Ngay lúc đó tại singapore nơi Thiếu Kiệt vừa mới rời khỏi. Trong phòng Mã Hóa Đằng lúc này là Doanh Doanh đang đứng bên cạnh báo cáo tình hình.
-Dựa theo những gì thấy được những ngày gần đây. Trương Hạo hàu như tiếp xúc khá nhiều người. Trong đó không ít công ty nói chuyện riêng với anh ta nhưng chưa thấy đạt thành hiệp nghị gì. Còn về lý lịch của Trương Hạo gần đây qua tìm hiểu một số đối tượng cũng có được chút ít thông tin cần thiết.
Nghe Doanh Doanh nói có được chút ít tin tức của Trương Hạo, Mã Hóa Đằng trầm mặc đưa tay lấy bộ hồ sơ của Doanh Doanh đang đưa tới.
- Theo như cho biết Trương Hạo chỉ mới phất lên khoảng hơn ba tháng này điển hình bằng việc bán phần cứng linh kiện. Anh ta phất lên nhờ buôn hàng linh kiện củ mua lại từ một người chủ ở vùng giáp ranh biên giới nước ta tên là Hoách Nam. Nếu muốn thông qua người này để thao tác rất có khả năng có cơ sở.
-Hoách Nam chỉ là một người buôn bán không mấy tiếng tăm tại sao lại nói có cơ sở Doanh Doanh.
Mã Hóa Đằng cũng lấy làm lạ tại sao một người xa lạ như Hoách Nam lại có thể liên hệ để thông qua hắn giao tiếp với Trương Hạo. Vì hắn hiểu những người buôn bán ở biên giới cũng chỉ là kinh doanh nhỏ lẽ không hơn được bao nhiêu.
-Chúng Ta có một mối quan hệ với Hoách Nam vì con anh ta đang ở thẩm quyên và làm cho bộ phận thiết kế trò chơi cho chúng ta. Nếu thông qua anh ta như tăng chức trưởng phòng hay một chức vị nào đó với một nhân viên bình thường chỉ cần tác động đến là chúng ta có thể để anh ta nói với bố mình cho chúng ta trao đổi với Trương Hạo.
Hiểu được tại sao công ty mình có mối quan hệ với Hoách Nam, Mã Hóa Đằng cũng gật gù, Mô hình bắt cầu này không phải hiếm chỉ cần Hoách Sơn có được lợi ích công ty muốn cậu ta làm việc thì chắc chắn cậu ta sẽ làm việc cho hắn.
-Ngày mai về công ty bảo cậu Hoách Sơn ấy lên gặp tôi. Để xem cậu ta là người thế nào được thì trọng dụng không được thì thôi. Vấn đề cậu ta chỉ là một nhân viên bình thường. Tìm cách nào đó để cậu ta gặp tôi mà mọi người không chú ý.
-Vâng việc này tôi sẽ sắp xếp. Nhưng có vẻ như cái người Chu Tường cực kỳ mẫn cảm. Có một số người tiếp cận cậu ta dù có mời với gia lương gấp ba lần cậu ta vẫn không chịu. Cậu ta chỉ nói công việc của cậu ta đang làm còn tốt hơn làm ở google nên hoàn toàn không muốn làm việc cho những công ty khác.
Mã Hóa Đằng lúc này cũng cau mày nhìn Doanh Doanh, bởi vì công ty của Thiếu Kiệt tương đối nhỏ mà lại có đãi ngộ hơn hẳn một tập đoàn lớn, Hiện là đầu tàu trên tất cả công ty ngành công nghệ thì không thể nào.
-Đã tìm hiểu chưa? một công ty không tên tuổi là có chính sách giữ người như thế sao? Bộ phận người mình đưa vào bên công ty đó thì sao?
-Theo như được biết. Trương Hạo muốn làm giờ nào làm, về giờ nào cũng được. Thậm chí với quy định tuyển dụng anh ta chỉ nói đi làm không cần mặc đồng phục cảm thấy mặc cái gì thích thì mặc không ép buộc chỉ cần anh đủ kiến thức và làm việc. Bởi theo như được biết sau Trương Hạo có một người giỏi hơn tất cả những người khác hiện đang là người hướng dẫn anh ta. Với nhân viên tuyển dụng anh ta luôn hỏi là sự thay đổi trong mã nguồn có thực hiện được hay không? Nhưng đem câu hỏi này đi hỏi các người của công ty mình thì câu trả lời là không được vì cải tiến nếu không đúng với cấu trúc ban đầu sẽ bị lỗi nặng. Với những hồ sơ của người bên ta hầu như không được chọn vì đáp án lại không đúng với Chu Tường muốn.
Mã Hóa Đằng lúc này đang ngồi trên ghế cũng đứng lên đi tới đi lui nhìn ra bên ngoài thành phố singapore từ cửa kính của phòng mình.
