Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 137: Chương 137: Chỉ số khủng bố!




Rốt cuộc, sau bao người lên rồi xuống, cuối cùng cũng tới đôi cẩu nam nữ. Đám nhóc đứng một bên mà cười khinh, Hạo Thiên thì lạnh lùng nhìn

Chu Vũ Yến lên trước, điệu đà đỏng đảnh mà bước lên. Làm ra dáng đại tiểu thư con nhà quyền quý, thật ra chỉ là một đứa hầu cho Mạc Tịch Sâm! Chúng ta khinh, phiii! Đám nhóc hừ lạnh

Chu Vũ Yến tiến lên trước, nhanh chóng gọn gàng mà đấm

“Bang”

“547đ, hợp cách!”

Văn Vũ hô lên. Suốt từ nãy giờ chỉ có 1 vài người được trên 540đ, Chu Vũ Yến là người thứ 3 trong tổng số 64 người, nên cô ta tỏ ra đắc ý, kiêu ngạo mà liếc nhìn khinh thường xung quanh, nhưng cô ta nào biết phía trên còn có 1 khu A đầy các tiểu quái vật. Khu A hiện tại có tổng cộng 21 người, 10 người nhóm Hạo Thiên, tính luôn cả Vân Mộng là 11 người và 11 tên chuyên đi làm bao cát cho nhóm cậu đánh. Tất cả có lv trên 310!

Tiếp đến là Mạc Tịch Sâm, tên này đi ngang mà liếc nhìn đám nhóc, ánh mắt khinh thường, đặc biệt là Vân Mộng. Tên này từ trước đến nay luôn luôn khinh thuờng người khác, và cũng không tin đám nhóc Hạo Thiên có thực lực vào khu A. Chỉ là một đám nhóc thôi, sức mạnh đâu ra mà vào khu A, chắc chắn dựa vào chức vị của Đại tư lệnh mà vào được, không phải sức của chúng. Cũng chỉ là 1 lũ gà mà thôi. Mạc Tịch Sâm vẫn cứ giữ cái suy nghĩ này cho đến tận bây giờ.

Hắn đứng trước máy đo sức mạnh, lhinh thường liếc nhìn một cái rồi tung đấm

“Bốp”

“558đ, hợp cách! “

Văn Vũ lại hô lớn. Toàn trường ồ lên một tiếng, kinh ngạc không thôi. Lại thêm một người nữa vượt mức, đạt đến tận 558đ. Ai nấy đều kinh ngạc, tung hô càng lớn.

Mạc Tịch Sâm đi xuống, cũng sẵn tiện mà liếc đám nhóc một cái, tỏ vẻ khinh thường. Đám nhóc cũng không ngại mà liếc lại, quăng cho một nụ cười khinh bỉ. Văn Vũ lại nói

“Tiếp đến là khu A nội viện! “

Khu A này thi, lại càng làm cho mọi người chấn kinh sợ hãi hơn. Ai lên cũng đều trên 530đ, khpong ai dưới, có tên còn lên tới 550đ nhưng vẫn không vượt qua tên Mạc Tịch Sâm này. Nhóm cuối cùng của khu A là đám nhóc Hạo Thiên. Văn Vũ nhìn danh sách, hô tên

“Vân Mộng! “

Vân Mộng nghe được, tiến lên phía trước. Minh Kỳ vỗ vai cậu, nói nhỏ

“Dùng hết sức đi. Cái máy này không chịu nổi người có lv trên 270 đâu. Đập nát nó!”

“Ừm”

Vân Mộng gật đầu, tiến lên trước. Nắm tay bẻ răng rắc, khỏi động một chút. Vân Mộng lùi chân phải ra sau, chân trái phía trước, giơ nắm đấm lên, và rồi....

“Đùng”

Tất cả mọi người, tất cả ánh nhìn đều dồn về sàn đấu. Ai nấy mắt chữ A mồm chữ O mà kinh ngạc không thôi. Lại xuất hiện thêm cái thể loại quái vật gì thế này, học viện nhiều quái vật đến như vậy sao, nuôi dưỡng dạy dỗ sao mà hay vậy. Tất cả mọi người được mời đến đây ai nấy đều không tin, không tin việc đang diễn ra trước mắt này. Có mấy tên còn tự vả cho mình tỉnh, vài tên quen Vân Mộng thì dụi dụi mắt, tay tự vả. Tên phế vật này sao có thể.....

