“Có chuyện không hay rồi Boss”
1 tiếng la lớn bên ngoài vọng vào, rồi một tên nhóc chạy vào, đó là Kiều Hiên bên nhóm Lâm Phi. Cậu ta thở hồng hộc, mình đầy mồ hôi và trên mặt còn có vài vết bầm.
“Lâm Phi, Lâm Phi cậu ta..... “Kiều Hiên nói với vẻ mặt gấp rút
“Lâm Phi làm sao” Hạo Thiên bỏ cuốn sách xuống, bọn trẻ trong phòng nghe thấy tiếng la thì cũng đã tỉnh dậy
“Lâm Phi bị bọn hôm trước đánh gãy chân rồi, còn Lâm Băng Liên đang bị bọn đó dắt đi kìa” Kiều Hiên kể ra
“Cái gì” bọn trẻ la lên
Rồi Hạo Thiên lao nhanh ra ngoài, bọn trẻ cũng nhanh chóng đi theo, trên đường đi Hạo Thiên hỏi
“Chẳng phải bây giờ bọn họ còn mạnh hơn cả lũ lúc trước sao, còn có cả pet, sao bây giờ lại bị đánh nữa”
“Vì, vì bọn lúc trước kiếm đâu ra 3 tên bên lớp thiên tài, bọn chúng đều đã cấp 60 mấy cả rồi, nên bọn họ đánh không lại.” Kiều Hiên vội vàng trả lời
Tới nơi, Hạo Thiên thấy 1 lũ 8 người, 3 tên đi trước đang lôi theo 1 cô bé, đó là Lâm Băng Liên, cô đang bị bọn chúng lấy dây cột vào tay và lôi đi. Còn bọn phía sau thì có vẻ đang nịnh nọt, nói lời ngon ý ngọt với bọn đi trước. Thấy vậy, Hạo Thiên đi tới trước mặt đám đó, đứng trước mặt 3 tên lớp thiên tài, tát cho mỗi tên một cú khiến cho chúng cháng váng, té ngã nhào dưới đất, hên cho chúng là cậu chỉ dùng có 2 phần lực nếu không chúng chết chắc.
Hạo Thiên tiến tới cắt dây và đỡ Lâm Băng Liên dậy. Rồi ra hiệu cho đám nhóc vào trong tìm nhóm Lâm Phi.
Lúc này 3 tên bị tán đứng dậy, ôm mặt dính 5 dấu ngón tay đỏ chót và tức giận nói
“tên nhóc, ngươi dám đánh bọn ta, ngươi có biết bọn ta là người lớp thiên tài không, bọn ta còn là con của trung tá đấy, 2 tên các ngươi muốn chết à”
Có vẻ muốn kể ra rằng chúng rất ngon, là cha thiên hạ, mẹ thiên nhiên, chúng không biết rằng kể ra cũng vô nghĩa vì cái chức danh ấy chỉ là cỏn con. Muốn nói rằng nếu động tới chúng thì Hạo Thiên sẽ chết nhưng có vẻ chúng sẽ chết trước
“Giết”
1 chữ duy nhất, 1 từ đơn giản nhưng chứa đầy sát khí, từ vừa thốt ra, tiểu Siêu lập tức thực hiện, lao vào 3 tên lớp thiên tài và xử chúng. Tiếng la của 3 tên đó la lên một cách thảm thiết
“Aaaaaa, tha cho tôi đi, tha cho tôi.... A”
Còn 5 tên đứng sau thì run rẩy, không dám nhúc nhích. Chúng van xin
“xin cậu, xin cậu tha cho chúng tôi, chúng tôi không dám nữa”
Hạo Thiên nhìn chúng 1 cách lạnh lùng rồi quăng cho 1 câu
“Giết”
Lại 1 từ giết, vậy là cả 8 tên đều bị giết, 8 tên bị giết một cách nhanh gọn, mỗi tên 1 vết cắt trên cổ và thế là chúng chết. Hạo Thiên dùng “hỏa cầu” loại nhỏ thiêu cả 8 cái xác và hiện trường sạch bông, như thể chẳng có gì xảy ra lúc nãy cả.
Lúc này đám nhóc cũng chạy ra cùng với nhóm Lâm Phi, nhìn nhóm Lâm P hi i lúc này phải nói là thảm còn hơn chữ thảm, người nào cũng bị đánh cho bầm dập, mặt thì bị bầm, tay thì bị chảy máu do những vết dao cắt, riêng Lâm Phi là nặng nhất, cậu bị đánh gãy cánh tay phải, gãy khớp xương trái và mặt thì bầm dập tả tơi. Bộ dạng vô cùng thê thảm.