-Vấn đề này chắc chắn là cải tiến được. Với những gì chúng ta đang biết thì có thể vấn đề cải tiến đó được áp dụng lên chương trình của công ty này. Còn người đủ năng lực hướng dẫn chắc cũng không nhiều. Phía sau có thể có một người am hiểu hơn về các mã nguồn. Cho người tìm hiểm người đó là người nào trong giới thường xuyên tiếp xúc với công ty của Trương Hạo. Bản thân một người không có kiến thức nhiều lại có thể làm liều mà đi buôn linh kiện tên này cũng có ánh mắt không phải vừa đâu. Nhưng chỉ hơn ba tháng lại làm tới mức này chắc chắn có nguồn đầu tư lớn. Do xét xem ai là người đầu tư vào công ty của Trương Hạo. Lúc đó sẽ biết được ai là người đứng phía sau.
Doanh Doanh đứng phía sau Mã Hóa Đằng nhanh chóng ghi nhớ những gì hắn nói để thực hiện các bước tiếp theo. Cô cũng không phải người mới bước vào lĩnh vực này. Việc biết đối thủ mình là ai, làm việc như thế nào và tình cách để đối phó là việc vô cùng quan trọng nhất là đối với công ty đang phát triển một phần mềm ảnh hưởng như của Thiếu Kiệt.
-Mà này cho người đi thăm dò công ty của Trương Hạo xem hắn doanh thu một tháng là bao nhiêu và hoạt động như thế nào. Phải có cách nào đó mới đem được hiệu quả trong vòng ba tháng từ một người buôn linh kiện biên giới trở thành một nhà phân phôi chính thức như hiện tại. Mà dò hỏi xem số lượng những đợt buốn bán ngày đầu của hắn như thế nào. Chắc chắn việc này sẽ không khó đi.
-Vâng để tôi cho người qua bên đó tìm hiểu. Nhưng việc về những chuyến hàng đầu tiên chắc sẽ phải hỏi Hoách Nam là rõ nhất. Tôi sẽ sắp xếp chuyện này một cách nhanh nhất để có kết quả sớm nhất. Xin phép mã tổng tôi đi.
Doanh Doanh nghe được những yêu cầu tiếp theo của Mã Hóa Đằng cũng gật đầu đáp lại và cũng muốn rời đi lo những công việc mà hắn vừa giao cho.
-Ừ cô đi đi!
Mã Hóa Đằng lúc này nhìn ra ngoài thành phố singapore. Đối với hắn đây là lần đầu tiên có một công ty mà để hắn suy nghĩ nhiều như thế. Không phải là từ tập đoàn công nghệ lớn mà từ một công ty nhỏ phát sinh.
Sự thần bí của công ty và những thứ liên quan mơ hồ của công ty làm cho hắn hoàn toàn không hiểu hết được người điều hành sau lưng nó là. Sự mơ hồ nhất quán này luôn tao nên một thứ gì đó vô hình mà hắn cảm nhận thấy được nguy cơ tìm ẩn vô hình không tên.
Không như những nơi khác ở Lưu Minh mọi việc vẫn diễn ra bình thường. Chỉ có thiếu đi hình ảnh Thiếu Kiệt và Hà Vi. Ngọc Nhi giờ này đang cùng ngồi nói chuyện với mẹ của Thiếu Kiệt. Những ngày nay cô thay hắn giải quyết một chút phiền toái nhỏ mà Thiếu Kiệt cần ở tại đây.
-Dì Thiếu Kiệt hiện tại đang trên máy bay đi Châu âu rồi theo nhưng cậu ta thì thời gian có thể kéo dài. Việc Hà Vi với Nhã Oanh có thể về trước là điều chắc chắn. Còn những việc ở công ty những bộ phận khác của Thiếu Kiệt đưa cho cháu xem mọi thứ vẫn hoạt động bình thường. Mỗi ngày cháu đều gửi tin nhắn cho Thiếu Kiệt nói về những việc xảy ra trong ngày.
Hoàng Lâm Nhu lúc này cũng thở dài một hơi. Bà thấy con mình càng ngày càng làm những việc mà hắn cho là cần thiết quá mức không còn đúng với lứa tuổi của Thiếu Kiệt.
-Chuyện có vẽ như thằng nhóc này lại muốn nghĩ học thêm rồi. Lần này về nó sẽ biết tay cô, Vậy mà dám nói chỉ đi có một tháng giờ lại phát sinh thêm.
-Cái này cũng không trách được Thiếu Kiệt cô à sự việc này cần phải làm thôi. Dù sao phát triển trong nước mình những thứ như thế sẽ bị mọi người chú ý nhất là với những người kia mà.
Ngọc Nhi thấy lần này tuy Thiếu Kiệt có vội vàng trrong việc ra nước ngoài nhưng đây vẫn là một cách để hắn phát triển để những người khác không phải chú ý.
Cô cũng như Phừng Kiếm Hoa đều lấy lý do Thiếu Kiệt được đi du lich nước khác mà báo cáo. Dù sao những nhân tố chính ở Lưu Minh vẫn là cô và những người của mình. Che giấu cho Thiếu Kiệt ở những bước đầu này là việc cần thiết. Chỉ cần những người này không quá tập trung vào Thiếu Kiệt thì mọi thứ vẫn còn trong tầm kiểm xoát của mọi người.