Cổ máy bị Vân Mộng một đấm đâm bay đi mất, chỉ còn lại những mảnh lụng vung rơi rớt dưới đất. Không còn hình dạng cổ máy ban đầu nữa, chỉ còn lại những mảnh vụn xơ xác. Doãn Bằng ngồi phía trên nhìn xuống mà tiếc thương thay cho chiếc máy, Đường Minh Nhật kế bên lôi kéo Doãn Bằng nói

“Ông dạy đâu ra tiểu quái vật thế này. Một đấm đấm nát cả cổ máy, thật vi diệu nha! “

“Minh... Minh Nhật huynh quá khen rồi, đều do lũ nhóc Hạo Thiên dạy ra cả đấy. Ui ui cổ máy của tôi”

Doãn Bằng mặt đáng thương nhìn về phía những mảnh vụn

Văn Vũ nuốt nước bọt, hoảng sợ đến độ mồ hôi đầm đìa. Một đấm đấm nát cả cổ máy, đấm đó mà đấm ta chắc mềm xương! Văn Vũ hô lớn

“Nát máy, hợp cách! “

Tuy có chút buồn cười về câu nói này, nhưng quả thật Vân Mộng đã dùng tay không đánh nát cổ máy. Mạc Tịch Sâm cùng Chu Vũ Yến thấy mà trợn mắt kinh ngạc không thôi, gương mặt cay cú, tức giận nhìn Vân Mộng. Còn Vân Mộng, cậu liếc xéo về phía đôi cẩu nam nữ, ánh mắt kinh thường. Nhân lúc đi ngang qua chúng, Vân Mộng khẽ nói

“547? 558? Đôi cẩu phế vật các ngươi cũng chỉ như thế thôi!”

“Ngươi..... “

Nhanh chóng bước qua, trở về chỗ bọn nhóc, để lại đôi cẩu nam nữ đang tức giận, máu nóng sôi lên tới đầu. Ninh Dịch vỗ vai Vân Mộng, cười nói

“A Mộng, giỏi lắm!”

“A Dịch quá khen rồi! “

Vân Mộng cười lại, nói

“Tiếp theo.... “

“Dừng lại! “

Văn Vũ định đọc tên người kế tiếp, nhưng bị Doãn Bằng từ trêb khu khách V nói vọng xuống, chen ngang

“Dừng lại cho ta! Tới đám nhóc khu A đổi loại máy chịu được sức mạnh lv 400 đi. Các ngươi để chúng thi loại máy xoàng xĩnh kia chúng đập nát hết”

Lời Doãn Bằng nói ra khiến mọi người càng kinh ngạc hơn nữa. Máy lv 270 không được, 400 mới được. Doãn hiệu trưởng giỡn chơi à, chúng chỉ là một đám nhóc, có thể mạnh được tới đâu cơ chứ.

“Nhưng, hiệu trưởng Doãn à.... “

Văn Vũ định thắc mắc, bị Doãn Bằng một lần nữa chen ngang

“Không nhưng nhị gì cả, ta không muốn chúng phá đồ của học viện đâu, mau mau mau. Mau đi lấy đi”

“Vâng”

Vài tên lập tức thi hành. Mạc Tịch Sâm bên này khinh thường, để ta xem đám nhóc các ngươi sẽ bị bẽ mặt như thế nào. Rồi các ngươi sẽ bị nhục nhã thôi, ta khinh!

5p sau, một chiếc máy giống như vậy nhưng lớn hơn một chút được khiêng ra. Nhìn màu sắc sáng bóng, lớp vỏ trông vô cùng chắc chắn, nguyên liệu làm nên là bằng hợp kim siêu cứng, siêu bền, được làm từ những gì cứng cáp nhất. Nhưng, hợp kim siêu cứng, siêu bền mà lúc nào Doãn Bằng cũng nói ấy, thường bị lũ nhóc và Hạo Thiên dùng 1 đấm đập cho banh, không biết chiếc máy lần này có khá khẩm hơn không.

Văn Vũ lại tiếp tục tiến hành vòng loại, đọc tên người tiếp theo

“Mộc Lâm”

Mộc Lâm nhanh chóng tiến lên, cười vui vẻ.

“Đùng! “

“9..9..935đ, hợp cách! “

Văn Vũ lại hô lên, mọi người lại một phen chấn kinh. Tiếp tục những người sau đó, mọi người giống như nghe riết thành quen, hôm nay nhận quá nhiều điều ngạc nhiên rồi, quá nhiều rồiiiiiii!