“Để họ vào cùng một chỗ đi” Hạo Thiên ra lệnh
Để tất cả người nhóm Lâm Phi vào cùng một chỗ, Hạo Thiên dùng kĩ năng của mình, kĩ năng lv max “chữa thương”
Vòng sáng xuất hiện bao quanh họ, các vết thương dần hồi phục, Lâm Phi từ trong mê mang tỉnh dậy, các vết thương bị gãy của cậu cũng đã hồi phục lại như cũ.
Cả đám bất ngờ trước kĩ năng của Hạo Thiên, ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ.
Lâm Phi lao nhanh vào cô em gái của mình, ôm cô và cả 2 cùng khóc làm lây cho cả đám nhóc kia cũng khóc theo
“Thôi thôi, nếu các ngươi không muốn bị bắt nạt nữa thì hãy mạnh lên đi, mạnh tới khi nào có thể nghiền ép tất cả ai cản đường” Hạo Thiên nói
“Xin cậu, cậu hãy giúp chúng tôi, giúp chúng tôi mạnh hơn nữa” tất cả cùng quay qua và van xin Hạo Thiên
“Được thôi, nhưng bây giờ các ngươi sẽ tập với tiểu Siêu trước, tới khi nào ta thấy các ngươi đã tiến bộ rồi thì sẽ tới ta, trước khi về cuộc thi kết thúc vẫn còn 4 ngày, tới lúc đó các ngươi phải đạt được lv 60,nếu không, đừng gọi ta là Boss” nói rồi, cậu quay lưng đi và tiểu Siêu thì phải ở lại để huấn luyện cho họ.
Tất cả cùng quay về lều, 4 ngày ở đây trôi qua, Hạo Thiên cũng chẳng làm gì, ngồi đọc sách, đi dạo với lũ nhóc trong khi mấy học sinh phải cực lực tìm pet, thì cậu lại thảnh thơi. Còn tiểu Siêu phải đi huấn luyện cho nhóm Lâm Phi. 2 con pet của Hạo Thiên là tiểu Quang và tiểu Hắc thì đi chơi cùng lũ nhóc, chúng đi tới đâu là phá tới đó. Khiến ai cũng phải sợ.
4 ngày trôi qua, Hạo Thiên đang ngồi trong lều đọc sách thì tiểu Siêu vào
“tôi đã xong thưa cậu chủ”
Hạo Thiên quay qua cười nói
“Tốt”
Rồi cả 2 cùng đi tới chỗ nhóm Lâm Phi đang tập chung huấn luyện. Thấy Hạo Thiên tới, cả đám nhanh chóng quỳ xuống
“Chủ nhân”
“Oh, không tệ, các ngươi thấy cuộc huấn luyện chủa tiểu Siêu thế nào” Hạo Thiêb khen ngợi nói
“Ơ... “Cả đám bàng hoàng, không lời nào để nói, khuôn mặt thì bắt đầu tái nhợt
“sao” Hạo Thiên nói
“Rất khủng khiếp ạ” Cả đám nói trong khi khuôn mặt đang tái nhợt, hoảng sợ
“Ngươi dọa họ cái gì mà họ sợ thế” Hạo Thiên hỏi tiểu Siêu
“Chỉ là 1 vài bài tập nhỏ trong cuộc huấn luyện thầy Phong luyện cho ngài thôi, mà không ngờ nó lại làm chúng sợ đến như vậy” tiểu Siêu thở dài than thở
“Ta nhớ lúc đầu ta cũng sợ lắm đấy” Hạo Thiên nói
“Đấy, chủ nhân cũng sợ mà” cả đám phản bác
“Nhưng chỉ là lúc đầu thôi, nếu các ngươi không hết sợ thì sẽ bị tra tấn dài dài” Hạo Thiên lạnh giọng nói
“Vâng” cả đám yểu xìu nói
“Tốt, bây giờ nói lv ta nghe”
Lâm Phi: lv 60, MN 62300
Lâm Băng Liên: lv 67, MN 68500
.......
(nói chung những người còn lại lv 50 và dưới lv 65)
“Ok, tốt, bây giờ các ngươi có thể nghỉ, khi nào về trường ta có thể tiếp tục buổi huấn luyện sau. Và..... “nói tới đây, Hạo Thiên ném cho mỗi người 1 lọ dung dịch màu xanh biển đậm.
