoang giảm, hành khách sẽ phải dùng mặt nạ dưỡng khí. Tuy nhiên, ít người nhận ra rằng các mặt nạ này chỉ dùng được tối đa 15 phút. Đây là khoảng thời gian cần thiết để máy bay hạ độ cao xuống nơi hành khách có thể hít thở bình thường mà không cần mặt nạ dưỡng khí. Như thế nó cũng chỉ để chưng thôi chứ có làm được gì.
Hà Vi lúc này cũng trầm ngâm điều gì đó rồi mới hỏi Thiếu Kiệt.
-Sao lần trước anh không nói mà bây giờ mới nói mấy cái này. Mà anh biết oxi của túi dưỡng khí là lấy ở đâu không?
- Vấn đề này hả. Lần trước bay cũng chỉ có hai giờ thôi nên không cần. Còn vấn đề oxi máy bay lấy từ đâu thì Thay vì chứa đầy oxy như mọi người thường nghĩ, những chiếc mặt nạ trên máy bay thật ra được bơm vào một vài chất hóa học. Nếu áp suất trong cabin giảm, phi hành đoàn hoặc bộ phận kích hoạt tự động sẽ bung mặt nạ dưỡng khí ra. Khi kéo xuống, hành khách đã cho phép một hỗn hợp các chất hóa học, thường là Natri perchlorate và một oxit sắt đóng vai trò là chất xúc tác tiếp xúc nhau. Với điều kiện nhiệt độ thích hợp, phản ứng hóa học ngay lập tức xảy ra, tạo thành oxy cung cấp cho việc hô hấp.
Lúc này máy bay bắt đầu cất cánh lên cao do âm thanh phát ra từ tiếng động cơ nên Nhã Oanh và Hà Vi không tiếp tục hỏi Thiếu Kiệt nữa. Đợi cho máy bay đã ở độ cao nhất định. Thiếu Kiệt ngồi cạnh với lối đi vì thấy tay vịn vướn víu hắn chỉnh lại tay vịn bên ngoài một chút cho thoải mái. Nhìn những hành động đấy của Thiếu Kiệt Nhã Oanh với Hà Vi cũng ngẫn người
Hai người vốn nghĩ rằng tay vịn đó với cái bên cạnh cửa sổ là cố định nên giớ thấy Thiếu Kiệt chỉnh lại nên hỏi hắn.
-Ấy anh làm sao thế? bên cửa sổ cũng có tay vịn anh chỉnh lại giúp em đi.
Nhã Oanh ngồi cạnh cửa sổ mới hướng Thiếu Kiệt chỉnh lại tay vịnh cho mình. Thiếu Kiệt lúc này bấm vào chiếc nút nhỏ nằm ngay bên dưới khớp nối tay vịn. rồi dặng Nhã Oanh
-Khi sắp hạ cánh nhân viên sẽ yêu cầu em chỉnh lại tay vịnh như vi trí ban đầu lúc đó chỉ cần nhần vào nút này và hạ xuống là được rồi.
Hà Vi lúc này mới hỏi Thiếu Kiệt. Vì lúc nãy cô định hỏi hắn nhưng do quá ồn nên giờ đây mới hỏi.
-Ủa lúc nãy anh nói trong túi dưỡng khí là thành phần hóa học chứ không phải là ô xi thông thường vậy thì người ta dùng có sao không?
-Như thế mình không cần sử dụng cũng được mà? Vậy thì an toàn bay để nó làm gì? Với lại em thắc mắc tại sao mà trên máy bay lúc nào cũng có o xi đây. Lấy bên ngoài hả Thiếu Kiệt?
Nhã Oanh nghe thế cũng hỏi lấy thắc mắc của mình đối với hai người Hà Vi và Nhã Oanh Thiếu Kiệt lúc này như cuốn từ điển bách khoa để tra cứu tư liệu mà mình chưa biết. Thiếu Kiệt lúc này cũng cười lắc đầu. Bây giờ hắn mới cảm thấy kiến thức dù nhỏ nhặt nhưng vẫn là kiến thức. Cứ tưởng nó là những kiến thức vô bổ nhưng giờ đây lâu lâu lại lấy ra đem lòe thiên hạ được thì cũng gọi là một kiến thức có ít.
-Không khí bạn đang thở trên máy bay thực ra là khí nén lấy từ động cơ. Một phần lớn khí này 25 đến 50 phần trăm được thổi vào buồng điều khiển máy bay, phần còn lại cho hành khách. Không khí thoát khỏi máy bay thông qua một lỗ nhỏ phía sau thân máy bay. Còn về phần mặt nạ dưỡng khí thì chắc chắn phải dùng. Nếu không có mặt nạ dưỡng khí trong vòng 30 giây kể từ khi áp suất trong máy bay thay đổi đột ngột, nguy cơ tử vong của bạn rất cao. Tuy nói nó là thành phần hóa học nhưng không gây hại với cơ thể người hít phải.
Người tiếp viên lưu ý Thiếu Kiệt lúc này mới lại đẩy chiếc xe dụng cụ cần thiết lại chỗ của nhóm người bọn hắn hỏi.
-Các anh chị dùng gì không?