“Mộc Sinh: 958đ, hợp cách”

“Lưu Vân: 954đ, hợp cách”

“Lưu Dạ: 977đ, hợp cách”

“Lâm Băng Liên: 729đ, hợp cách”

“Nhạc Bạch Vũ: 718đ, hợp cách”

“ Trần Thống Trung: 985đ, hợp cách”

“Minh Kỳ: 987đ, hợp cách”

“Đường Minh Thi: 996đ, hợp cách”

“Đường Ninh Dịch”

“Đùng”

Sau một hồi giằng co căng thẳng với điểm số, Văn Vũ rốt cuộc đọc đến tên người cuối cùng. Nhưng người cuối cùng này, cũng xác định số phận của chiếc máy. Nắm đấm tung ra, đồng thời chiếc máy bị đánh bay đi, vỡ vụn. Lần này, chiếc máy khong còn là những mảnh vụn lớn nhỏ khác nhau nữa, mà là nát như tương, thành những miếng nho nhỏ xinh xinh, hòa với mặt đất như chưa từng tồn tại.

Toàn trường nín lặng đi. Sự kinh ngạc cứ dồn dập mà đập vào mặt, cứ như thế rồi thành quen, nhiều người còn đơ mặt ra, không biết không hay không tin gì nữa, mọi định luật tự nhiên đều bị phá hết rồi. Đám nhóc này chắc chắn không còn là con người nữa, là quái vật a!

Ở một nơi nào đó trên khán đài, một người thanh niên với mái tóc bạch kim đang sững sờ, kinh ngạc với chỉ số sức mạnh của 2 người thi cuối cùng của khu A, lo lắng hồi hộp không thôi, ánh mắt còn có chút đượm buồn.......

Ninh Dịch nhìn Văn Vũ, nói

“Phần thi của em xong rồi.”

Rồi quay lưng bỏ đi, như chưa hề làm điều gì tổn hại cả.

Phía trên, Doãn Bằng tức đến độ đứng thẳng dậy, ánh mắt tiếc thương nhìn cổ máy. Mấy em a, thi thì thi, thù ai thì đánh người nấy, cớ sao lại đi đập một chiếc máy vô tri vô giác như vậy. Ui, chuếc máy gần vạn linh tệ của tôi!

“Ực” Văn Vũ nuốt nước bọt, hô lớn

“Nát máy, hợp cách”

Toàn trường một trận kinh thiên động địa, truyền tai nhau

“Mấy nhóc đó là ai vậy? Mạnh đến như vậy”

“Nghe bảo là đàn em của đại tư lệnh đấy”

“Oh, thảo nào mạnh như vậy. Đại tư lệnh của chúng ta mới 12 tuổi thôi đã đánh thắng được Doãn hiệu trưởng rồi, đương nhiên đàn em cũng mạnh chẳng kém”

“Học viện của chúng ta đã tìm được những nhân tài ngàn năm có một rồi”

................

Còn bên phía khách V, các vị khách truyền tai nhau

“Oh, đó chẳng phải Trần thiếu gia sao? Cậu ấy thật mạnh nha. Chúc mừng, chúc mừng Trần tộc trưởng có một người con trai tài giỏi như vậy”

“Còn có cả 2 vị thiếu gia Lưu gia nữa chứ, các cậu ấy cũng thể hiện thật tốt nha”

“Đúng vậy đúng vậy, 2 vị thiếu gia của Mộc gia cũng chẳng kém là bao, đều là những nhân tài”

“các vị sao có thể quên cậu thiếu gia Minh Kỳ được, cậu ấy rất tốt đó.”

............

Các vị khách được mời đến thay nhau mà nịnh bợ, lấy lòng 4 đại tộc trưởng.

Bên phía đôi cẩu nam nữ, một tên thì trợn mắt há mồm, một tên thì run rẩy tức giận. Cả 2 nhìn vô cùng đáng cười, Ninh Dịch đi ngang cả 2, lạnh giọng nói

“Cóc ghẻ mà đòi hóa thiên nga à!”

Câu nói buông ra, Mạc Tịch Sâm mặt đỏ lên, giận run người. Nghiến răng keng két, nắm tay siết chặt lại. Rồi các ngươi xem, ta sẽ cho tất cả cùng chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.