“Đây là thuốc chữa thương, nó cũng có 1 phần giúp tăng lv, các ngươi uống nó đi” nói rồi, Hạo Thiên quay lưng đi
“Cám ơn người, chủ nhân”
Ngày thứ 30 ở doanh trại, sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, tất cả cùng ra khỏi lều. Lúc này, trước lều đã có 1 nhóm người, đó là nhóm Lâm Phi và Dạ Thiên Lăng. Thấy Hạo Thiên ra thì mọi người nói
“Chào lão đại”
“Chào mọi người” Hạo Thiên cười nói
Rồi tất cả cùng nhau tới nơi tập trung để kết thúc bài thi. Lúc này, quảng trường đã đông nghịt người đứng xếp hàng, xếp hàng thì xếp theo đội và có tổng là 10 đội. Có vẻ như chỉ còn có 2 đội là chưa tới là đội cậu và 1 đội nào đó.
Nhóm Hạo Thiên tiến tới vị trí của đội mình, Hạo Thiên đi tới đâu là lại thu hút ánh nhìn tới đó, nhưng lần này đặc biệt có vẻ như mọi người lại chú ý tới 2 con pet đang ngồi trên lưng cậu. Vì chúng để lại ấn tượng sâu quá mà. Tiểu Quang với tiểu Hắc trong 4 ngày qua, chúng đi tới đâu là phá tới đó, không đốt lều trại cũng cãi nhau vì đồ ăn rồi lại đâm ra oánh lộn ảnh hưởng tới xung quanh, ai cũng sợ chúng cả.
Mọi người ở đây cũng bất ngờ là 2 con pet ấy lại là của 1 thằng nhóc. 2 con pet quậy phá khắp nơi này làm ai cũng phải tránh xa khi thấy chúng vậy mà lại là pet của 1 thằng nhóc.
Xếp thành hàng rồi, Hạo Thiên đứng đầu, tiếp theo là tiểu Siêu rồi đằng sau là lũ nhóc, nhóm Lâm Phi và Dạ Thiên Lăng.
Khi tất cả đã đến đông đủ, trên khán đài, đại tá Dư Mặc và hiệu trưởng Ngôn đã đứng trên đấy. Phía bên trái là nhóm các giáo viên đi theo. Dư Mặc nói
“Cuộc thi kết thúc, bây giờ chúng ta sẽ xem thành quả, ai không có pet sẽ bị đuổi học, vậy thôi. Bây giờ, mỗi đội theo thứ tự bốc thăm sẽ lên đây và gọi pet của mình ra. Hiệu trưởng Ngôn sẽ kiểm ra lv pet coi có đủ tiêu chuẩn hay không, nếu không đủ thì cũng sẽ bị đuổi. Vậy bắt đầu di chuyển bốc thăm”
Các đội trưởng của mỗi đội lần lượt di chuyển đến nơi bốc thăm, bốc xong thì quay lại chỗ đội mình, và nhóm Hạo Thiên bốc trúng số cuối cùng, số 10.
Đội có số 1 sẽ lên trước, bắt đầu gọi pet của mình ra, mới bắt đầu ai cũng sung, tự cho rằng pet của mình là mạnh nhất, không xem ai ra gì. Nhưng toàn là 1 lũ gà công nghiệp, lv pet cũng chỉ tầm 50 tới 70 là cùng, không ai vượt qua được lv 70 cho tới đội số 9, đây là 1 nhóm của lớp thiên tài và có 4 tên của lớp đặc biệt, chúng gọi pet ra, tạo 1 bất ngờ lớn từ đội 1 đến đội 8 là pet có lv cao hơn 1 chút, pet có lv70 cho 90, chúng đứng trên khán đài, tự cao tự đại kiêu ngạo nói
“Các ngươi là 1 lũ gà, 1 lũ gà của học viện, hahahaha” chúng cười lớn
Ở dưới lúc này đang tức điên lên, mặt ai cũng sì khói nhưng không thể làm được gì cả đành im lặng nén giận trong lòng.
