Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 189: Chương 189: Kinh doanh thuận lợi a




Tiếng ồn ào mỗi ngày một lớn hơn, nhưng không âm thanh nào có thể lọt được qua màn cách âm của Hạo Thiên. Cả 3 cứ thể mà ngồi ăn, ăn chậm nhai kĩ no lâu..... Sau một hồi ồn ào náo nhiệt, rốt cuộc thì cuộc chiến tranh giành đồ ăn cũng kết thúc, bên phía Hạo Thiên cũng đã ăn xong rồi.

Buông bỏ ly nước đang uống xuống, Hạo Thiên nói

“tỷ tỷ, tỷ biết cách làm giả giấy tờ không? “

An Lam Nguyệt “hửm” một tiếng, nói

“Tỷ không biết, nhưng Phong lão sư chắc chắn sẽ biết!”

Hạo Thiên gật đầu, nói

“Vậy nhờ tỷ nói với lão sư, bảo ông ấy làm giúp đệ 6 giấy tờ giả về các nước láng giềng cho bọn nhóc. Sắp tới đệ sẽ cử chúng đi làm nhiệm vụ trong khoảng thời gian dài và khá lâu, lại không phải trong địa phận nước ta mà là nước khác, đệ cũng sẽ xóa bỏ toàn bộ kí ức về đám nhóc của những người xung quanh.”

An Lam Nguyệt gật đầu, lại hỏi

“đệ cần gấp không? “

Hạo Thiên suy nghĩ, tính toán hồi lâu, gật đầu nói

“Rất gấp ạ! “

An Lam Nguyệt đứng dậy, nói

“Vậy tỷ lập tức đi nhờ Phong lão sư”

Hạo Thiên gật đầu, An Lam Nguyệt đi khỏi, tiểu Siêu kế bên nói

“Ca định để bọn nhóc đi bao lâu? “

Hạo Thiên hơi nhún vai, nói

“Cũng không biết chắc nữa, có thể là 4, 5 năm gì đó cũng không chừng! “

Tiểu Siêu hơi bất ngờ, nói

“Lâu như vậy? Ca định làm gì thế? “

Hạo Thiên cười nhạt, nói

“Trong 1 trong 3 điều luật, ta phải trở thành người mạnh nhất đúng không? “

Tiểu Siêu gật đầu, Hạo Thiên lại nói

“Nhưng ta không chỉ muốn trở thành người mạnh nhất mà còn muốn đất nước này thống trị tất cả, muốn gộp tất cả các nước lại làm một thể để dễ bề cai trị!”

Tiểu Siêu ngạc nhiên, đúng là người có sức mạnh thì tham vọng cũng sẽ rất lớn nha. Nhưng tiểu Siêu cũng rất thích điều này a, cậu gật đầu nói

“Đệ luôm ủng hộ ca”

Hạo Thiên cười xoa đầu tiểu Siêu, đúng lúc này, đám nhóc đi khảo sát đã xong và đang xuống lầu, bắt gặp Hạo Thiên và tiểu Siêu đang cười nói với nhau, trông vô cùng nhỏ nhẹ, dịu dàng, gọn gàng ngăn nắp, không như một bên kia, ồn ào, bừa bộn, lộn xộn cả lên. Bước tới ngồi đối diện cả hai, Minh Kỳ nói

“Boss chơi xấu quá, đi ăn mà không rủ gì cả! “

Tiểu Siêu cười, nói

“Các cậu muốn ăn gì thì gọi đi, hôm nay Thiên ca sẽ bao tất cả! “

Hạo Thiên bất ngờ trợn mắt quay sang nhìn tiểu Siêu, lộ rõ câu “ta nói khi nào?”, đám nhóc cười lên, bắt đầu nói

“Mọi người ơi, hôm nay hội trưởng của chúng ta tâm tình tốt, sẽ khao tất cả chúng ta một chầu, không biết có ai muốn tham gia không? “

Ngay lập tức đám bên cạnh ngồi xổm dậy, nhìn qua phía bên này, Thống Trung liền vui vẻ đáp

“Tất nhiên là muốn rồi! “

Minh Kỳ lại cười, nói

“Được, vậy quản lý đâu? Lấy tất cả các món ăn, mỗi món 7 phần, nhanh lên nào! “

“Có ngay đây, xin các vị đại nhân chờ trong giây lát! “

Đám nhóc cười hì hì, Hạo Thiên mặc dù bị lừa tiền nhưng không hề cảm thấy tức giận, trái lại cười vui vẻ với chúng...... Lại một lần nữa, khu sảnh này lại vang lên tiếng ồn ào rộn rã, còn dữ dội hơn cả đợt đầu tiên, đám người được hưởng lộc ké mà vui mừng khôn xiết, ăn đáo ăn để, tranh giành nhau, đám nhóc cũng chẳng ngại ngùng gì, cũng nhào vào mà giành giựt, ăn ngấu nghiến.