Đợi cho Nhã Oanh với Hà Vi nhận nước uống của mình người tiếp viên mới nói với Thiếu Kiệt.
-xin lỗi những việc vừa rồi anh nói đúng nhưng nói nhỏ thôi không khéo người khác nghe được sẽ không hay.
Nghe thấy ngôn ngữ quen thuộc của đất nước mình cả ba người đều nhìn người tiếp viên hàng không. Bởi vừa rồi bọn hắn hoàn toàn trò chuyện không phải là tiếng anh thông dụng mà là ngôn ngữ trong nước. Nghe thế Thiếu Kiệt hỏi người tiếp viên
-Cô hiểu được ngôn ngữ nước tôi à.
-Vâng mẹ tôi là người quốc gia các bạn. Nên tôi có thể nghe nói được nhưng cũng không hẵn là nói được hết. Dù sao anh cũng hiểu biết khá nhiều đừng nên nói ngôn ngữ quốc gia mình không ở nơi công cộng người ta sẽ rất khó chịu.
Thiếu Kiệt lúc này cũng cười gật đầu. Ai cũng thế hắn hiểu nếu nghe người khác nói chuyện mà mình không hiểu cũng có cảm giác ra sao nên cười cười.
Hà Vi với Nhã Oanh thì che miệng cười khúc khích. Người tiếp viên rời đi Thiếu Kiệt mới thu nhỏ âm lượng của giọng nói mình lại.
-Hai em làm anh bị nhắc nhở rồi đấy phải bắt đền mới được
-Anh sao lại nói thế được ai biểu anh biết nhiều như thế làm gì? Người ta nói biết nhiều khổ nhiều mà đâu có sai đâu.
Nhã Oanh lúc này cũng hướng Thiếu Kiệt cười cười nói ra suy nghĩ trong lòng mình. Dù cho người xưa nói thế không sai nhưng Thiếu Kiệt là một người khác hắn sử dụng kiến thức của mình để không thua kém người khác. Nhã Oanh hiểu rất rõ tại sao những vấn đề nào Thiếu Kiệt cũng đều biết vì hắn là một người không giống người bình thường mà cô đã chọn.
-Nhưng mà em vẫn còn thắc mắt này nếu đang bay trong trời mưa máy bay bị sét đánh hoặc hỏng động cơ thì sao? Vấn đề này chắc chắn anh biết. Không lý do gì mà anh không biết được cho hai người bọn em biết thôi nói nhỏ nhỏ thôi cũng được.
-Đúng đây nói nhỏ nhỏ thôi. Em cũng muốn xem anh biết tới thế nào đây này? để an toàn sau này em với Nhã Oanh đi về còn yên tâm bỏ mặt anh ở lại chứ.
Thiếu Kiệt lúc này cũng bó tay với hai cô nàng nhà mình. Nếu nói kiến thức mà không cua gái được thì lầm điển hình như hai cô gái này hoàn toàn bị kiến thức lụm mót trên mạng của Thiếu Kiệt đánh bại.
-Được rồi nếu đã muốn biết thì cũng được thôi vấn đề thứ nhất máy bay bị sét đánh chắc sẽ không bị gì. Theo các số liệu thống kê, nhiều máy bay bị sét đánh hàng năm. Những hiện tượng này thường không gây ra hậu quả nguy hiểm nào, vì các máy bay hiện đại có lớp vỏ đặc biệt, giúp bảo vệ khỏi tác hại của sét.
-Ấy vậy là ngồi trên máy bay tuyệt đối an toàn rồi. Đâu có việc gì xảy ra đâu. Dù cho trên cao thế nào cũng không bị gì?
Nhã Oanh nghe vậy cũng thốt lên rồi chợt nhỏ giọng nói vui vẻ hơn một chút. Thiếu Kiệt mới lắc đầu vì hắn biết không có chỗ ngồi nào là an toàn trên máy bay cả vì nó phụ thuộc vào nhiều thứ kinh nghiệm phi công, Điều kiện thời tiết, khả năng ứng biến tình huống của cả kíp bay.
-Vấn đề thứ hai là động cơ đúng là hành khách thường hay lo sợ điều này, tuy nhiên các loại máy bay hiện đại đều được chuẩn bị sẵn sàng cho sự cố này. Hơn nữa, các chặng bay được thiết kế với tính toán rằng nếu một động cơ bị hỏng, máy bay vẫn có thể bay tới sân bay gần nhất bằng động cơ còn lại. Nhưng như thế nhưng lại không có chỗ ngồi nào trên máy bay là an toàn cả.
Hai người lúc này nhìn Thiếu Kiệt như muốn hắn giải thích lý do. Đơn giản những thứ mọi người thường lo lắng nhất thì các máy bay đều có cách bảo toàn hết rồi thì làm sao lại như thế.