Nhóm Hạo Thiên thấy vậy thì cười lớn, cười 1 cách kinh bỉ “Hahaha”
Nghe tiếng cười, lũ đó nhìn qua và tức giận hét lớn “Các người cười cái gì hả”
“À, chúng ta cười cái gì nhỉ” Hàn Minh Kỳ tỏ vẻ ngây thơ nói
“Chúng ta cười lũ não ít xoắn đến đáng thương “ Trần Thống Trung bồi cho 1 câu làm chúng tức muốn nổ phổi, chúng hét lên
“Câm miệng, các ngươi thì sao, hình như các ngươi chưa lên thì phải, sao không lên đây cho mọi người xem pet của các ngươi là gì”
“Các em mau im đi, đội 9 về chỗ, tiếp theo đội 10 lên đi” Tống Tử Ngôn im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng
“Vâng ~” nhóm Hạo Thiên đồng thanh đáp
Đội 9 xuống, đội Hạo Thiên lên, khi lên tới nơi Hạo Thiên quay xuống nhìn đội 9 một cái rồi nói
“Này, lũ sâu bọ, sao chúng ta không làm 1 vụ cá cược nhỉ”
“Được thôi, nếu các ngươi không có pet cao hơn chúng ta, các ngươi phải làm nô lệ cho bọn ta, còn ngược lại, chúng ta sẽ làm nô lệ cho các ngươi” 1 tên nói
“tại sao ta phải nhận sâu bọ làm nô lệ nhỉ, các ngươi làm chó cho ta cũng không được nói chi là nô lệ” Hạo Thiên khinh bỉ nói
“Boss quá chuẩn” lũ nhóc đồng thanh nói cũng đồng thời đưa ngón cái ra trước
“S... Sâu bọ? Aaaaa, ngươi quá lắm rồi đấy” chúng hét lên
“Nếu các ngươi thua, các ngươi phải quay 3 vòng và sủa tiếng chó” Hạo Thiên cười khinh bỉ nói
“S....Sủa tiếng chó? N.... Ngươi, Ngươi được lắm tên nhóc, được, cược thì cược. Ở đây có rất nhiều người làm chứng, các ngươi chớ có thua rồi chạy làng đấy” 1 tên nói
“Ok, một lời đã định” Hạo Thiên nói
Lũ nhóc phía sau thì ôm bụng cười lăn lộn, rồi Tống Tử Ngôn hô “bắt đầu”
Lũ nhóc lần lượt gọi pet của chúng ra. Sau khi Tống Tử Ngôn nhìn qua một lần thì thông báo kết quả khiến ai cũng phải ngạc nhiên.
Ở dưới khán đài lúc này, ai nhìn lên cũng há hốc mồm, trợn to mắt, câm nín không biết nói gì. Vì quá khủng bố, tất cả, tất cả pet của những người trên khán đài đều trên lv 130. Nhưng từ con pet của nhóm 10 người đứng đầu thì hiệu trưởng Ngôn nói là không nhìn ra được khiến ai cũng phải kinh ngạc, đến tất cả thầy cô cũng vậy, trừ Thiên Vũ Phong ra.
Việc mà Tống Tử Ngôn nói là không nhìn ra được cũng đồng nghĩa với việc lv của pet quá cao nên mới không nhìn ra được.
Riêng pet của Hạo Thiên thì vẫn giữ nguyên hình dạng chibi như cũ vì nếu hiện ra chắc mọi người sợ chết khiếp mất
Đội 9 lúc này, run rẩy, hoảng sợ, câm nín,..... Nhiều cảm xúc chen lẫn vào nhau. Chúng khụy gối xuống và mắt thể hiện rõ sự suy sụp. Lũ nhóc đứng trên khán đài cười khinh bỉ nói
“này này, sao vậy, sao không giống lũ nãy nữa, sao không thể hiện sự kiêu ngạo của mình nữa đi.”
Im lặng, 1 sự im lặng đến đáng sợ.
“Cậu nói với lũ não ngắn làm gì cho phí công mệt óc” Trần Thống Trung bồi cho 1 câu
“Này, ki ki, sủa đi chứ” Hàn Minh Kỳ nói
“Này, sâu bọ, thực hiện giao kèo đi” Hạo Thiên lạnh lùng nói
“N..N... Nhưng, Nhưng ta là con của Thiếu tướng đấy, ngươi không thể làm thế với ta được. “1 tên tóc vàng trong đám nói
Phải nói nhìn tên tóc vàng này ẻo lả y như tên 3D. Cộng theo mái tóc vàng nữa là chuẩn y.
“Rồi sao, thiếu tướng rồi sao” Hạo Thiên lạnh lùng nói
“Ngươi không sợ cha ta sẽ tìm ngươi tính sổ sao” tên tóc vàng lớn giọng nói
“Giờ ngươi sao đây, ta cho ngươi 1 cơ hội, 1 là sủa 2 là chết, ngươi chọn cái nào” Hạo Thiên nói
“Ngươi, ngươi dám giết ta” tên tóc vàng chỉ tay về phía Hạo Thiên nói
“Giết”