Tiểu Siêu lại tiếp tục ăn, Hạo Thiên thì không, ngồi suy ngẫm lại những tài liệu, khoản chi tiêu ban nãy. Mấy tháng vừa ra, mặc dù mới mở nhưng thu hút được khá nhiều người quan tâm, tuy là công hội mạo hiểm giả nhưng cũng là thương hội, lại có nhiều dược liệu, đan dược quý giá cấp cao, nên thu hút rất nhiều người giàu có đến tham gia. Trong 4 tháng qua, đã mở 5 lần bán đấu giá thu được 7000 vạn linh tệ, lại có những người mua đan dược, dược liệu theo số lượng lớn, thu được 5000 vạn linh tệ. Các vũ khí do những thợ rèn rèn ra cũng rất được ưa chuộng, những tháng qua bán được cũng tầm 4000 vạn linh tệ. Những món ăn được bán ra thu vào trong 4 tháng nay thu vào khoảng 200 vạn linh tệ. Tổng doanh thu là 10800 vạn linh tệ, trừ đi số vốn là 800 vạn linh tệ thì 4 tháng qua đã lời được 10000 vạn linh tệ, lại cộng thêm 2500 vạn linh tệ thu vào hôm nay thì 4 tháng qua thu đã lời được 12500 vạn linh tệ. Một con số không nhỏ nha.

Không ngờ rằng, chỉ bằng vào vai cây linh dược đơn giản, hoặc một vài cây khá hiếm thôi thì đã tạo ra một viên đan dược bán ra với giá cao gấp 4 lần tiền vốn. Đây còn là những viên đan dược do chính tay Hạo Thiên nghĩ ra và chế tạo. Còn rèn đúc, Hạo Thiên cũng đã truyền cho đám thuộc hạ vài kĩ năng tốt để chế tạo nên một loại vũ khí hoàn hảo, tinh sảo và được nhiều người ưa chuộng. Chưa bao giờ mà thấy việc làm ăn dễ như lúc này nha. Hạo Thiên cười nhạt, tay cầm ly nước lắc lắc vài cái. Tâm trạng hiện tại rất vui nên còn bảo

“Các ngươi muốn ăn gì thì gọi đi, cả ngày hôm nay ta sẽ đãi các người”

Đám người nghe xong càng hăng hái hơn nữa, ra sức gọi món ăn. Nhưng có vẻ sau 2 lần ăn quá nhiều, đến lần thứ 3 thì đã quá tải, ăn hết nổi, nằm lê lết trên đất, bụng tên nào tên nấy thì to hơn cả cái trống, ăn nhiều nên quá mệt rồi, làm biếng vận động, nằm thẳng trên sàn luôn.

Hạo Thiên và tiểu Siêu cũng không quản làm gì, đợi sau khi bọn nhóc ăn xong thì tất cả rời khỏi, trước khi đi còn căn dặn dọn dẹp, tính toán chi tiêu, mua mới nguyên liệu cho đợt ăn này xong xuôi thì tất cả mới đi.

Nhóm Hạo Thiên đi trên đường vào buổi chiều, dưới bầu trời không còn nắng gắt, chỉ còn lại những đám mây bay lượn lờ trên kia. Nhanh chân trở lại học viện,....

...............

Giờ này cũng là lúc đám học viên tan học, lại thấy nhóm Hạo Thiên đi ngang qua khu ngoại viện, thu hút đám học viên nhìn theo một cách say mê bởi dàn mỹ nam tử và dàn mỹ nữ, tất cả đều là vẻ đẹo tuyệt thế, xuất thần. Không muốn lề mề quá lâu, tất cả dùng thân thủ của mình mà lướt đi như gió thoáng qua một cách nhanh chóng, khiến đam học viên phải nuốt tiếc không thôi, buồn bã bỏ về KTX của mình.

Hạo Thiên sau khi trở lại nội viện liền đi tìm lão Doãn, còn đám nhóc thì trở lại phòng.

Ngồi trong phòng Doãn Bằng, Hạo Thiên nói

“sắp tới chúng ta có sự kiện ăn mừng gì không? “

Doan Bằng kinh ngạc, nhưng rồi cũng nói

“Sự kiện? À, có một cái. Học viện tổ chức tiệc ăn mừng 30 năm học viện được thành lập”

Hạo Thiên nói

“Mấy ngày nữa? “

Doãn Bằng trả lời

“2 ngày nữa! “

Hạo Thiên lại hỏi

“Món ăn do ngoại viện hay nội viện phụ trách và được nấu ở đâu?”

Doãn Bằng cũng thành thật trả lời

“Do cả hai và nấu ở nội viện, ăn vào buổi tối! “

Hạo Thiên gật đầu, nói

“Được rồi, cảm ơn ông, lão Doãn”

Doãn Bằng lại nói

“Ngươi nhất định phải nói đấy”

Hạo Thiên gật đầu, rồi trở lại phòng. An Lam Nguyệt đã trở lại từ lúc nào, thấy Hạo Thiên liền nói

“Phong lão sư đồng ý rồi. Nhưng ngươi vẫn rất giận đấy, giận đệ tại sao lại không qua thông báo mà lại để ta đi”

Hạo Thiên áy náy, nói “có nói giúp đệ không đấy?”

An Lam Nguyệt gật đầu, Hạo Thiên nói

“Chúng ta vào không gian hệ một chút đi”

Thế rồi Hạo Thiên, tiểu Siêu và An Lam Nguyệt biến mất tại chỗ, đồng thời xuất hiện trong không gian hệ. Cả 3 lại ngồi trên ghế sofa, An Lam Nguyệt để ý thấy trên bàn có một chiếc hộp gỗ, tò mò hỏi

“Gì đây? “

Hạo Thiên mỉm cười nói

“Tỷ mở ra thử xem! “

An Lam Nguyệt liền đưa tay mở chiếc hộp, bất thình lình

“Waaaa.... “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.