-Đúng là máy bay là phương tiện an toàn nhất nhưng đó cũng không hẳn. Một phân tích thống kê khác cho thấy, xác suất một người bị chết trong một tai nạn hàng không là 1/45.000.000 nhưng nó là vẫn có đi. Trên máy bay không có chỗ ngồi nào an toàn nhất là sự thật. Theo kết quả nghiên cứu của Time, khả năng sống sót sau một vụ tai nạn máy bay sẽ cao hơn nếu hành khách ngồi ở phía cuối máy bay. Tuy nhiên, theo số liệu của Cục hàng không Mỹ, không hề có một chỗ ngồi nào an toàn trên máy bay còn lý do vì sao thì anh quên rồi.
Hà Vi lúc này mới cười cười nói.
-Tỷ lệ như thế thì không thể nào người lâu lâu như mình lại gặp nhỉ. Có chăng nó hiếm như một người trúng vé số một lượng tiền lớn đi.
-Ừ còn hơn cả việc trúng số nữa. Nhưng mà có những thử cũng không như vẽ bên ngoài của nó. Cũng như cơ trưởng có quyền bắt giữ người trên máy bay cũng vậy. Khi cửa máy bay đóng lại, cơ trưởng chuyến bay có quyền gần như vô hạn. Từ những việc như được phép bắt giữ người đến ghi giấy phạt, thậm chí nhận di chúc của một người sắp chết.
Hai Người lúc này cũng gật đầu. Vì người cơ trưởng trên máy bay khi đang hoạt động là người có quyền hành cao nhất. Đó là việc hiển nhiên sẽ không thay đổi được.
-Mà không biết có bao giờ máy bay vận chuyển người chết không nhỉ. Chắc là không bao giờ có đi hầu như là người sống thôi.
-Có đấy. Trên máy bay cũng vẫn có việc vận chuyển này đấy. Các hãng hàng không chở hàng triệu du khách đi khắp nơi trên thế giới mỗi năm. Bên cạnh đó, họ cũng chuyên chở hàng nghìn tử thi, những hành khách đã chết trên máy bay của mình. Tuy nhiên, phi hành đoàn không thể gọi thẳng ra là “hành khách đã chết”, “thi thể” hay “xác chết” được. Nếu hành khách nghe thấy, họ có thể sẽ sợ hãi hoặc gây xáo trộn không cần thiết, ảnh hưởng tới an toàn bay.
Nhã Oanh với Hà Vi miệng há hốc ra. hai người chưa từng nghĩ đến trường hợp này. Đúng vậy không gì là không thể xảy ra và việc này thì chắc chắn sẽ có.
-Vậy họ không gọi là xác chết hay hành khách đã chết vậy gọi bằng gì? số ghế à?
-Không họ có một số mật danh cho việc này. Theo Liverpool Echo, đó chính là Jim Wilson. hãng American Airlines thậm chí còn có một bàn chuyên để phục vụ các hành khách đặc biệt này. Họ gọi đó là American Airlines Jim Wilson Service (dịch vụ Jim Wilson).
Hà Vi lúc này mới hỏi nhỏ Thiếu Kiệt cô cũng biết mình đang bàn chuyện nhạy cảm trên máy bay. Nếu mà để người tiếp viên vừa rồi nghe được chắc chắn sẽ không vui.
-Tại sao người ta lại đặc tên là Jim Wilson mà không phải tên khác Thiếu Kiệt chắc chắn là có cái gì với cái tên này đúng không?
Ba người nói chuyện với nhau cực kỳ nhỏ để những người ở hàng ghế trên và bên dưới hoặc xung quanh mình không nghe được. Thiếu Kiệt mới gật đầu trả lời câu hỏi của Hà Vi.
-Jim Wilson có nguồn gốc từ các thùng dùng để vận chuyển xác người. Và các “Jim Wilson tray” chính là các hòm chứa đá được đóng gói kỹ càng để bảo quản thi thể hành khách. Một số hãng bay khác không dùng Jim Wilson, mà họ chỉ đơn giản gọi là HR - từ viết tắt chỉ người chết và phần lớn các hãng hàng không khác từ chối tiết lộ mật danh này. Thôi không bàn nữa hai người nghĩ ngơi đi. bàn về những chuyện này nữa không khéo lại bị giữ lại không cho bay nữa đấy.
Với những vấn đề nhạy cảm phía sau này Thiếu Kiệt cũng không muốn bàn thêm nữa, hắn sợ càng bàn quá sâu mấy tiếp viên lại cho hắn là người làm cho các hành khách khác bất an mà hủy tư cách bay của hắn nữa mới là chuyện đáng nói.
-Ừ thôi chuyến bay dài nên nghĩ ngơi. Đi cởi mấy cái áo khoác ra trước để làm gối đầu cũng được. Lúc ra máy bay mình mặc như thế này cứ tưởng sẽ là khác người nhưng lên máy bay mới biết những người khác đều chuẩn bị cho mình bên ngoài áo khoác dày cả.
-Việc này là đương nhiên nếu họ bay thường xuyên sẽ biết, mùa này bên đó rất lạnh mặt áo khoác để bên ngoài giữ ấp cơ thể là điều bắt buộc mà.
Thiếu Kiệt mới đem áo khoác của mình cuốn lại làm một gối đầu dự vào thành ghế máy bay nghĩ ngơi chuyến bay gần 19 giờ lúc nào cũng dài và các giết thời gian tốt nhất là ngủ mà không làm điều gì khác.