-Theo cô thấy thằng nhóc lần này quá vội vàng. Không biết là nó chuẩn bị những gì mà lại làm ra chuyện như thế này. Thật không thể hiểu nỗi. Nhưng mà công việc vẫn không có gì phát sinh là được. Nhưng ngày nay cháu cũng lo lăng giúp Thiếu Kiệt không ít nhỉ.
-Không có gì đâu cô đối với cháu giúp được Thiếu Kiệt là vui rồi cháu chỉ sợ mình không làm được gì nhiều. Nhưng xem ra những thứ Thiếu Kiệt dự đoán đều nằm trong cơ sở. Chỉ có việc học ở trường sắp tới của cậu ta chắc sẽ mệt mõi hơn khi phải ôn tập một đống thứ thôi.
Hoàng Lâm Nhu lúc này cũng cười. Hơn ai hết Hoàng Lâm Nhu biết con mình như thế nào nên mới hướng Ngọc Nhi.
-Cháu đừng lo lắng quá thằng nhóc Thiếu Kiệt nó học hành không đến nỗi nào đâu. Có chăng những ngày thi nó mới bắt đầu học những môn chính lấy điểm cũng được. Những năm trước đó nó đều học như vậy vẫn là hoàn thành được lên lớp đấy thôi. Nó toàn học ứng phó thôi. Những năm trước nó chơi nhiều hơn học. Chỉ khi nào đến những ngày thi nó mới học cho những môn thiếu điểm. Mà nó tính toán cũng khá hay. Học chỉ những môn bù lại điểm vừa đủ để lên lớp.
Ngọc Nhi lúc này cũng ngẫn người ra. Bây giờ thì cô mới hiểu tại sao những năm qua Thiếu Kiệt không có gì nổi bật lại bỗng nhiên trở thành tâm điểm chú ý trong những năm nay.
-Ủa cô Thiếu Kiệt tại sao lại thay đổi lớn vậy cô. Cô đã làm việc gì à hay sao mà anh ấy lại thay đổi vậy?
Trước giờ luôn thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt lai có những thay đổi lớn mà đến cô mỗi ngày theo dõi hắn đều không biết. Giờ biết được một phần nào đó việc này từ mẹ của Thiếu Kiệt, Ngọc Nhi cũng muốn biết thêm một chút về những gì mà đã làm Thiếu Kiệt thay đổi.
-Cái này cô cũng không biết. Tự nhiên nó lại như thế, từ khi nó với Trương Hạo bắt đầu kinh doanh làm thay đổi rồi. Còn vì sao nó thay đổi thì có trời biết nhưng có vẻ Thiếu Kiệt hiểu chuyện hơn trước rất nhiều à.
-Vâng cháu thấy anh ấy hình như cái gì cũng biết. Tâm Tư khác hẳn và còn lại là thần bí một cách nào đó mà ngay cả bản thân cháu dù cố gắng muốn hiểu cũng không thể nào biết hết.
Ngọc Nhi bây giờ mới suy ngẫm lại nếu đúng là lúc Thiếu Kiệt thay đổi là dự kiến đi buôn bán với Trương Hạo thì việc thay đổi trước đó là giúp cô và Nhã Oanh thoát khỏi việc Minh Long làm.
Và cũng từ đây cô biết một Thiếu Kiệt hoàn toàn khác hẳn với những gì mình đã biết. Đôi khi cô như muốn đi giải mã những điều đó thì Thiếu Kiệt lại thêm một tầng bí ẩn không kém gì với những điều cô đã được nhận.
-Mà không nói đến Thiếu Kiệt nữa nói đến cháu đi. Xem ra cháu cũng không tầm thường nhỉ Ngọc Nhi. Không biết cháu chú ý Thiếu Kiệt lúc nào thế?
-Việc này. Chắc là lần Thiếu Kiệt làm anh hùng cứu cháu đi. Chắc lúc đó cháu đã có cảm tình với Thiếu Kiệt đi. Nhưng mà cô hỏi chuyện đó để làm gì thế.
Vừa thắc mắc tại sao vấn đề nhạy cảm này Hoàng Lâm Nhu lại hỏi mình Ngọc Nhi không khỏi đỏ mặt trả lời theo suy nghĩ. Vi đây cũng là những gì trong nội tâm của chính cô.
Nhìn thấy nét mặt của Ngọc Nhi, Hoàng Lâm Nhu khẻ mỉm cười một chút. Bởi bà chỉ hỏi đề xem cảm giác của Ngọc Nhi như thế nào. Vì qua những hành động của Ngọc Nhi đã nói lên việc ngọc Nhi yêu thích Thiếu Kiệt là toàn tâm toàn ý.
- Cũng không có gì Việc này cô chỉ hỏi như thế thôi. Nhưng có một điều xem ra cháu vẫn chưa cho Thiếu Kiệt biết nhỉ. Mà cũng đúng thôi Lam Phượng của tổ chức mà đúng không nhỉ Ngọc Nhi.